- Không sai, đây là điều kiện duy nhất của ta. Chỉ cần ngươi đồng ý cứu ta đi ra ngoài thì Sinh Mệnh Bản Nguyên, ta có khả năng lập tức liền cho ngươi. Bạch Tố Trinh nói với giọng điệu cực kì nghiêm túc . Dương Lỗi nghe vậy lắc đầu đáp: - Cái này không thực tế, ta không có thực lực kia. Không phải ta không muốn, mà căn bản là ta không có biện pháp giải cứu ngươi từ nơi này đi ra ngoài. Cho nên, tiền bối, ngài có lẽ thay đổi một yêu cầu khác đi. Cái này thì ta căn bản là không làm được. Cho nên, ngươi có nói ra cũng là nói vô ích. - Không, không, ngươi không phải lo lắng. Nếu ta đã nói như vậy thì đó khẳng định là có khả năng. Ngươi chỉ cần dựa theo lời ta nói mà đi làm, thì nhất định sẽ có khả năng làm được. Còn về phần Pháp Hải cái con lừa già ngốc nghếch kia, ngươi hoàn toàn không phải lo lắng. Tiểu Thanh sẽ kiềm chế hắn. Bạch Tố Trinh nghe Dương Lỗi nói như vậy, trên mặt hiện lên nụ cười mà nói. - Làm như thế nào? Ngươi nói xem. Dương Lỗi nhìn Bạch Tố Trinh, trong lòng mặc dù có hơi lo lắng, nhưng trên mặt không hề biểu hiện ra ngoài. Hắn muốn nhìn một chút, Bạch Tố Trinh này rốt cuộc là muốn làm thế nào. Nếu như là có lợi đối với chính mình thì đúng là không có vấn đề. Cứu nàng đi ra ngoài cũng không có việc gì, chỉ cần có thể có đủ lợi ích cho mình là được . - Cái này rất dễ dàng, cần phải phá bỏ chín viên Phong Linh Thạch làm trung tâm trận pháp kia liền có khả năng. Chỉ cần phá đi chín viên Phong Linh Thạch kia, như vậy không gian phong ấn này liền tự sụp đổ . Bạch Tố Trinh chỉ chỉ về phía không trung xa xa. Nơi đó có chín viên bảo thạch màu đen tám mặt đang bay lơ lửng ở giữa không trung, đó cũng chính là Phong Linh Thạch kia. Dương Lỗi mở Chân Thực Ưng Nhãn ra thì phát hiện, chín viên được gọi là Phong Linh Thạch đang không ngừng hấp thu linh khí bốn phía, thậm chí là tinh thần lực. Khó trách Bạch Tố Trinh đã bị áp chế, phỏng đoán chín viên Phong Linh Thạch này tuyệt đối không đơn giản. Nếu như chính mình nếu có thể thu được chín viên Phong Linh Thạch này, như vậy chính mình là có thể lấy lợi dụng Phong Linh Thạch này để bố trí ra trận pháp cường đại. Phỏng đoán dựa vào trận pháp, liền đủ để vây khốn cường giả Chuẩn Thánh, thậm chí có khả năng giết chết cường giả Chuẩn Thánh . Đến sau khi Dương Lỗi tới gần thì lập tức nhíu mày, chính mình căn bản là không có cách nào tiếp xúc được với chín viên Phong Linh Thạch này. Nếu cũng không có cách nào tiếp xúc, vậy chính mình làm sao có thể bài trừ nó rồi thu nó đây? - Chỉ sợ không được, Tiên Nguyên Lực và tinh thần lực của ta đều bị áp chế, căn bản không có biện pháp tiếp xúc được với chín viên Phong Linh Thạch này. Hơn nữa ta chưa bước tới gần, liền bị một cỗ áp lực khủng bố chén ép làm ta đều không thở nổi. Có muốn di động một bước đều khó có thể làm được. Cho nên, ta nghĩ, cái này là ta không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ này . Dương Lỗi giang hai tay ra, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Bạch Tố Trinh mà phân trần . Kỳ thật cũng không phải không có cách nào, chính bản thân Dương Lỗi tu luyện chính là Bất Tử Kim Thân Quyết, hiện nay tu luyện tới tầng thứ mười sáu. Nếu như là có thể có đột phá nữa, đạt tới tầng thứ mười bảy, thứ mười tám, thậm chí là tầng mười chín, thì liền không cần phải ... E ngại. Nếu có Sinh Mệnh Bản Nguyên trợ giúp, Dương Lỗi tuyệt đối nắm chắc sẽ đột phá phong ấn, cướp lấy chín viên Phong Linh Thạch kia, nhưng Bạch Tố Trinh nguyện ý sao? Đây chính là một điều không biết . - Ngươi lui ra khỏi phòng này, hẳn là không có tình huống như vậy chứ? Bạch Tố Trinh nhướng mày, hỏi. - Không, bên ngoài phòng cũng là như vậy, đều bị phong ấn . Dương Lỗi lắc đầu đáp - Tiền bối cho là Pháp Hải liền dễ dàng tin tưởng ta như vậy? Ông ta chính là lão hồ ly, nếu ông ta dám để cho ta xuống đây, như vậy tự nhiên cũng sẽ không sợ ta sẽ thả ngươi đi ra ngoài. Cho nên, Bạch Tố Trinh tiền bối, nếu mà ngài không có phương pháp khác thì ta cũng không có cách nào. - Còn về phần lần này đây, ta đến tìm tiền bối muốn thu được Sinh Mệnh Bản Nguyên kia cũng chỉ là thử vận may mà thôi.Nếu được thì ta may mắn, không có thì cũng chả sao. Mặc dù không có được thứ đó, thì đấy cũng chỉ là trì hoãn một phen tốc độ tu luyện của ta. - Ta nghĩ dựa vào tư chất của chính mình, mặc dù không có Sinh Mệnh Bản Nguyên trợ giúp thì chỉ cần cho ta thời gian trăm năm, tuyệt đối có khả năng đạt tới một độ cao không kém gì . - Không sai, trong cơ thể ngươi có huyết mạch Kim Quan Mãng, còn có kế thừa một loại thể chất đặc thù - Không Linh Thể Chất. Tư chất đích xác phi phàm, hơn nữa trên người của ngươi có số mệnh cường đại. - Ta tin tưởng Pháp Hải con lừa già ngốc kia sẽ không hại ngươi. Hắn cũng biết, ta tuyệt đối không dám đối phó ngươi, hơn nữa ngươi còn có truyền thừa của huyết mạch Kim Quan Mãng. Cho nên, vô luận như thế nào thì ta cũng sẽ không làm thương tổn ngươi. - Một chiêu này đích xác đã được nghĩ kĩ. Ngươi đến lần đầu, hắn biết ta sẽ bảo ngươi đi phá bỏ Phong Linh Thạch giam cầm. Cái này chỉ cần vừa động chạm vào liền làm cho hiệu suất của Phong Linh Thạch nhanh hơn. Thật sự là trù tính rất cẩn thận . Đột nhiên sắc mặt Bạch Tố Trinh biến đổi một cái, nàng nói như vậy. - Tại sao lại thế, ngươi nói lời này là có ý tứ gì? Dương Lỗi nhìn gương mặt Bạch Tố Trinh đột nhiên đại biến thì cũng ý thức được cái gì. Chính mình chỉ sợ bị Pháp Hải kia lợi dụng. Mặc dù ông ta không dám giết chết chính mình, nhưng vẫn có thể đối phó chính mình, vây khốn chính mình, một chút thì cũng không có vấn đề gì. - Ta và ngươi đều bị tính kế, Pháp Hải lợi dụng ngươi tới loại bỏ ta. Bạch Tố Trinh nói - Ta cảm giác được trong cơ thể ngươi có một cỗ khí tức quen thuộc. Nếu như ta không có đoán sai, trong cơ thể ngươi có được được một phần ba linh hồn của ta . - Thiếu gia, ngươi để cho ta ra đi. Lúc này âm thanh của Bạch Tố Tố lại vang lên trong đầu Dương Lỗi. Bạch Tố Trinh thấy Dương Lỗi không nói lời nào thì bảo: - Không nên do dự, nếu không ta và ngươi đều sẽ thiệt thòi lớn. Chỉ có để ta dung hợp với một phần ba linh hồn khác, đạt tới trạng thái đỉnh cao. Sau đó, ta mang lực lượng của ta cho ngươi mượn. Như vậy mới có thể đủ sức loại trừ phong ấn này. Nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Dương Lỗi nhìn qua Bạch Tố Trinh một chút, lại suy nghĩ một chút đến Bạch Tố Tố. Bởi vì chính mình là chủ nhân của Bạch Tố Tố, mà Bạch Tố Tố lại là một bộ phận linh hồn khác của Bạch Tố Trinh. Sau khi buông thả ràng buộc đối với Bạch Tố Tố, Dương Lỗi rõ ràng cảm giác được, lời của Bạch Tố Trinh đã nói, cũng không phải nói sai. Xem ra, chính mình đích đích xác xác là bị Pháp Hải lợi dụng, Pháp Hải này không đơn giản, tuyệt đối là không đơn giản. - Không tốt. Dương Lỗi vẫn còn chưa kịp thả Bạch Tố Tố ra, chín viên Phong Linh Thạch kia liền hóa thành chín tia sáng đen bắn thẳng về hướng tới quanh thân Dương Lỗi .