Đừng Yêu Kẻ Khác Full
Chương 1
"Nụ cười ngây ngốc nhất tôi từng biết xuất phát từ người bạn thân nhất, Aoko".
.
.
.
"Khoảng trời rộng nhất trong tâm hồn tôi chính là bóng lưng của người tôi thích, Kaito".
.
.
.
Đã hơn 10 năm rồi kể từ khi tôi gặp cậu ấy. Và cũng đã hơn 10 năm rồi, kể từ khi tôi thích cậu ấy. Tôi, Aoko Nakamori , luôn ngỡ mình một ngày nào đó sẽ trở thành cô dâu của Kaito, thế nhưng ông trời thường thích trêu người.
Tại sao mọi chuyện lain như vậy ư?
Năm cuối cấp 3, mọi chuyện đang yên đang lành thì bỗng một con nhỏ nào đấy chuyển về trường. Akako. Nhỏ học giỏi, không son phấn nhưng lại khá xinh, giản dị và ít nói. Thế đâm ra tôi lại là nữ phụ của bộ series này à ? Mà, có vẻ chuyện đó xảy ra thật. Thế éo nào mà thằng bạn Kaito của tôi, đấy, chính xác là thằng crush hơn 10 năm của tôi nó nhắm ngay vào nhỏ Akako. Mà nhỏ ấy cũng vừa hay thúch ngược lại Kaito. Thế là tụi nó dính nhau luôn.
Thoạt đầu, tôi cứ nghĩ đó là cảm xúc hời hợt của cậu ấy thôi, thế mà cả tháng rồi họ vẫn chưa chia tay, thành ra tôi mới chính là kẻ phải chịu nhiều đau thương nhất.
Mỗi sáng, tên Kaito khốn kiếp đó chẳng chịu chạy sang nhà gọi tôi đi học một tiếng Aoko , trễ bây giờ !!!" in ỏi nữa. Chỉ có mình tôi, không có mô tô của Kaito, tôi phải tự thân đi bộ đến trường. Nhiều lần tôi đã bảo Kaito chia tay đi mà cậu ấy cứ nghĩ tôi đùa cơ.
Thế nhưng, tôi vẫn chưa nguôi hi vọng với Kaito, tôi vẫn nghĩ cậu ấy sẽ về bên tôi một ngày nào đó. Ấy vậy mà, mọi chuyện bắt đầu vỡ tan tành vào cái ngày định mệnh ấy, sinh nhật tôi.
Chuyện chỉ đơn giản là trước hôm sinh nhật, tôi đã gọi Kaito đặt cái hẹn đi chơi như bọn tôi vẫn làm mỗi năm, thế nhưng cậu ấy lại mắc cái hẹn với Akako. Hơn ai hết, tôi lại hiểu rõ cách làm việc của tên này. Đã hứa thì sẽ làm. Trừ trường hợp quên bén đi thôi. Nhưng mười mấy năm nay hắn có bỏ tôi vào ngày sinh nhật lần nào đâu. Chắc hẳn hắn giả vờ rồi làm tôi bất ngờ đây mà.
Thế như hắn đề cử việc bọn tôi rủ nhau đi chơi ngày trước sinh nhật, coi như bù lại. Tôi cũng cố ngậm ngùi cho qua.
Thế mà cũng do tôi ngốc. Quên mất rằng Kaito đã có bạn gái. Cứ cắp lấy vai cậu ấy mà chụp hình kỉ niệm còn đăng lên mạng. Chỉ khi sáng hôm sau tôi nghe được tin Akako và Kaito cãi nhau thì mới chạy đi xóa tấm hình.
Lại vướng đến chuyện, tôi vừa xóa đi tấm hình đó thì lại được hoa khôi mới của trường, Akako muốn nói chuyện riêng.
Thôi thầm than.
"Trời ạ, chết chắc rồi".
Chúng tôi hẹn nhau ra. Trên vẻ mặt cậu ta có thoáng lo sợ.
Akako lí nhí : tớ xin lỗi vì đã gọi cậu ra, tớ muốn nói chuyện nghiêm túc !
Và thế là cuộc trò chuyện giữa những tình địch diễn ra....
.
.
Từ đây sẽ kể bằng ngôi khác nhé !
.
.
Aoko nói chuyện với Akako một hồi lâu, cô phát hiện thì ra Akako yêu Kaito nhiều lắm, đến nỗi vừa kể Akako vừa khóc nấc lên. Nhưng không phải chỉ mỗi Akako là thích Kaito, cũng không phải chỉ mình cô chịu nỗi đau thấy Kaito ở bên cô gái khác. Hơn ai hết, cái cảm giác bị coi như người thứ 3 này khiến Aoko không chịu đựng nỗi nữa. Rõ ràng cô mới chính là kẻ bị tổn thương. Và tất nhiên, một Aoko ương ngạnh sẽ không để bản thân bị vùi dập được.
Aoko nói : cậu nói như thế là có ý gì vậy ? Akako - chan ?
Akako ngỡ ngàng : eh ?
Aoko cười nhạt nhẽo, cũng coi như là vô sắp khóc đi, nhưng cô cũng không phải cái dạng mau nước mắt như vậy: hơn ai hết, tớ biết cậu biết chuyện tớ cũng thích Kaito, đúng chứ ?
Akako gật nhẹ như đoán trước được nội dung câu hỏi : Nhưng mà Aoko- chan...
- Nếu đã biết rồi vậy thì đừng ra vẻ cậu cao quý và tội nghiệp hơn tôi nữa ! Bộ mặt ấy của cậu thật giống như một đứa giả tạo!
Aoko nói với giọng căm giận, cô không biết mình căm giận điều gì, Kaito, Akako hay những khoảnh khắc bọn họ bên nhau ngọt đến xé lòng? Hay là gương mặt ngây thơ, tội nghiệp ấy của Akako làm cô ghen tị. Phải, có lẽ là tất cả.
Mà xui thay cho Aoko. Ngay lúc cô nói câu nói đó, Kaito cũng vừa đến. Đối với cái khung cảnh Aoko, một kẻ luôn bảo cậu ấy chia tay vì không thích Akako, đang đứng trước mặt bạn gái cậu buông lời ức hiếp, (ít nhất là trong những gì Kaito nghĩ) và nhất là Akako đang khóc nữa. Chắc chắn cậu ấy sẽ hiểu lầm.
Quả thật, Aoko giống như đang ức hiếp Akako vậy. Vấn đề lại nằm ở chỗ Akako hẳn đúng là một cô gái ngây thơ chính hiệu ấy chứ, nên cô ta cứ mãi khóc. Thế nên, lần đầu tiên trong mười mấy năm. Kaito đẩy Aoko ra để che chở cho một cô gái khác. Bóng lưng đó không quay về phía Aoko để bảo bọc nữa. Bờ vai rộng ấy che chở cho một kẻ xa lạ, bàn tay quen thuộc đẩy cô ra thật xa, ánh mắt đã từng rất ngọt ngào nay chứ đầy sự bất bình.
Cơn gió ấy vẫn cứ thổi, Aoko vẫn cứ yêu. Nhưng nào có ai nói trước rằng chuyện này sẽ xảy ra chứ?
Aoko chưa kịp bừng yỉnh sau cú shock vừa rồi thì Kaito đã nhăn nhó và hét vào mặt cô :
- Cậu có ghét Akako thì cũng không được ức hiếp cô ấy như vậy! - trước mặt tất cả mọi người.
Và tất nhiên, Aoko bị mọi người tẩy chay ngay sau đó. Mọi ánh mắt đổ dồn về trên người cô, coi cô như một thứ gì đó dơ bẩn. Tình bạn ngần ấy năm chỉ có thế thôi sao?
Kaito nhận ra bản thân mình đã làm hơi quá nhưng cậu không biết làm gì ngoài chuyện dẫn Akako rời đi.
Lần thứ hai, đây là lần thứ hai Kaito quay lưng lại với cô.
Aoko tự nhủ: Hết rồi. Hết thật rồi. Chẳng còn lại gì nữa. Chắc chắn rằng ngày hôm đó chính là ngày sinh nhật tồi tệ nhất đời cô.
Aoko trở về nhà, sinh nhật, không bạn bè, không bánh kem, không Kaito, bố lại đi làm về khuya. Xung quanh cô chỉ còn lại khoảng trống và lời tai tiếng vì ức hiếp bạn bè.
- còn tiếp
Truyện khác cùng thể loại
99 chương
59 chương
170 chương