Edit: Lily_Carlos Vào ngày hôn lễ Đồng Á thực sự rất đẹp. Vốn dĩ nhan sắc cơ bản của cô đã không tồi, lại cộng thêm với bộ váy cưới trăm vạn trang sức trăm vạn và khí chất của cô rất hợp để mặc váy cưới, trông vừa quyến rũ vừa nhã nhặn. Cả ngày, ánh mắt của Lương Mặc Nguyên không thể rời khỏi người vợ anh. Trong đoàn phù dâu có một người chụp được hình ảnh Đồng Á đang nghiêm túc rót rượu, còn chú rể đang bị người khác kéo lại nói chuyện thì luôn nhìn về phía cô dâu. Bức ảnh được phát lên weibo với tiêu đề: Chú rể của chúng ta yêu cô dâu như thế nào. Đây là anh mắt anh luôn nhìn theo hình bóng của em trong truyền thuyết sao. Đúng là ngược cầu độc thân mà. Sau đó lại nghe nói bức ảnh này vừa đẹp mắt vừa chứa đựng câu chuyện trong đó nên bức ảnh được mọi người điên cuồng chia sẻ. ... Thang Mật mang thai, Đồng Á cảm thấy vui vẻ thay cô ấy từ tận đáy lòng, so với việc bản thân mình mang thai còn vui vẻ hơn. Sau khi tổ chức hôn lễ hai vợ chồng cũng đi hưởng tuần trăng mật xong, Đồng Á nhanh chóng tới thăm Thang Mật, kết quả bị Thang Mật hỏi đã chuẩn bị tốt cho việc mang thai chưa. Ít nhất sau khi hưởng tuần trăng mật xong lúc về sẽ có tin tức tốt, Thang Mật biết hai cái con người này lĩnh chứng xong đã ở chung rồi, đã qua hai tháng rồi mà cô thấy Đồng Á vẫn làm như chưa có việc gì cô cũng lo thay cô ấy. “Que thử thai sao rồi?” Thang Mật làm bộ dáng người từng trải hỏi. Đồng Á lắc đầu. “Vậy cậu đi xét nghiệm máu đi, có khi dùng que thử thai cũng không xác nhận được.” Đồng Á cũng có chút buồn. Lại nhìn Lương Mặc Nguyên và Hứa Gia Trạch đang nói cười bên cạnh không hề chú ý đến sự lo lắng của các cô. “Mật Nhi, cậu nói có phải tớ bị vô sinh rồi không, tớ rất sợ.” Thang Mật: “Phi phi phi, cái miệng quạ đen. Tớ với lão Hứa kết hôn rất lâu mới có, chuyện con cái cũng dựa vào vận khí nữa giống như bốc thăm trúng thưởng.” Dùng chuyện này để so sánh đúng là rất chính xác. Thang Mật lại hỏi: “Lương Mặc Nguyên giống như rất thích con gái nhỉ.” Đồng Á gật đầu. “Anh ấy cảm thấy đều không sao hết.” Thang Mật cười: “Có lẽ anh ấy muốn ở trong thế giới của hai người thêm mấy năm nữa.” “Hả,” Đồng Á kinh ngạc: “Sao cậu lại biết?” Lần trước lúc nói chuyện Lương Mặc Nguyên nói rất uyển chuyển nhưng mà cũng chính là ý này. Thang Mật: “Đàn ông ấy à, đều cùng một dạng mà thôi, vị kia nhà tớ cũng vậy đó.” Cô nhìn cái bụng nhỏ của mình nói: “Khi mới kết hôn anh ấy giống như ngày nào cũng không được ăn no vậy, cậu xem từ khi tớ mang thai người khó chịu nhất là anh ấy, người đàn ông của cậu chắc không khác biệt lắm.” Đồng Á cẩn thận nghĩ lại cũng cảm thấy Thang Mật nói có đạo lý. Sau đó lại suy nghĩ đến nhu cầu của đàn ông đều như vậy Đồng // <img alt="" data-cfsrc="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3462793.png" style="display:none;visibility:hidden;"/><img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3462793.png" data-pagespeed-url-hash=166176934 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>