Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 245 : Cô giáo muốn tẩy trắng (46)

Edit: Ư Ư Bây giờ điều đáng sợ nhất không phải là zombie là là lòng người, càng đến lúc nguy hiểm tới tính mạng thì con người sẽ trở nên càng ích kỷ, chỉ biết suy nghĩ vì mình. Thẩm Ngư cũng không muốn đi tới căn cứ, hoàn thành nhiệm vụ ngăn cản vai ác hủy diệt thế giới, nhất định phải ở bên cạnh vai ác, nếu còn phải đề phòng những người khác nữa, thì cô không rảnh nhé. Vậy nên cứ đi tới nông thôn là được, hai người chậm rãi sống sót, cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ. Đi được một lát, bầu trời bỗng nhiên đổi màu như bị đánh nghiêng thùng sơn, nhuộm hồng một mảng lớn bầu trời, ngay sau đó từ hồng chuyển thành đỏ sậm, bên ngoài vang lên những tiếng sấm, ầm ầm ầm càng ngày càng gần, tiếng sấm chưa xong, lại bắt đầu đổ mưa. Mưa to làm Thẩm Ngư không nhìn thấy con đường phía trước, bật đèn xe lên mới nhìn thấy con đường mờ mờ mà mưa càng lúc càng to, cô thấy giọt nước mưa trong suốt biến thành màu đỏ tươi. Đây là cơn mưa đầu tiên sau khi mạt thế tới, sau đó có một nhà khoa học gọi cơn mưa này là " diệt thế ". Bởi vì cơn mưa này mà zombie được tiến hóa và có dị năng. Chúng nó không còn chạy chậm như trước mà nhanh như người bình thường, zombie cấp cao còn có chỉ số thông minh, có thể ra lệnh cho những con zombie cấp thấp tạo thành sóng zombie. Mà vua zombie còn có năng lực khủng bố hơn, tập hợp sóng zombie bao gồm một trăm nghìn con zombie cũng không mệt Rất nhiều căn cứ bị hủy diệt sau cơn mưa này. Thẩm Ngư có thể cảm nhận được người bên cạnh mình không bình thường lắm, sau khi cơm mưa này bắt đầu, Kỳ Cừu không nói nữa. Mà là trợn tròn mắt nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, hơi thở càng ngày càng lạnh lẽo, còn mang theo khí thế máu tanh tàn bạo. Xuyên thấu qua cửa kính xe, Thẩm Ngư đối diện với đôi mắt từ màu xám chuyển qua màu đỏ đậm của thiếu niên, mang theo áp lực khó có thể chịu được. Khí thế của người bên cạnh càng thêm khủng bố, uy áp che trời lấp đất làm Thẩm Ngư cảm thấy khó thở. # Vua zombie đang ngồi bên cạnh tôi, phải làm sao đây# Thẩm Ngư đi dọc theo con đường này đã hơn hai mươi phút mà không thấy một con zombie này, im lặng yên tĩnh đến đáng sợ, tiếng mưa rơi đập bộp đập vào cửa kính, không có một tia giảm đi. Thật sự không chịu được cái bầu không khí này, Thẩm Ngư dừng xe, mở cửa xe định đi ra ngoài thì cánh tay lại bị người kia nắm chặt. Người kia dùng sức lôi kéo, Thẩm Ngư cả người dường như bay lên, ngồi trên đùi hắn. Hai chân ngượng ngùng mở ra vòng lấy hông hắn, mặt đối mặt đối diện với đôi mắt kia, cảm giác không bình thường làm cô muốn tránh né nhưng làm cách nào cũng không thoát được. "Kỳ Cừu!" Cô sợ hãi run rẩy nói. Kỳ Cừu dáng vẻ này, căn bản không giống một thiếu niên mười sáu tuổi, mà giống người đàn ông ba mươi tuổi trong kiếp trước, mang theo hơi thở làm người muốn lùi bước. "Em biết người bình thường bị cơn mưa kia rơi xuống người sẽ thế nào không?" Tầm mắt Kỳ Cừu đánh giá cô từ trên xuống dưới, mùi hương trên người cô càng ngày càng làm hắn trầm luân, thân thể mềm mại, không có điểm nào không quyến rũ hắn làm hắn muốn xé hết quần áo của cô, làm cô phải dựa vào người hắn khóc thút thít gọi tên hắn. Đôi mắt kia xinh đẹp như vậy, thanh triệt trong suốt, nếu nhuộm màu sắc của tình dục, thật là đẹp biết bao. Thẩm Ngư tự nhiên biết người bình thường bị cơn mưa này rơi xuống người sẽ thế nào, sẽ biến thành zombie. Nhưng cô là dị năng giả, chỉ bị biến mất dị năng, mặc cho zombie bên ngoài gặm cắn. Nhưng mà cô biết bên ngoài không có con zombie nào, thiếu niên ngồi ở đây, chẳng khác nào vua zombie ngồi ở đây, uy áp của hắn sẽ truyền khắp bốn phía, những con zombie khác nhận thấy uy áp của hắn sẽ sợ hãi rời khỏi nơi này.