Hệ Thống Xin Xếp Hàng
Chương 13 : Cá mắm tự mình biết mình
Phía xa, bóng đen ấy lấy tốc độ cực nhanh phá không mà đến, móng ngựa màu đen đạp giữa không trung như giẫm trên đất bằng.
Bán Nhân Mã này đầu đội ngân khôi (nón trụ màu bạc), tay cầm trường thương hướng không trung lao tới, từ xa nhìn lại, như một vị kỵ sĩ anh dũng cưỡi chiến mã màu đen xung phong phá không mà đến. khoảng cách càng lúc càng gần, nếu chăm chú nhìn kỹ sẽ sợ hãi phát hiện, Bán Nhân Mã này dường như cũng không phải thực thể, nhìn kỹ hơn sẽ thấy bên ngoài là một bộ hắc kim chiến khải bao bọc lấy thân hình màu tím đen như u linh của Bán Nhân Mã.
Không chỉ như vậy, cả hắc kim chiến khải và ngân khôi đang trôi nổi giữa không trung kia, bên trong không hề có gì cả!
Đây chỉ là hình thái u hồn của một Bán Nhân Mã không đầu!
Chẳng lẽ đây chính là Tử Linh kỵ sĩ A Nhĩ Pháp – một trong tam đại chấp pháp của đội Chấp Pháp hoàng thất?
Trong lòng Xích Hùng cực kỳ khiếp sợ, nghe đồn Khải Tát Đại Đế khi còn trẻ đã từng đi qua khu vực cấm địa hung hiểm nhất là Hắc Ám đại lục, có một lần đã suýt chết tại bên trong Hắc Ám đại lục, nhưng cuối cùng đã thoát khỏi hiểm cảnh, hơn nữa còn liều mạng mang về một sinh vật tà ác.
Sinh vật tà ác đến từ Hắc Ám đại lục đó đã làm bạn và chinh chiến cùng Khải Tát Đại Đế mấy chục năm, và cùng Khải Tát Đại Đế thành lập Tinh Diệu đế quốc, sau cùng được bổ nhiệm làm chấp pháp trưởng của đội Chấp Pháp hoàng thất.
A Nhĩ Pháp chính là sinh vật tà ác được mang về từ Hắc Ám đại lục kia?
Xích Hùng vốn tưởng rằng đây chỉ là một trong những truyền kỳ của Khải Tát Đại Đế được mọi người phóng đại thành một trong những “Truyền Thuyết” của Đại Đế, hiện tại sau khi nhìn thấy bản tôn của A Nhĩ Pháp, hắn cuối cùng cũng tin được Khải Tát Đại Đế từ trong cái chết tại Hắc Ám đại lục tìm được con đường sống trở về.
Trước mắt Bán Nhân Mã không đầu như âm hồn, nếu đây không phải là sinh vật tà ác tại Hắc Ám đại lục kia còn có thể là cái gì?
- Chấp pháp trưởng, ngài rốt cuộc đã tới!
Thấy A Nhĩ Pháp đạp không mà đến, đội trưởng vũ cảnh nhân lúc Xích Hùng vẫn còn đắm trong cơn khiếp sợ, hắn chạy như điên tới, như đứa bé bị bắt nạt nhìn thấy cha mẹ của mình.
Tuy rằng hắn là đội trưởng vũ cảnh cũng không có tư cách quen biết đại nhân vật của Đế quốc này, chỉ là hắn có may mắn tại một lần quốc hội đứng ở xa xa nhìn thấy, tuy đối phương không quen biết hắn nhưng hắn biết đối phương a!
Ở bên trong nhận thức của đội trưởng vũ cảnh, chấp pháp trưởng là siêu cấp cường giả chỉ đứng sau Khải Tát Đại Đế, cho dù là tội phạm truy nã bị treo thưởng cấp A cũng không phải là đối thủ, hắn bị Xích Hùng “ức hiếp” lâu như vậy, rốt cuộc cũng có cơ hội phục thù, hắn dĩ nhiên không thể đứng im chờ đợi.
A Nhĩ Pháp hạ xuống tại một nóc nhà cách đó không xa, cúi “Đầu” liếc “Mắt” nhìn đội trưởng vũ cảnh đang chạy như điên về phía mình, “Mặt không hề cảm xúc” dưới ngân khôi lạnh lẽo, tay trái chậm rãi giơ lên, chỉ thấy chiếc túi quấn quanh hắc kim khải giáp theo cánh tay của A Nhĩ Pháp giơ lên xuất hiện một vong linh mãng xà dữ tợn.
Tử sắc mãng xà đột nhiên há cái miệng to như chậu máu, phun ra một tia máu hắc ám (đen tối), như một dây xích sắt vô cùng chuẩn xác bao bọc lấy đội trưởng vũ cảnh đang chạy băng băng tới, rồi “vèo” một cái đem đội trưởng vũ cảnh kéo đến bên mình.
- A!
Đội trưởng vũ cảnh sợ hết hồn, không nhịn được hét lớn, nhưng trong lòng lại cho rằng có lẽ chấp pháp trưởng sợ khi mình chạy tới nửa đường lại bị Xích Hùng giết chết, cho nên mới dùng thủ đoạn “thô bạo” kéo mình đến bên người, bảo vệ mình an toàn, nghĩ đến đây đội trưởng vũ cảnh ngừng giãy dụa.
Đây thật là một chủ nhân bảo vệ thủ hạ tốt nhất hắn từng thấy, hắn rất muốn cùng đi theo người.
Đội trưởng vũ cảnh mặt không đỏ nghĩ.
Nhưng có lẽ hắn không bao giờ nghĩ tới, đây là suy nghĩ cuối cùng của kiếp này.
Phốc!
Một thanh trường thương màu đen đột nhiên đâm đến, một thương xuyên qua, khiến cho máu tươi từ trong cơ thể phun trào ra bên ngoài rồi rơi vào miệng mãng xà, còn xác thì từ nóc nhà rơi xuống mặt đất.
- Phế vật!
Thanh âm lạnh lẽo khàn khàn phát ra từ trong ngân khôi, A Nhĩ Pháp chỉ một thương đã chặt đầu đội trưởng vũ cảnh, còn đánh giá “đúng trọng tâm” rồi chậm rãi thu hồi trường thương, khiến cho người ta cảm thấy vừa rồi hắn giết chỉ là một con ruồi mà không phải con người.
Bỗng nhiên vong linh mãng xà bên tay trái A Nhĩ Pháp phát ra một tiếng kêu ré làm quần chúng sợ hãi, dường như không vừa ý với món ăn vừa rồi, rồi có chậm chạp quay đầu về phía mấy người cách đó không xa, con ngươi xanh biếc đảo qua ba thiếu niên gầy gò, ánh mắt lóe lên một tia ghét bỏ, cuối cùng ánh mắt cố định trên người Xích Hùng, con mắt nó lập tức sáng lên.
Tê!
Tiếng kêu xà linh lộ ra một loại khát vọng bức thiết nào đó!
Đó là ham muốn về ăn uống!
A Nhĩ Pháp thu tay trái về, cúi đầu nhìn về phía Xích Hùng.
Sát ý cùng ác ý tràn đầy trời đất đột nhiên phả vào mặt khiến Xích Hùng không nhịn được dựng tóc gáy, bắp thịt toàn thân kéo căng.
Đây chính là sinh vật tà ác từ Hắc Ám đại lục, vô cùng hung ác và thích giết chóc, hơn nữa lại rất mạnh mẽ.
Tam đại chấp pháp trưởng của đội Chấp Pháp hoàng thất đều là cường giả Lĩnh Chủ cấp, nhưng Lĩnh Chủ cấp được chia thành đê cấp, trung cấp, cao cấp, siêu cấp và cuối cùng là chung cấp, A Nhĩ Pháp chính là siêu cấp Lĩnh Chủ, khoảng cách với Bá Vương cảnh chỉ còn hai giai cấp!
Xích Hùng chẳng qua chỉ là cao cấp Siêu Phàm, so với siêu cấp Lĩnh Chủ chênh lệch hẳn một đại cảnh giới cùng sáu giai cấp!
Tại Linh Bào cảnh, kém một cấp đã là một khoảng cách lớn huống hồ là chênh lệch sáu giai cấp?
Xích Hùng cuối cùng cũng rõ ràng ý tứ của Trung đoàn trưởng nếu đội Chấp Pháp đến thì bọn họ phải lập tức rút lui, lúc đó hắn còn ngây thơ muốn khiêu chiến chấp pháp trưởng thuộc Lĩnh Chủ cấp, cho đến giờ phút này khi bị sát khí tràn đầy trời đất vây quanh, hắn mới ý thức được chấp pháp trưởng của đội Chấp Pháp hoàng thất là nhân vật nguy hiểm đến cỡ nào.
Trước mắt sinh vật tà ác đến từ Hắc Ám đại lục có lẽ sẽ không “bắt giữ” phạm nhân, mà nó sẽ trực tiếp giết chết phạm nhân sau đó lấy làm đồ ăn.
Xích Hùng biết rất rõ hiện tại cho dù hắn muốn chạy cũng chạy không thoát, huống hồ bây giờ hắn đang bị sát ý của A Nhĩ Pháp khóa chặt, dựa theo tốc độ phá không vừa rồi của A Nhĩ Pháp, hắn chạy cỡ nào thì cuối cùng chắc chắn vẫn bị đuổi kịp.
Đánh không lại chạy không thoát, nên làm gì đây?
Hai chữ.
Liều mạng!
Xích Hùng không chút do dự, ở thời điểm A Nhĩ Pháp bước gót sắt, trong nháy mắt hướng về phía A Nhĩ Pháp vọt tới!
Xích Hùng nhón chân một cái nhảy về phía cao ốc, linh năng như quả đấm tràn ra, da thịt màu đồng cổ hiện lên một lớp màu hắc kim giống như kim loại, gầm lên một tiếng giận giữ, quyền như đạn pháo, mang theo quyền phong xé rách không khí đấm về phía A Nhĩ Pháp!
A Nhĩ Pháp vung thương đâm thẳng, chính diện đón lấy quả đấm thép của Xích Hùng.
Ầm!
Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên ầm ầm, tòa cao ốc kia bị hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau trực tiếp đổ nát, đá vụn cùng bụi bặm thi nhau rơi xuống, trong lúc nhất thời không thấy rõ được vừa rồi quyền và thương va chạm, đến cuối cùng là ai thắng lợi?
Thẩm Phong vội vàng trốn về phía xa xa, hắn rất sợ trận “Thần tiên đánh nhau” này lại thành tai họa cho cá trong chậu như hắn.
Từ lúc A Nhĩ Pháp xuất hiện, hắn luôn nơm nớp lo sợ, hắn mười phần lo lắng Xích Hùng sẽ lấy hắn ra làm bia đỡ đạn, đến lúc đó chuyện hắn thực sự rất “gà” cũng vô tình bị vạch trần.
Lúc đội trưởng vũ cảnh liều lĩnh xông lên không đúng thời điểm, lúc đó Thẩm Phong cũng vô cùng căng thẳng, hắn rất sợ Xích Hùng sẽ “mượn cáo oai hùm”, coi hắn đang khoác lác là Vương mà biến thành chỗ dựa, hay thời điểm đánh nhau lại núp sau lưng hắn, đem hắn thành “Ô Dù”.
Người tên A Nhĩ Pháp chấp pháp trưởng này chính là một quái vật không thấy hợp liền giết người, người khác đều là cân nhắc lợi ích trước rồi mới ăn, còn đây là quái vật chỉ ăn mỗi đầu a!
Cho dù bộ “so tay vô địch” của hắn cũng không mang lại lợi ích gì, đoán chừng hắn còn chưa kịp mở miệng đã bị ăn mất đầu!
Coi như hắn giải thích vô cùng cặn kẽ tầm quan trọng của “so tay”, nhưng chẳng lẽ quái vật này lại đến và cười nói với ngươi “Vậy chúng ta cùng so tay” sao?
Đùa, trước tiên không nói nó có thủ đoạn gì không, nhưng với bầu không khí giương cung bạt kiếm hiện tại, ai sẽ đem chuyện “so tay” nói ra lúc này?
_ Nói đơn giản, hệ thống so tay vô địch ở dưới loại cục diện hiện tại, không mang lại lợi ích gì, cũng không có ý nghĩa gì.
Điều này đối với Thẩm Phong mà nói, ý tứ rất đơn giản.
Thật xấu hổ,
Hiện tại ca chỉ là một con cá mắm.
Truyện khác cùng thể loại
95 chương
100 chương
33 chương
216 chương
25 chương
32 chương
141 chương