Sáng sớm, bốn người Harry, Phoenix, Alva và Edsel gặp mặt bên Hồ Đen. Edsel đang trong trạng thái cực độ hưng phấn, cậu ta vẻ mặt ngơ ngác nhìn trời, lâu lâu cười hì hì làm Phoenix hận không thể một phát chụp chết. Nhưng cô và Edsel thực lực ngang nhau, cơ bản không thể chụp chết đối phương trong một phát được. Harry bị nụ cười không bình thường của Edsel làm cả người ớn lạnh, cậu di chuyển ra sau Phoenix nhỏ giọng hỏi. "Eddy làm sao vậy? Sắp gặp lại Darian làm cậu ta quá hưng phấn nên não bị hư rồi?" "Không không không, Harry à, não tên này chưa từng bình thường, một chút cũng không bình thường! Thật không biết vì sao Darian lại thích nó như vậy, trong khi tôi là một con phượng hoàng vừa xinh đẹp vừa tài giỏi lại bị bỏ qua." "Có lẽ do... ừm, Darian không thích phái nữ?" "Đúng vậy! Chính xác Harry, cậu thật thông minh." Phoenix vỗ tay một cái cười quay sang Harry, dùng ánh mắt tán thưởng nhìn cậu. Nói rất đúng, chỉ có những ai không thích nữ giới mới không thích cô. Điều này làm cô thả lỏng rất nhiều, ít ra Darian không thích cô không phải vì cô kém cỏi hơn Edsel. Bởi vì nghĩ như vậy, nên Phoenix thật ra không quá thương tâm. Darian là thuần công, trên cơ bản anh ta không có hứng thú với phụ nữ. Nói chứ, ngay cả mấy cô rồng xinh đẹp anh ta cũng không thèm liếc mắt mà. Alva nằm bên cạnh ngáp dài, yên lặng nghe hai người nói chuyện. Cậu ngẩng đầu nhìn trời, có chút mất kiên nhẫn. Vì sao Darian còn chưa tới! Nếu anh ta tới trễ, Edsel nhất định sẽ quậy banh Hogwarts a! Mà lúc này trong phòng Hiệu Trưởng. Dumbledore thở dài, lột một viên kẹo chanh, nhưng khi đưa đến bên miệng lại bỏ xuống. Ông hiện tại một chút cũng không có hứng thú với thứ này! Fawkes kinh ngạc nhìn Dumbledore. Lão ong mật lại có thể bỏ được không ăn kẹo?! Merlin, không lẽ ngài đã phản công Arthur thành công?! Dumbledore không phản ứng Fawkes, hiện tại tinh thần ông rất kỳ quái. Ông có cảm giác mình sắp gặp một chuyện mà ông không muốn đối mặt. Cảm giác này đột nhiên xuất hiện, ông không hề biết rốt cuộc sao lại thế này. Dumbledore thở dài, là do ông quá lo nghĩ vấn đề của Voldemort sao? - ------------------- "Rống!!!!" Một tiếng rống to lớn vang lên trong không trung, cả Hogwarts lập tức dừng lại việc mình đang làm ngẩng đầu nhìn lên trời. Edsel trực tiếp nhảy lên bờ hồ, hưng phấn nhìn bầu trời. "Darian! Darian! Darian!! Anh đã về rồi!!" Trên bầu trời, một bóng đen to lớn dần tiếp cận Hogwarts. Lúc này mọi người mới thấy rõ, sau đó lập tức khiếp sợ. Một con rồng đen thật lớn! Các giáo sư lập tức sơ tán học sinh về ký túc xá, nhìn chằm chằm con rồng vừa xuất hiện, tư thế chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào. Chính là lúc này, Alva đột nhiên nhảy đến trước mặt mọi người, nhàn nhạt nhìn họ nói. "Không cần sợ, đó là người thừa kế Hufflepuff, Darian." "Người thừa kế Hufflepuff? Một con rồng?" Giáo sư Sprout chủ nhiệm nhà Hufflepuff kinh hô lên. Bà tròn mắt không thể tin được nhìn Alva, thừa kế Hufflepuff lại là một con rồng. Đó là rồng! Là rồng a!! Loài sinh vật to lớn, mạnh mẽ và hung ác! Con rồng bay đến gần, toàn thân nó phát ra ánh sáng đen, cả người từ từ thu nhỏ lại rồi rơi xuống khu vực gần Hồ Đen. Mọi người lập tức chạy tới, thứ họ nhìn thấy, chính là một người thanh niên thân mật ôm Edsel vào ngực. Edsel thì đang hưng phấn nhảy lên, "Darian! Mừng anh về nhà." Darian ôn nhu nhìn cậu, tay nhẹ nhàng vòng quanh eo cậu phòng hờ người nào đó quá hưng phấn mà té ngã. "Ừ. Anh về rồi, Eddy." ... Mà lúc này trong phòng Hiệu Trưởng, một cảnh tượng gần giống như vậy cũng đang diễn ra, nhưng không có ai chú ý tới. Dumbledore gần như nhảy dựng lên khi có người đột nhiên ôm eo ông. "Ai?!!... Gellert?" "Ừ. Albus, anh về tìm em đây."