Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 263 : Anh gì ơi, tôi thấy ấn đường của anh biến thành màu đen này (4)

Edit: Ư Ư Ngón tay Thẩm Ngư chạm vào ấn đường của cô bé, nhấc chân rời đi, vừa đi vừa xua tay, "Tôi là mười vạn câu hỏi vì sao." "Chị gái nhỏ!" Lưu Niệm không đuổi kịp bước chân cô nên đành phải đứng nhìn bóng cô rời đi. - Lại đi qua ngõ nhỏ nhưng lần này Thẩm Ngư không sợ, nhưng lại nhìn thấy một thiếu niên đang đứng ở nơi nam quỷ vừa chết, cũng không biết đang làm gì. Thẩm Ngư thu hồi ánh mắt đi về phía trước, lúc đi qua thiếu niên còn ngẩng đầu nhìn hắn ta một cái, thiếu niên cũng nhìn lại đối diện với cô. Chờ khi cô đi xa, Mạc Bạch mới đút lá bùa vào trong túi, thể chất cực âm, có thể nhìn thấy quỷ, không đơn giản, Ác quỷ trong ngõ nhỏ cũng là do cô bắt đi, không đơn giản Sắc mặt Mạc Bạch âm trầm nhấc chân rời khỏi ngõ nhỏ. - "Nam chính này khẳng định đang hận tôi đã bắt quỷ của anh ta." Thẩm Ngư khoanh tay dựa vào quầy thu ngân nói. Lúc đối diện với hắn ta ở ngõ nhỏ suýt nữa thì bị đôi mắt kia ăn luôn, quá lạnh lẽo. Cũng đúng, ác quỷ trong ngõ nhỏ là do Mạc Bạch bắt nhưng lúc hắn ta xuất hiện thì Lưu Niệm đã chết 【 Ký chủ không cần để ý đến anh ta, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thu thập giá trị thiện ý và hóa giải oán niệm của vai ác Dư Trần là được. 】 Thẩm Ngư chậc một tiếng, "Đến Dư Trần còn không tìm thấy mà đòi hóa giải." 【.........】 Cả đêm dài dòng và nhàm chán, nhưng mà Thẩm Ngư coi như vẫn có thể chịu đựng. Cô còn mua mấy bộ phim, trước mặt xuất hiện một cái màn hình, bên tai còn nghe thấy âm thanh, đúng là nhàn nhã! Có tiền đúng là tốt, Thẩm Ngư xem phim cả đêm, chờ đến khi Tiểu Lâm đến cô mới được tan ca về nhà ngủ. Đi về phía trước Thẩm Ngư dù buồn ngủ nhưng vẫn nhìn thấy khí đen trên ấn đường của Tiểu Lâm, rất nhạt, loại trình độ này sẽ chỉ làm thân thể cô ấy yếu ớt, quả nhiên nhìn xuống là thấy quầng thâm mắt bên dưới. "Tiểu Lâm, cô... Tối hôm qua không ngủ được à?" Thẩm Ngư dừng bước, hỏi. Tiểu Lâm lại không có chút mệt mỏi nào, cười nói: "Ngủ a, hôm nay tôi đặc biệt tỉnh táo." Nói xong rồi bắt đầu đi sửa sang kệ hàng. Lúc cô ấy xoay người, Thẩm Ngư nhìn thấy khí đen đang bám sau lưng cô ấy, nó ngưng tụ thành một khuôn mặt, sau đó biến mất. Thẩm Ngư: "........." Thu hồi ánh mắt, cô xoay người đi ra cửa hàng tiện lợi. Rõ ràng hôm qua Tiểu Lâm còn bình thường mà sao hôm nay lại bị khí đen bám vào người nhỉ? Khí đen ngưng tụ thành một khuôn mặt, nếu cô đoán không sai thì đó là hắc chú. Khi hận một người đến khi khí đen bao phủ toàn thân là lúc hấp dẫn ác quỷ nhất, khí đen càng dày đặc thì càng có thể hấp dẫn nhiều ác quỷ, nếu ác chú xuất hiện thì sẽ là ác chú ký kết khế ước với ác quỷ. Ngày ác chú được thực hiện là ngày người đó chết. Loại ác chú này chỉ xuất hiện khi cực kỳ hận một người. Tiểu Lâm hận ai mà có thể hận đến nỗi vậy? Khí đen đằng sau cô ấy còn không quá nghiêm trọng, Thẩm Ngư nghĩ ngày mai mình vẫn nên hỏi cô ấy một chút. Về đến nhà, cha mẹ nguyên thân đã qua đời chỉ còn lại một mình cô, thân thích cũng không muốn liên quan gì đến cô, ai cũng biết nguyên thân là người mang điềm xấu, nếu không cha mẹ cũng không bị cô khắc mà chết. Một căn phòng chỉ có một mình cô ở cũng không nhỏ hẹp như trong tưởng tượng, bật đèn lên đến khi không nhìn thấy chút bóng tối nào cô mới đi vào bên trong, dưới chân có một vật lông xù xù mềm mại quấn lấy, cúi đầu nhìn thấy một con mèo đen đang cọ cọ dưới chân cô.