Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất
Chương 148 : Người chiến thắng cuối cùng
Editor: Waveliterature Vietnam
Trong mắt Ellen, cùng quyết đấu với một phù thủy nhỏ tuổi thật sự không có ý nghĩa gì, sức mạnh phép thuật và kiến thức của anh thật sự vượt xa những phù thủy cùng tuổi. Còn có giáo sư Flitwick người từng đạt quán quân trong trận quyết đấu chỉ dạy – Với việc tự đánh giá về Iain trong những trận chiến đấu lúc trước khiến anh cảm thấy rằng mình chắc chắn sẽ là người chiến thắng trong cuộc quyết đấu này.
Như vậy, chuyện cũng đã đến. Cuối cùng Jessica và Leonard đứng bên cạnh theo dõi, Nếu anh ta bị đánh bại quá nhanh, liệu chàng trai trẻ đang trong thời kỳ nổi loạn này có tự tin vào bản thân mình không, và có thể sẽ không cam chịu?
Không đợi Ellen suy nghĩ kỹ nên làm như thế nào, Iain đã đi đầu xuất kích.
Mặc dù anh ta tập kích với lời nguyền vấp ngã nhưng với tốc độ đó cũng không có được tình là quá lớn, nhưng điều này đã làm hành động né tránh của Ellen chưa kịp chuẩn bị có chút mất phương hướng, sau khi né tránh vài bước mới ổn định lại được dáng người.
Iain nhìn thấy Ellen không ngã xuống, nhưng không có chút tiếc nuối nào. Sau hai ngày tiếp xúc với nhau, Iain cũng biết được thực lực mạnh mẽ của Ellen như thế nào.
Một tiểu phù thủy năm thứ hai, lại có thể học được khả năng mà phù thủy lớp sáu chưa chắc học được ngay di hình, cộng thêm sức mạnh tước bỏ vũ khí của Ellen trong trận chiến lúc trước, Iain biết thừa sức có thể thấy được thực lực của Ellen như thế nào.
Nhưng Iain cũng không nhục chí, Ma lực rất dồi dào, biết được rất nhiều ma chú, nó sẽ làm tăng xác suất chiến thắng, và anh ta cũng có những mánh khóe của riêng mình.
Iain chủ động tấn công, "mơ màng ngã xuống đất", một luồng ánh sáng mạnh từ đỉnh đũa phép.
"Áo giáp hộ thân", Ellen cảm thấy đã sai lầm khi che giấu, đồng thời cũng áp dụng một câu thân chú để bảo vệ mình thay gì phải lẩn trốn. Bởi vì chú ngữ của Iain liên tiếp tấn công, nếu cứ né tránh nó sẽ không ngừng công kích, và có thể sẽ bị ma chú đánh trúng – mà Ellen lại không muốn lợi dụng thiết bị để chiến thắng trong cuộc quyết đấu này, anh đã có quá nhiều tài nguyên so với phù thủy bình thường, nếu như còn muốn dựa vào thiết bị tài năng để giành chiến thắng thì Ellen cảm thấy khó tiếp nhận được điều này.
"Chân dừng ngay tại chỗ, Tarantella, tất cả điều hóa đá…" Iain liên tục phát ra ma chú để công kích, Jessica đứng nghiêng người một bên vốn nghĩ Iain sẽ rất nhanh bị đánh bại khi xem tình huống này, hào hứng nhảy dựng lên để cỗ vũ khích lệ cho em trai của mình.
Thế nhưng với tư cách là người trong cuộc, Iain tỏ ra bất lực, hầu như anh đã đem tất cả ma chú phức tạp để đối phó với Ellen, nhưng trên thực tế Ellen hầu như không có một chút tổn thương nào, Ellen đã sử dụng lời nguyền thiết giáp để ngăn tất cả các ma chú tấn công anh.
""Một triệu quả bom được bắn ra." Một cây tùng trên sườn đồi ngoài sân, tất cả những cây thông trên đó điều rơi xuống và đâm thẳng về phía Iain. Tốc độ cực nhanh, lao thẳng xuống và thậm chí âm thanh còn phá vỡ cả không khí.
Iain đã che chắn khuôn mặt của mình, quay người bỏ trốn, Nhưng những cây thông này giống như đôi mắt dài, vẫn đuổi theo anh không buông tha.
Iain tâm lo lắng, có nguy cơ bị trói vào con nhím, xoay người chỗ khác, cố gắng sử dụng lời nguyền để phá bùa của Ellen.
Theo một cách nào đó, anh đã thành công. Cây thông bay lơ lửng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường trong giây lát, và sau đó tất cả được ghim vào Iain với tốc độ nhanh hơn.
"Này! Iain!" Jessica hét lên vì ngạc nhiên. Nhìn thấy Ian, người bị ghim bằng lá thông trên khắp cơ thể, Ellen cũng cảm thấy đau lòng.
"Thật là một ma chú xinh đẹp, có một chút nghịch ngợm." Leonard có chút lơ đễnh, ngược lại khen ngợi Ellen.
"Sự can đảm và quyết tâm của Iain cũng đáng khen ngợi. Nếu như không gặp Ellen, có lẽ anh ấy đã thành công." Giáo sư Flitwick không thể che giấu sự đánh giá cao của mình. Mặc dù ông là viện trưởng của Ravenclaw, nhưng đối với tiểu phù thủy dũng cảm như Iain cũng sinh lòng yêu mến.
Iain cũng không chấp nhận thua cuộc, anh không bỏ cuộc liên tục bắn ra lời nguyền hôn mê. Ellen cảm thấy tốt hơn nên kết thúc trận đấu càng sớm càng tốt, kẻo Jessica đứng một bên lo lắng cho Iain người dính đầy lá thông.
"Loại bỏ vũ khí!" trong thực tế đã được tập luyện nhiều lần, nên câu thần chú loại bỏ vũ khí này Ellen cũng đã rất thành thạo. Ma chú này là cơ bản, nhưng trong thực chiến nó vô cùng có ích, cuối cùng, từ năm nhất, Ellen cũng không lập tức lựa chọn xâm nhập học tập ma thuật đen để uy lực thêm mạnh mẽ hơn, Thay vào đó, tôi đã chọn một câu thần chú phổ biến sẽ dễ sử dụng hơn cho bên ngoài.
Ellen đã sẵn sàng để kết thúc trận chiến, nhưng kết quả vượt quá mong đợi của anh ta.
Cây đũa phép thuật của Iain không rơi ra ngoài, nhưng trận quyết đầu không vì vậy mà không kết thúc.
Nói thì chậm nhưng xảy ra thì lại rất nhanh, Iain từ trong túi tiền móc ra một đồ vật hình trứng, thả ra về phía của Ellen.
"Đứa trẻ này, đã tâm chiến thắng quá mạnh mẽ! Phép thuật có cánh Ma Đô đã được cha mẹ của anh truyền lại cho anh ta!" Leonard uống một ngụm cà phê, cười lắc đầu.
"Điều này rất giống với anh!" Giáo sư Flitwick liếc nhìn Leonard, cười nhưng không nói.
Ma thuật có cánh của Iain cứ lẩn quẩn xung quanh Ellen, hình dạng của nó rất giống với con dơi, đầy màu sắc, toàn thân đầy gai.
Nó chặn câu thần chú của Ellen, và hét vào mặt Ellen, Ý định làm đảo lộn ánh mắt của Ellen, bảo vệ Iain và cho Iain thời gian để lấy đũa phép.
Ellen nhận thức được rằng bản thân mình không nên khắc chế, nhanh chóng chạy thoát, kéo dài khoảng cách với đôi cánh ma này, rồi nhanh chóng tiếp cận Iain.
Đôi cánh ma cũng mất phương hướng liền tiến đến Iain, Tuy nhiên, Ellen người đã linh hoạt trốn thoát khỏi lời nguyền của Iain, đã sử dụng đũa phép thuật của mình nhắm vào đôi cánh ma kia, thi triển "Chướng ngại vật trùng điệp", đôi cánh ma đã bay thẳng vào một bức tường và bật trở lại.
Ellen nắm lấy cơ hội và một lần nữa gạt bỏ cây đũa phép của Iain. Đồng thời, anh ta biến chiếc áo choàng của Iain thành một sợi dây dài và ngay lập tức trói chặt Iain.
"Lời nguyền biến đổi này thực sự rất mạnh mẽ. Chiếc áo choàng này trở thành một sợi dây còn mang theo gai!" Leonard không thể không hoan nghênh, vỗ tay tán thưởng.
"Được rồi, kết quả đã phân thắng bại, rõ ràng, Ellen đã thắng!" Leonard tiến lên trước, khôi phục sợi dây thừng trên người Iain, giải trừ ma chú của Ellen.
Sau đó, đôi cánh ma đáng thương, trung thành đã thoát khỏi cơn chóng mặt và hiệu ứng của nó đã bay trở lại với Ian.
"Tôi đã thua."mặc dù Iain đã dự liệu được kết quả trước khi quyết đấu, nhưng khi sự thật đã ở trước mặt anh, với tâm khí kiêu ngạo nên anh rất khó để tiếp nhận điều này.
"Không thành vấn đề, không phải sức mạnh em quá yếu, mà do thực lực của Ellen quá mạnh. Ngay cả chị cũng không thể chống lại bạn ấy." Jessica bước tới và muốn ôm lấy em trai mình, nhưng nhìn thấy anh được bao phủ đầy lá thông nên đã thay đổi cái ôm thành cái vuốt ve đầu của Iain.
Iain mặt mũi tràn đầy sự ghét né tránh, khiến Jessica cũng tức giận, cô đuổi theo Iain, muốn trừng trị đứa em trai không đáng yêu này, thế nhưng Iain đã trở về phòng ngủ, thay đổi quần áo.
Leonard Nox và giáo sư Flitwick nhìn hai chị em này cười híp mắt – ít ra dường như Iain không bị đả kích, thua một trận trò chơi thật sự cũng tốt cho một cậu bé quá kiêu ngạo này.
Hiệu trưởng Ravenclaw vừa nhìn vừa một bên nội tâm suy nghĩ về Ellen, "Nhưng, ai khác có thể cho Ellen nếm trải cơ hội thất bại trên con đường phát triển? Quá thuận lợi cũng không phải là một chuyện tốt."
Lúc này, một con cú mèo bay vào sân với một mảnh tấm da dê buộc vào chân nó.
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
95 chương
20 chương
20 chương
126 chương
25 chương
144 chương