Lại Bác Vũ im lặng: “Sao cậu lại thế? Tôi khổ cực chạy vặt cho cậu, vậy mà cả cơm cậu cũng chẳng gọi cho tôi?”
Hay lắm, Mạc ảnh đế ngay cả ánh mắt cũng không thèm bố thí cho anh ta.
Lại Bác Vũ: “... Thôi, tự tôi đi cho rồi!”
Mạc Trọng Đan: “Ngồi xuống, sắp lên máy bay rồi.”
Lại Bác Vũ kinh ngạc: “Bây giờ ngay cả cơm tôi cũng không thể ăn hả?”
Mạc Trọng Đan nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó cười lạnh: “Người tới trễ nên ngậm miệng lại!”
Lại Bác Vũ tức muốn ngất: “Tôi vì ai mà phải đi hủy vé hả?”
“Loại chuyện như vậy lão Vương lão Lý cũng có thể làm.” Mạc Trọng Đan vẫn không thèm bố thí cho anh ta một ánh mắt.
Lại Bác Vũ khóc thành biển, nhỏ giọng nói với anh: “Tôi có thể yên tâm sao? Cậu đã đặt hết tất cả chuyến bay 6 giờ hôm nay! Nếu tôi không tự mình đi, cậu bị fan biết thì tôi phải giải thích thế nào?”
Có ai đi đến đoàn phim mà đặt hết chuyến bay trong vòng 12 giờ một ngày không? Mạc Trọng Đan dám đấy, hơn nữa 5 giờ sáng đã ra sân bay ngồi, tin nổi không?
Mạc Trọng Đan không để ý đến anh ta, nhìn đồng hồ đeo tay nói: “Một lát lên máy bay rồi ăn.”
Lại Bác Vũ tội nghiệp: “Thế nhưng ở đây ngon hơn.”
Mạc Trọng Đan lạnh lùng nhìn anh ta, Lại Bác Vũ sửa lời: “... Nhưng trên máy bay có thể chắc bụng.”
Rất nhanh, nữ tiếp viên hàng không thông báo có thể lên máy bay. Nguyễn Thanh đeo túi, mang khẩu trang đi theo nữ tiếp viên hàng không. Nữ tiếp viên hàng không dẫn khách từ lối đi VIP đi qua kiểm tra an ninh sớm hơn khoang phổ thông một bước, xe trung chuyển VIP đã chờ ở cửa. Nguyễn Thanh cùng người ta lên xe, cô lấy điện thoại di động ra lướt weibo, cũng không chú ý ai đang ngồi bên cạnh.
Mãi cho đến xe trung chuyển đến chỗ máy bay, Nguyễn Thanh vẫn không phát hiện Mạc Trọng Đan ngồi bên cạnh cô.
Mạc Trọng Đan: “...”
Lại Bác Vũ thấy anh bị lơ, vui vẻ cười toe toét.
Bọn họ lên máy bay sớm hơn hành khách khoang phổ thông, nên không lộ vẻ chật chội. Nguyễn Thanh rất nhanh tìm được chỗ ngồi của mình, cô ngồi ổn định xong thì tháo khẩu trang ra, lướt điện thoại di động giết thời gian.
Đầu tiên dĩ nhiên phải vào “Super chat”(*) trước, bên trong quả nhiên đã đề ra không ít nhiệm vụ, Nguyễn Thanh liên tiếp đi hỗ trợ cày bình luận. Sau khi chuẩn bị xong, máy bay đã chuẩn bị cất cánh.
(*) Nguyên văn là超话: là một tính năng được cung cấp ra bởi Sina Weibo. Những người có cùng sở thích tập hợp lại với nhau để tạo thành một nhóm.
Đến khi máy bay vững vàng bay lên bầu trời, lúc này Nguyễn Thanh mới nhớ tới mình và Mạc Trọng Đan ở cùng chuyến bay. Cô vội vàng quay đầu lại tìm Mạc Trọng Đan, muốn nhìn thử xem anh đang ngồi đâu, kết quả vừa quay đầu lại đã nhìn thấy anh ngồi sau lưng mình!
Nguyễn Thanh: “...”
Có lẽ không ngờ mình lại đột nhiên quay đầu nhìn, Mạc Trọng Đan hiển nhiên cũng hoảng hồn. Nguyễn Thanh thấy Ảnh đế ngồi sau lưng thì hốt hoảng, cô lúng túng cười cười, sau đó nhắm mắt ngủ.
Bên cạnh Mạc Trọng Đan, Lại Bác Vũ tức giận nói: “Tôi đã nói với cậu chưa? Ngồi ở đây, nhất định sẽ bị phát hiện.”
Mạc Trọng Đan cúi đầu không nói, Lại Bác Vũ ghé vào tai anh nhỏ giọng nói: “Hôm nay là vì cậu mua quá nhiều vé máy bay, những “trạm tỷ” (*) kia không tìm được cậu. Nếu không chuyện hôm nay này chắc chắn sẽ lên hot search.”
(*) trạm tỷ: từ thông dụng trên Internet, đề cập đến những người hâm mộ thần tượng, những người cầm máy ảnh cao cấp, và cũng đề cập đến những người quản lý và điều hành các trạm hỗ trợ thần tượng ngôi sao.
“Kệ đi.” Mạc Trọng Đan ngồi tại chỗ, cúi đầu nhìn đồng hồ ở tay phải mình, đồng hồ đeo tay này không phải là kiểu mới nhất, đã rất cũ kỹ rồi, nhưng hôm nay lúc Mạc Trọng Đan ra ngoài đã cố ý đeo nó lên.
Lại Bác Vũ thở dài nói: “Tại sao có thể kệ được? Cậu chiến đấu bao năm mới có thể tới được hôm nay?”
Ánh mắt Mạc Trọng Đan lạnh hai phần: “Lúc tôi mới ra nghề còn không thỏa hiệp, đến vị trí hôm nay nếu như phải thỏa hiệp, loại Ảnh đế này không làm cũng được.”
Lại Bác Vũ chỉ có thể từ bỏ thuyết phục anh, nhưng trong giới này, ai không phải đang thỏa hiệp chứ? Cho dù là nữ diễn viên Nguyễn Thanh trước mặt này, bị bôi đen trên weibo như vậy, chẳng lẽ cô không muốn giải thích? Cô không giải thích, dĩ nhiên cũng có nguyên do cô không thể làm sáng tỏ, nói cho cùng không phải là thỏa hiệp sao?
Lại Bác Vũ không ngờ một câu thành sấm, Ảnh đế không muốn thỏa hiệp, lần này xuống chuyến bày lại không thể không thỏa hiệp.
Nguyễn Thanh ngồi ở chỗ mình, trong lòng kích động không ngủ được. Vừa vui mừng vì ở gần Mạc Trọng Đan, vừa lúng túng sợ Mạc Trọng Đan sẽ ghét mình không, loại tâm trạng nước lửa đối lập này hết sức khó thở.
Hôm nay trên weibo còn treo scandal của cô, còn là chuyện mà Mạc Trọng Đan rất căm ghét. Cô làm fan của nam nữ chủ hai năm, thế giới trước Mạc Trọng Đan chẳng qua chỉ là một nhân vật trong phim, trừ cày video CP ra, không có những tài liệu cặn kẽ liên quan đến anh.
Nhưng bây giờ không giống vậy, anh chân thật tồn tại ở thế giới này. Trong “super chat” có chiều cao của anh, thể trọng, sở thích và điều ghét, hâm mộ hai năm Nguyễn Thanh biết Mạc Trọng Đan rất ghét chuyện —— đùa bỡn nhà tài trợ.
Mà hôm nay treo trên weibo, chính là chuyện cô đã đùa bỡn nhà tài trợ thế nào.
Nguyễn Thanh: “...” Tự bế rồi.
Cô lấy điện thoại di động ra muốn vào Super chat tìm một chút lương thực tinh thần, kiếp trước cô luôn tìm video CP của hai người họ để thỏa mãn tinh thần của mình, sau khi đi tới thế giới này thói quen đó vẫn còn nguyện vẹn. Cô chỉ muốn nhìn thấy Mạc Trọng Đan và Tân Văn Nhụy ngọt ngào bên nhau, tựa như cô cũng đang uống mật.
Sau đó Super chat tặng cho cô một ”niềm vui” lớn, cô thấy hình của mình đã được bình luận trong Super chat rồi.
Nguyễn Thanh: “...”
Vốn Super chat đang cực kỳ hạnh phúc an tường hôm nay biến thành:
“A a a a a a a a a a a, cô ta lại dám ra tay với Mạc ca của chúng ta.”
“Sao cô ta dám???”
“Mạc ca, tại sao lại lấy coca cho cô ta chứ?”
“Còn phải hỏi sao? Nhất định là cô ta không biết xấu hổ dán vào.”
“Nếu Nhụy Nhụy nhìn thấy thì phải làm sao? Chắc chắn sẽ rất đau lòng?”
“Mạc ca, tối nay phải quỳ bàn phím sao?”
Trên bình luận, có một tấm hình lồ lộ được trắng trợn treo lên.
Trước cửa sổ sát đất, chỗ cái bàn gỗ màu đen, Nguyễn Thanh mặc áo lông màu hồng rộng thùng thình, quần bút chì màu xám tro bó sát người, đang ngồi trên ghế xô pha, trên tay vịn xô pha là một chiếc áo khoác lông màu trắng sữa.
Lúc này, Nguyễn Thanh ngồi nghiêng đầu nhìn người đàn ông đứng bên cạnh. Anh mặc áo khoác lông màu đen kiểu dài, bên trong là áo len màu trắng điểm xuyết khiến vẻ mặt vốn lạnh lùng của anh trở nên ấm áp hơn vài phần.
Anh hơi khom người đặt một ly coca lên bàn, cô gái kinh ngạc rồi khẽ mỉm cười. Ánh mặt trời ngoài cửa sổ sau lưng họ dường như tản ra vầng sáng, hình ảnh tốt đẹp khiến người ta phải động lòng.
Thế nhưng, không ai chào đón hình ảnh tốt đẹp này.
Nguyễn Thanh là ngôi sao scandal nhiều nhất Thời Hạ, toàn bộ fan của giới giải trí đều công kích, ấy vậy mà lại xuất hiện cùng Mạc ảnh đế trong một tấm hình? No, đừng nói fan của Ảnh đế không chịu nổi, cả những người đi đường còn muốn điên cuồng thét chói tai.
Càng không cần phải nói, tính đặc thù của “Tình ý sâu xa”, bọn họ là hội nhóm fan CP giúp Ảnh đế cưa vợ, tấm hình này nếu ở ngoài là hiệu quả cực lớn, thì trong super chat sẽ không thua gì chuyện một tiểu hành tinh đụng phải địa cầu.
Hơn nữa chị em trong “Tình ý sâu xa” đã thiết lập cho Mạc ảnh đế thành một người thâm tình, sao có thể chấp nhận chuyện Ảnh đế tiếp xúc gần với người phụ nữ khác chứ?
Lại là một người phụ nữ toàn thân đều “đen” như vậy? Không, thể, nào!!! Ả, không, xứng!!!
Nguyễn Thanh nhìn hình trong điện thoại di động, linh hồn CP bắt cô mạnh mẽ thốt lên một câu: “Cách Mạc ca của tôi xa một chút a a a a a a a a a a a!!!”
“Ủa, ... Hơi sai.”
Phản ứng chậm một nhịp, Nguyễn Thanh sửng sốt, điện thoại trong tay rơi xoạch xuống đất... Người phụ nữ trong hình, là mình mà?
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
66 chương
30 chương
52 chương
379 chương
45 chương