Hào hoa long đế ký
Chương 17 : Hữu duyên
"Kẻ tìm ta không ít, nhưng kẻ tìm được ta thì rất ít, nếu đến được đây xem như có bản lĩnh, nhưng xem ngươi có duyên hay không, bên trong cánh cửa này là toàn bộ những gì ta có để lại hậu nhân, năm xưa 1 thân ta chinh chiên khắp nơi gặp bao nhiêu địch thủ chưa từng thất bại, nhưng do mải mê tìm kẻ mạnh hơn mình mà quên mất việc tu luyện, đến giờ coi như đã muộn, người có thể qua 2 ải của ta xem như đã vượt qua khảo nghiệm ban đầu còn bây giờ đặt tay lên cánh cửa nếu thật sự có duyên cửa sẻ tự mỡ " 3 ba đọc từng dòng trên cánh cửa kia mà mặt mày biến sắc, cánh cửa không to nhưng chắc chắn là khiên cố.
"Để ta thử" Mộc tiểu Linh nhanh chóng đi lại đặt tay lên cánh cửa
Cánh cửa nhanh chóng phát sáng nhẹ màu xanh trước ánh mắt bất ngờ của 2 người Kỳ Minh và Tiêu Ngọc Lam trên cánh cửa lại xuất hiện dòng chữ mới
"Căn bản là thiên tài nhưng lại thiếu 1 chút nội tâm" rồi ánh sáng dấn biến mất cánh cửa trở lại bình thường như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Khuôn mặt của Tiểu Linh hơi trùng xuống thất vọng
"Vậy cũng được xem là tuyệt rồi, Tiêu cô nương cô có muốn thử hay không" Kỳ Minh đánh ánh mắt về hướng Tiêu Ngọc Lam hỏi . lắc đầu
"ta không nghĩ mình được xem là thiên tài nếu so với Tiểu Linh muội đây" thở dày đôi mắt nhìn xa xăm.
"Thôi được để ta thử xem sau" Kỳ Minh đến gần cánh cửa hít 1 hơi thật sâu đặt tay lên cửa. không gian bỗng chốc rung động nhẹ, ánh sáng vàng kim phát ra từ cánh cửa, cánh cửa dần dần mở ra.
"Kỳ Minh ta biết huynh sẻ thành công mà" Tiểu Linh vui mừng la lên, đúng là không giống cô mọi hôm chút nào.
Cả 3 tiến vào bên trong cánh cửa đột nhiên đóng lại, bên trong là 1 thạch động với ánh sáng trắng dịu nhẹ chiếu toàn bộ thạch động.
Ở giữa thạch động có 1 cái rương và phía sau là 1 núi vàng bạc đá quý. là người tu đạo dù tiền tài nhiều cỡ nào củng không bằng công pháp lẫn Pháp khí được, cả 3 quyết định nhanh chóng đi đến chổ cái rương, nhìn nhau 1 thể rồi cuối cùng Kỳ Minh bắt đầu mở ra.
Bên trong có 1 vài cuốn da chắc chắn là bí pháp, 1 vài vũ khí độc đáo. kiểm tra tới lui thì có công pháp Thiên la địa võng mộc hệ phẩm chất tím, Kim Tinh Phản Chiếu Kim thuộc tính phẩm chất tím. Thiên Khu Trùng Ảnh quyết Mộc thuộc tính phẩm chất Cam và cái đáng chú ý nhất là 1 công pháp Cam khác
"Là Long Ngâm Hổ Khiếu Quyết Kim thuộc tính Phẩm chất cam nó là công pháp kết hợp với Kim Cang Phục Hổ quyết sẻ có 1 sực mạnh khủng khiếp" Nhã Ngọc Chịu không nổi mà lên tiếng.
Ngoài ra còn 1 vài món vũ khí nhưng hắn không quan tâm chỉ có 1 thứ kỳ lạ đáng chú ý đó là 1 chiếc nhẫn nó có tên là Thiên Địa giới chỉ .
Hắn lấy 1 quyển Long Ngâm Hổ Khiếu với chiếc nhẫn đó rồi thôi quay sang 2 nữ tử
" Còn lại 2 người tự chọn đi"
Cả 2 nữ tử đi đến chiếc rương Mộc Tiểu Linh đúng là chuyên dùng hệ Mộc lấy 2 công pháp Thiên La địa võng với Thiên Khu Trùng Ảnh nói thêm về 2 loại công pháp này, Thiên la địa võng lấy cây cỏ làm lưới bắt kẻ địch bên trong, luyện đến viễn mãn có thể bao phủ kẻ địch trong 1 khu vực lớn hơn 1 dặm vuông, còn thiên khu trùng ảnh là vũ kỹ thân pháp, dựa vào cây cối mà lúc ẩn lúc hiện, nơi nào cây cỏ có thể mọc Thiên Khu Trùng Ảnh có thể nhanh chóng dịch chuyển tới nhưng giới hạn không quá 50m
Kim Tinh Phản Chiếu tập trung nội khí thành 1 tấm gương lớn che hoàn toàn phía trước chống đỡ được 1 đòn đánh từ đối thủ.
Ngoài ra 2 người còn lấy thêm 1 bộ giáp nhẹ phẩm chất Tím.
"Núi vàng này ta nghĩ bản thân không cần" Kỳ Minh nhìn núi vàng lắc đầu.
"Ta cũng vậy, số lượng này tuy nhiều nhưng đối với Tiêu gia không là bao"
Rồi ánh mắt Kỳ Minh nhìn về phía Mộc Tiểu Linh, cô nàng im lặng nhìn núi vàng có vẻ suy nghĩ gì đó.
"Ta thì không như 2 người số vàng này đối với ta quá lớn nhưng thật sự củng chẳng có cách nào đem chúng ra ngoài" Tiểu Linh lắc đầu tiếc nuối.
"Đây tặng cô" từ trên tay Tiêu Mộc linh 1 túi nhỏ màu vàng đưa đến Tiểu Linh
Mộc Tiểu Linh
"Đây là"
Như giải đáp thắc mắc " Đây là Hoàng Kim Hồng bao dùng để chứa vàng bạc châu báo số lượng không giới hạn"
"Hoàng Kim hồng bao đạo cụ phẩm chất Lam dùng dể chứa vàng bạc châu báo ngoài ra không chứa được gì khác" Nhã Ngọc giải thích.
Ánh mắt Mộc Tiểu Linh sáng lên
"Cứ cầm lấy đi, cái này củng không đáng giá gì mấy" Như sợ Mộc Tiểu Linh từ chối Tiêu Ngọc Lam lên tiếng.
Sau khi thu tất cả lại cả 3 đi đến 1 góc nơi đây có 1 tảng đá, trên đấy có ghi vài dòng chữ.
"Người có duyên với ta chắc hẳn giống ta đây xem như một món quà, nếu không phải quà thì xem như chứng thực" Mộc Tiểu Linh đọc xong ngơ ngắc quay sang
"Thế này là sau ta không hiểu" vừa dứt lời từ bên trong tản đá 1 làn khói hồng xuất hiện, vẫn như lần trước 2 cô nàng không hề phòng bị mà nhanh chóng hít lấy hít để làn khói ấy
"Mê Tình Hương"
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
127 chương
44 chương
5 chương
118 chương
306 chương
163 chương