Tuy mợ giáo thảo đã đồng ý giúp họ giữ bí mật, nhưng sau chuyện này, giáo thảo đột nhiên cảm thấy chuyện come out thật sự không kéo dài được nữa.
Nhưng cậu hoàn toàn không biết come out thế nào, chỉ có thể cầu viện giường số ba.
Giường số ba đang đắp mặt nạ, nghe xong vấn đề này suýt chút nữa làm rớt luôn cái mặt nạ đắt tiền, vội vàng ho một tiếng:" Hiện tại cậu muốn come out với chú dì? Nói thật, tôi khuyên cậu tốt nhất là chờ thêm một thời gian nữa, tôi với cậu không giống nhau, tôi trời sinh đã cong cả đời này không thể thích con gái, điểm ấy mẹ tôi cũng biết, cho nên bà căn bản không muốn quản tôi, lực chú ý tập trung hết lên người em gái, còn cậu thì sao, chẳng phải trước đây vẫn luôn là một thẳng nam? Không phải tôi ly gián các cậu, lỡ đâu sau này cậu lại gặp được người con gái đúng hình mẫu của mình thì sao? Lúc đấy cậu làm thế nào?"
Lại nói đến vấn đề này.
Giáo hoa không chừng cũng cảm thấy như vậy, cho nên mới đặc biệt cảnh giác với con gái, cảm giác như hắn lúc nào cũng như một dây cung bị kéo căng, một chút cảm giác an toàn cũng không có.
Giáo thảo suy nghĩ hồi lâu, buồn bực cúi đầu:" Cậu nói xem tôi nên come out thế nào thì thuận lợi hơn đi!"
"Cậu thật sự quyết định rồi?" Giường số ba nghiêm túc hỏi.
Giáo thảo gật đầu:" Ừm.
So với việc ở trạng thái bị động để mẹ phát hiện, không bằng lão tử chủ động xuất kích."
"...!Được thôi, nhưng mà việc này thật sự không thể vội vàng được." Giường số ba nói:" Cậu cứ chờ đến khi tốt nghiệp đã, vừa vặn kì thực tập của cậu cũng xong, nếu lúc đó dì tức giận, đuổi cậu ra khỏi nhà, cậu vẫn còn công việc mà nuôi sống chính mình."
Giáo thảo đột nhiên nhớ tới gì đó, vỗ bàn một cái, uy hiếp nói:" Đúng rồi, chuyện này không được nói cho hắn biết, hiểu chưa?"
Giường số ba:"..."
Giáo thảo và giáo hoa trong vòng tháng ba ba tháng bốn đã thông qua luận văn tốt nghiệp, sau buổi lễ, hai người chính thức rời khỏi trường học.
Giáo hoa vẫn đang làm việc trong tổ nghiên cứu, tổ trưởng rất coi trọng hắn, coi hắn như đồ đệ, bởi vậy thường giao cho hắn một ít công việc lặt vặt.
Giáo thảo bên này thì bận đến tối mắt tối mũi, từ lần trước bị mợ cậu phát hiện chuyện yêu đương, giáo thảo liền đâm đầu vào làm một đống CV ở các công ty khác, công ty mới quy mô rất lớn, dù sao lượng công việc cũng nhiều, được nhận làm nhân viên chính thức xong sau đó đã lâu chưa ăn cơm với giáo hoa.
Chuyện tốt nghiệp xong liền come out cũng bị giáo thảo công việc bận rộn ném ra sau đầu.
Trong nháy mắt đã tới kì nghỉ quốc khánh, công ty cũng lần lượt nghỉ hè.
Giáo thảo mỏi mệt nằm trên giường, yên lặng đọc tin nhắn trong nhóm phòng kí túc xá.
Kế hoạch come out của cậu lần trước bị lộ ra, trong phòng ngoại trừ giường số ba thì hai tên còn lại đều ngạc nhiên há mồm trợn mắt, con ngươi suýt nữa thì rơi ra ngoài, sau khi khiếp sợ lại nhiệt tình chúc phúc.
Nhưng mà chẳng được bao lâu, ba người lại bộc lộ bản tính, trêu trêu chọc chọc cậu, như bây giờ.
Giường số một: Sao rồi? Đối phó dì thế nào?
Giường số hai: [Ăn dưa.gif]
Giường số ba: Nhớ thường xuyên cập nhật thông tin cho bọn này đấy nhé, người nhiều sức lớn!
Giáo thảo: Cái rắm! Con mẹ nó các cậu chính là muốn xem kịch.
Giường số một: Vậy rốt cuộc là thế nào rồi?
Giáo thảo thở dài, trả lời: Không có cơ hội, hai ngày nay mẹ tôi đang mê mẩn điệu nhảy quảng trường, vừa rảnh rỗi liền đi khiêu vũ, tôi căn bản không có cơ hội mở lời.
Giường số hai: Lúc ăn cơm cũng không được sao?
Giáo thảo: Ha ha, không biết mẹ tôi đi nhảy quảng trường ở chỗ nào tìm được một tên tiểu bạch kiểm, mỗi lần ăn cơm đều cảm thán tiểu bạch kiểm đẹp đến cỡ nào, làm gì còn hơi mà chú ý đến tôi? Ba tôi con mẹ nó cũng sắp tức chết rồi!
Giáo thảo: Tôi xem dự báo thời tiết, ngày mai trời mưa, ngày mai tôi sẽ nói.
Giuờng số ba: Đừng, trời mưa không tốt, ảnh hưởng đến tâm tình của dì.
Giường số một: Đừng gấp, tôi tin giáo hoa có thể hiểu được lòng cậu, con trai, cố lên!
Giáo thảo:? Con trai con mẹ cậu, gọi ba ba!
Giáo thảo tắt điện thoại, buồn bực thở ra một hơi.
Buổi tối, giáo thảo vừa đẩy cửa phòng đã thấy mẹ cậu vừa hát vừa bưng thức ăn.
"Đi gọi ba con ra ăn cơm." Mẹ giáo thảo cởi tạp dề, cười nói:" Cơm nước xong xuôi mẹ còn phải đi khiêu vũ, thời gian hẹn trước rồi."
Giáo thảo há miệng, cái lưỡi chuẩn bị nói chuyển thành một tiếng ồ.
Một nhà ba người ngồi yên vị, mẹ giáo thảo gắp cho ba giáo thảo một đũa thức ăn:" Ba nó này, chút nữa có muốn cùng tôi đi nhảy quảng trường không? Thằng nhóc trong đoàn muốn dạy tôi một điệu nhảy đôi, tôi còn chưa tìm được bạn nhảy."
Ba giáo thảo ngẩng đầu nhìn bà một cái:" Chút nữa có việc rồi."
Mẹ giáo thảo nhất thời xụ mặt.
Ba giáo thảo lại đổi giọng:" Nhưng vẫn có thể đi."
"Vậy là được rồi, nào, ăn nhiều một chút."
Giáo thảo nâng bát cơm, mất tập trung, căn bản không chú ý đến ba mẹ đang rải cẩu lương, đến khi mẹ cậu gọi một tiếng mới giật mình, đũa suýt nữa thì rơi xuống:" Mẹ, sao thế?"
"Con có muốn đi cùng ba mẹ không? Thằng nhóc kia không có bạn nhảy, mẹ cũng không thể để nó tùy tiện tìm cô gái khác, làm lỡ thời gian của người ta."
Giáo thảo phẫn nộ nói:" Nhưng con không biết khiêu vũ."
"Cũng không cần con nhảy, con giống hệt ba con, tứ chi không hài hoà, nhảy cái rắm!" Mẹ giáo thảo nói:" Con nói chuyện với nó một lát, cũng chẳng mất miếng thịt nào."
Giáo thảo nhăn mày, quyết đoán từ chối:" Không được!"
Cùng một người đàn ông khác khiêu vũ?
Quên đi, buồn nôn quá chừng.
Mẹ giáo thảo thấy cậu to tiếng hơi sững sờ, trợn mắt nhìn cậu, đầu đầy lửa giận:" Thằng nhóc này, cái tật xấu gì vậy? Không được thì không được, nói năng cho cẩn thận không mẹ lấy đá trong tủ lạnh bắt con nhai đó."
"Mẹ, con muốn nói cho mẹ chuyện này." Thật vất vả mới bắt được cơ hội, giáo thảo quên hết trọng điểm giường số ba đã nói, một lần kích động, cúi đầu nhỏ giọng:" Con, con đang hẹn hò."
Cơn giận của mẹ giáo thảo trong phút chốc bị dập tắt, vui mừng truy hỏi:" Ai vậy? Quen biết trong công ty hay trong trường? Thằng nhóc thối, sao bây giờ mới nói? Người ở đâu? Có đẹp không? Bao nhiêu tuổi?"
"Rất đẹp, bằng tuổi con, quen biết trong trường học, đặc biệt tốt, rất chăm sóc cho con, chỉ là..."
Ba giáo thảo như nhận thức được gì đó, chậm rãi đặt bát xuống, dán mắt vào đứa con trai nhà mình.
"Chỉ là cái gì? Nói nhanh một chút, gấp chết mẹ rồi."
Giáo thảo cắn răng:" Anh ấy là đàn ông."
Trên bàn cơm im lặng.
Bên trong phòng khách đồng hồ không hề gián đoạn vẫn chạy đều, ngắn ngủi hơn hai mươi giây, giáo thảo cảm thấy tim mình sắp văng ra khỏi ngực, nín thở ngưng thần thăm dò động tĩnh của ba mẹ.
Lạch cạch một tiếng, mẹ giáo thảo đặt đũa lên bàn, tâm tình vui vẻ bị sự lạnh nhạt thay thế:" Tôi ăn xong rồi, ba nó, ăn nhanh lên, ăn xong thì xuống lầu."
Ba giáo thảo gật đầu, ánh mắt liếc con trai không dám động.
"Mẹ..."
"Mẹ nói, ăn cơm!" Mẹ giáo thảo không kiên nhẫn đánh gãy lời cậu.
Giáo thảo trầm ngâm trong chốc lát, ngoan ngoãn ăn cơm.
Giáo thảo: Tôi nói rồi.
Giường số một:!!!
Giường số hai: ĐM! Nhanh như vậy?!
Giường số ba: Dì phản ứng thế nào?
Giáo thảo: Bình thường có chút đáng sợ, giống như không nghe thấy tôi nói gì cả, có phải tôi nên nói lại một lần nữa?
Giường số ba: Con trai ngốc! Nhìn không ra dì không muốn nghe mấy lời này nữa sao?
Giường số một: Tôi khuyên cậu mấy hôm nữa cũng đừng nói lại chuyện này, để mẹ cậu thích ứng.
Giường số hai: Chú thì sao? Chú có hành động dị thường gì không?
Giáo thảo: Cũng không có, phản ứng của ba tôi có vẻ bình tĩnh hơn.
Giường số hai: Ba mẹ cậu thần kì như vậy?
Giường số ba: Nói thì cũng nói rồi.
Cứ chậm rãi chờ đi, chờ ba mẹ cậu đáp lại, đừng kích thích bọn họ.
Giường số một: Đồng ý.
Giáo thảo suy nghĩ một chút, gửi tin nhắn cho em trai đang ở nước ngoài.
Chỗ em trai bây giờ đang là ban ngày, rất nhanh trả lời một chuỗi dấu chấm im lặng tuyệt đối, sau đó gửi đến ba chữ: Em biết rồi!
Giáo thảo A đại nhìn điện thoại, kéo chăn lên chui vào..
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
39 chương
11 chương
47 chương
38 chương
47 chương
27 chương