- Tôi lo quá.
Tiêu Phạm Nhạc còn thấy run nữa là Trần Hào Thế.
- Chúng ta cứ làm theo kế hoạch đi. Tiếu Phi, Sơn Chi, đi trước dò đường.
Tiêu Phạm Nhạc và Trần Hào Thế đã tốn một lượng lớn điểm trưởng thành để đổi các vật phẩm sao cho các nhân vật có thể được nhìn thấy. Bình thường không bị nhìn thấy là một loại lợi thế của bọn họ. Nhưng có một số trường hợp vẫn cần họ hiện thân. Đại khái như mỹ nhân kế. Tiếu Phi là hồ ly tinh, dung mạo mà không ai thấy thì chỉ có vứt chứ chẳng làm gì.
- Đúng lúc sử dụng vật phẩm, đừng tùy tiện.
Đáp ứng một tiếng, Sơn Chi cùng Tiếu Phi đi trước. Tiêu Phạm Nhạc xem bản đồ do Tiếu Phi bởi vì đi tới mà vẽ ra được nhờ tính năng theo dõi của hệ thống.
- Chia ra hành động. Hai giờ đồng hồ sau gửi vị trí, chúng ta giúp đỡ nhau.
- Được!
Hai người nhanh chóng chia hai hướng. Theo tín hiệu của Tiếu Phi, Tiêu Phạm Nhạc nhanh chóng vào được trung tâm căn cứ. Tử Huyết lại kéo hai kẻ kia trôi đâu mất, Tiêu Phạm Nhạc lại lười quản thành thử không đi tìm. Ngải Mị đã sớm rời tổ đội vì mục tiêu canh chừng Ngải Toa. Kể cũng là đi. Lấy năng lực quản chế của Ngải Toa, không thể nào không phát hiện cô xâm nhập. Thế mà Ngải Toa cũng để mặc cô.
- Ma, thấy chú rồi.
Tiêu Phạm Nhạc quay qua. Vốn là Tiếu Phi dẫn đường, không hiểu thế nào lại trở thành Nạp Tư. Còn Tiếu Phi lại hóa thành con hồ ly chín đuôi lười biếng để cho La Lạp ôm.
- Có người.
Nghe Tu Văn cảnh báo, Nạp Tư lập tức kéo Tiêu Phạm Nhạc trốn. Những người khác không bị nhìn thấy còn không thèm nhấc mắt. Nạp Tư cả khả năng xử lý mọi loại máy móc, mới mở hệ thống khóa của một căn phòng kéo người vào trốn tạm. Trong lúc nguy cấp, cũng không có để ý đây là phòng nào.
- Ai?
Tiêu Phạm Nhạc không cần quay đầu nhìn lại cũng biết là ai. Căn cứ âm thanh, cô giơ chân đá qua. Vốn quen không né chị mình đánh, Lâm Phạm Hoàng bị đạp cho một cái.
- Còn hỏi? Tại mày hết đó!
Lâm Phạm Hoàng xoa hông bị đá.
- Em lại chẳng mượn chị.
Tiêu Phạm Nhạc liếc mắt. Sau đó cô nhìn quanh. Căn phòng này là căn phòng khá nhỏ, nhưng có bài trí rất tốt. Nhìn rõ ràng biết chủ của nó ở đây rất được đặc cách.
- Nhờ phúc của mày mà chị bị mắc vào nhiệm vụ rồi đây. Còn không mau khai tâm nguyện của mày?
Lâm Phạm Hoàng nhìn Tiêu Phạm Nhạc. Cô hất hàm hỏi sau, tùy tiện ngồi xuống. Lâm Phạm Hoàng cũng ngồi. Anh cân nhắc một chút.
- Thật ra em cũng định nói cho chị nghe rồi.
- Ồ?
Tiêu Phạm Nhạc nhìn qua. Lâm Phạm Hoàng sắp xếp một chút, bắt đầu kể lại.
Mấy năm trước, Lâm Phạm Hoàng trọng sinh sau rất không cam tâm bị ba và chị ép đi du học. Biết không thể tránh, anh đành mong có thể ở nước ngoài tìm được chút cơ duyên. Ra nước ngoài, anh gặp được một người. Người này anh hận còn không hết, trong lúc thiếu suy nghĩ liền đánh hắn. Ai ngờ nhờ đó hắn mới vừa ý anh, trăm phương ngàn kế lôi kéo.
Người này không khó đoán, chính là Đới Duy.
Lâm Phạm Hoàng vẫn không quên kiếp trước Đới Duy bằng cách nào hành hạ chị mình. Thậm chí ba anh chết cũng do hắn nhúng tay vào. Vì thế mỗi lần gặp đều không kìm được muốn đánh vào mặt, đánh cho kêu cha gọi mẹ. Đáng tiếc tên này không phải người thường, bằng anh không thể đánh lại.
Đới Duy chỉ là hứng thú nhất thời đối với Lâm Phạm Hoàng, vì thế sẽ không nhượng bộ mãi. Lâm Phạm Hoàng không hổ là người trọng sinh đâu, nhanh chóng suy nghĩ thấu đáo. Anh lấy giả một cái tên, đồng ý đi theo Đới Huy. Thứ nhất là để điều tra xem vì sao Đới Duy phong lưu khắp chốn, nữ nhân không thiếu lại nhắm tới chị anh. Thứ hai là hắn cũng là một loại cơ duyên, nhờ hắn cũng có thể khiến anh nâng cao thực lực. Dù sao anh thân cô thế cô, phải tìm một chỗ nương thân trước, mọi chuyện về sau lại tính. Anh không thể sau khi du học trở về tiếp tục nhờ chị gái nuôi như kiếp trước được.
Đi theo Đới Duy, Lâm Phạm Hoàng mới biết hắn không phải người thường. Ấn tượng kiếp trước của anh thì hắn chỉ là một tên thiếu gia xốc nổi, tính tình có phần ngông cuồng lại thêm tâm tính độc ác thích đùa bỡn người khác. Ai ngờ hắn căn bản không phải thế. Hắn nắm giữ một thế lực ngầm, không biết rốt cuộc đang âm mưu thứ gì.
Sau đó có một thời gian Đới Duy biến mất. Lâm Phạm Hoàng nhân cơ hội này về nước, lòng định sẵn sẽ bước vào giới giải trí. Trong thời gian này, Lâm Phạm Nhạc đã có qua lại với Đới Duy, đang trong thời điểm sự nghiệp dần lên cao. Lâm Phạm Hoàng mới trăm phương ngàn kế để cho cô thấy rõ bộ mặt thật của hắn, về sau khiến hai người tan vỡ. Lâm Phạm Nhạc trong lúc tâm tình không có tốt mới chăm chăm vào sự nghiệp. Ít lâu sau trở thành ảnh hậu, còn Lâm Phạm Hoàng bắt đầu debut cùng nhóm nhạc, nhờ danh tiếng có sẵn của chị và tài năng của bản thân mà dần nổi tiếng.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
79 chương
107 chương
49 chương
20 chương
82 chương