Hoàng tử điện hạ đích ngạo phi
Chương 15 : Âm thầm tương trợ
Edit: dark Angel
Beta: LuckyAngel
Đi xuyên qua mấy hành lang uốn lượn, lại nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, quay đầu nhìn thấy hai bên hành lang vốn là một cái hồ nhỏ nhắn xinh xắn, trong hồ đầy các loại đá đủ màu. Một lát sau, tầm nhìn lại rất trống trải, thì ra phía sau tướng quân phủ có một cái động, bọn họ đang đến gần một thao trường rộng lớn, bên ngoài cắm cờ đủ các màu, binh lính tuần tra qua lại cũng không quan tâm nhìn người đi tới.
Mới vừa bước vào thao trường, giương mắt nhìn bốn phía đều là các khán đài, trong đó có một thứ ở nơi cao nhất có bậc thang, khiến cho người khác phải chú ý, phía trên là tấm vải bố màu xanh nhạt được căng ra, phía trên còn vẽ các bức họa của hoàng thất, bốn góc dùng những sợi dây thừng to lớn để cố định lại trên mặt đất.
Khắc Lý vênh váo kiêu ngạo đi phía trước, vừa bước vào thao trường thì cả người trong nháy mắt trở nên cung kính mà vâng dạ, bước nhanh lên khán đài, tất cung tất kính thì thầm với một thân ảnh. Khán đài thật cao ước chừng phải cao khoảng năm thước, phải miễn cưỡng ngửa đầu lên mới thấy bên trong là bốn thân ảnh đang ngồi ngay ngắn.
An Ny chưa kịp nhìn kỹ đã bị binh lính phía sau đẩy về khán đài bên trái. Nơi đó sớm đã có những người trúng tuyển đang báo danh, đám người trẻ tuổi cường tráng, bộ dáng dũng mạnh, nhìn thấy An Ny cùng Y Ân cũng chỉ ném một cái nhìn khinh thường, hiển nhiên không xem những người gầy yếu như họ để vào mắt, khẽ hừ mũi rồi lại chuyển tầm mắt về phía trước.
Y Ân khẽ đẩy An Ny, nỗ nỗ miệng chỉ về phía trước, nàng xoay người nhìn lại với nét mặt đầy kích động cùng hứng thú, mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đồ sộ trước mắt. Quân lính tay cầm đao kiếm cùng khiên tròn, đấu chí dâng trào, tinh thần tăng vọt, trong nhất thời tiếng hò hét vang khắp thao trường, tiếng đao kiếm va chạm không ngừng tràn đầy tai. Trước kia chỉ được thấy trong phim trên TV, không nghĩ tới lần này lại có thể tận mắt chứng kiến, tình cảnh chân thật tại thao trường to lớn này còn chân thật hơn phim của Lý Hồ gấp trăm gấp ngàn lần.
Sau hồi lâu, hai người lính đã đem bọn họ vào lại dẫn đến vài thanh niên. Lúc này một vị võ tướng khôi giáp nặng nề mới bước đến khán đài, vung tay lên, vài viên tướng lãnh đứng ở bốn phương tám hướng liền đồng thời xoay quân kỳ, bắt đầu đánh lên kỳ ngữ (*). Quân sĩ đang tập luyện ở thao trường tức thời ngừng động tác, chỉnh tề bước đi, phân thành hai hàng đứng yên lặng bên võ đài như các pho tượng bất động.
(*) kỳ ngữ: hiệu lệnh trong quân đội
An Ny không khỏi le lưỡi, xem ra tướng quân Khải Tư Đặc này huấn luyện quân lính cũng thật nghiêm minh, ngay ngắn có thứ tự, đúng là dũng mãnh chi sư (*).
(*) mãnh chi sư: dũng mạnh thiện chiến
Tiếp đến, tên võ tướng uy phong lẫm lẫm đi tới khán đài ở giữa, cúi mắt nhìn những thanh niên đứng bên trái, giọng nói âm vang có lực như từ mũi mà lại rất cứng rắn.
“Phụng mệnh hai vị điện hạ, lần này đặc biệt triệu bốn gã thị vệ. Điều kiện tuyển chọn như trước, phàm là thần dân của Da Tháp Lạp Tư chúng ta, chỉ cần là nam tử đã tổ chức lễ trưởng thành đều có thể tham gia. Chỉ cần mỗi người có thể dựa theo quyển da dê tìm được một trong bốn tượng sư tử vàng trong một canh giờ, một người nếu có thể tìm được vài tượng, như vậy lương tháng của hắn sẽ cao hơn thị vệ bình thường vài phần. Tốt lắm, mọi người có thể xuất phát.”
Nếu như tìm được nhiều tượng thì có thì có thể tăng lương tháng thêm vài lần, lực hấp dẫn của tiền tài không kẻ nào kháng cự được, trong chốc lát, mọi người bắt đầu thì thầm to nhỏ, trên mặt khó nén được vẻ vui mừng.
Vài quân lính bắt đầu phát quyển da dê cho mọi người, khi An Ny tiếp nhận quyển da dê, bàn tay đưa da dê cho nàng, trong chốc lát có hàm xúc ý tứ mà bấm nhẹ tay nàng một chút. Nàng ngẩng đầu, đôi mắt nhìn nàng chớp nhẹ vài cái, rất nhanh chóng, nàng nhận ra người này chính là tùy tùng đã thúc giục Kiệt Tây Tạp trên đường.
Nàng tự hỏi, hắn vừa có ánh mắt và động tác kỳ quái, không khỏi cúi đầu nhìn quyển da dê trong tay, trên đó là một bức bản đồ màu xanh thẫm được vẽ với nhiều đường nét khó phân biệt, ánh mắt của nàng rất nhanh chóng phát hiện ra một nơi trên bức tranh đã được đánh dấu bằng một hình tam giác màu đen. Linh quang chợt lóe, chẳng lẽ…. chẳng lẽ ý tứ của hắn chính là chỉ cái này?
Nàng khẽ nghiêng đầu, trộm nhìn vào quyển da dê của người bên cạnh, kết quả trên đó không có hình tam giác màu đen nào cả.
Lúc này, cánh tay khẽ bị đâm, Y Ân có chút thần bí tiến gần lại, vừa định há miệng nói, đã bị An Ny nắm tay ngăn lại.
Y Ân hiểu ý mà gật đầu, không hề lên tiếng.
Hai quyển da dê của bọn họ khẳng định là đã được động tay động chân, ám chỉ nơi có bức tượng sư tử vàng, xem ra là có người âm thầm trợ giúp bọn họ rồi. Người mới vừa đưa cho nàng ám thị hình như là tùy tùng của Kiệt Tây Tạp, như vậy chuyện này khẳng định là do hắn âm thầm tương trợ rồi.
Nghĩ tới đây, An Ny cố hết sức mà ngẩng cổ, hướng lên khán đài cao kia mà nhìn, mặc dù rất cao, bức màn che nhìn không rõ mặt, nhưng nàng vẫn thấy được mái tóc màu vàng chói mắt cùng một nụ cười ôn nhu.
Truyện khác cùng thể loại
122 chương
51 chương
13 chương
52 chương
12 chương
58 chương