( fanfic ) ( exo fictional girl ) ( exo chanyeol ) you're my everything

Chương 5 : Không nên tùy tiện chọc giận anh ta

Vì không muốn làm phiền mọi người nên anh và cô bắt một chiếc taxi để về KTX. KTX của họ không xa nên chẳng mấy chốc đã tới nơi. Sau khi thanh toán tiền thì anh giúp cô xách đồ từ trên xe xuống. - A, quang cảnh ở đây đẹp thật nha, không khí cũng rất trong lành nữa. - Cô vươn vai một cái, hít thở không khí nơi đây. Anh đứng bên cạnh thấy cô như vậy thì khẽ cười, cũng không lên tiếng, chỉ đứng bên cạnh như vậy thôi. - Đây là KTX của các anh à? - Cô nhìn căn hộ trước mặt hỏi. - Ừ, đây là nơi chúng tôi sống. - Anh trả lời. Nghe anh nói vậy cô gật đầu một cái. Rồi đưa mắt đánh giá. Căn hộ có hai tầng, tường được phủ bằng lớp sơn màu cà phê nhìn rất nam tính, nhìn vào cũng biết nơi đây dành cho con trai, còn có một cái cây trụi lá ở trước cửa, chắc do đang là mùa đông nên lá rụng hết rồi, xung quanh nhà được bao bọc bởi một cái tường rào thấp. Sau khi quan sát đánh giá một hồi, cô rút ra một kết luận. Nơi này không an toàn chút nào cả. Vì sao ư? Bởi vì cái tường rào này quá thấp. Xây làm chi cái tường rào thấp như vậy. Lỡ như có trộm hay SSF muốn lẻn vào thì sao. Quá dễ dàng cho bọn họ đi. Không xong rồi. Sắp tới, à không, từ hôm nay cô sẽ sống ở đây. Tính mạng của cô đang bị nơi này đe dọa.... - Này này, cô không vào trong à. Lại muốn bị lạnh nữa phải không. - Anh quát. Nghe anh quát mà cô giật cả mình. Cô thầm mắng trong bụng, người con trai này sao lại đáng ghét như vậy chứ, cô bị lạnh thì liên quan gì đến anh. Lại nhớ đến lúc nãy anh đem khăn khoác cho cô làm cô không khỏi đỏ mặt. Cảm thấy mình nói như vậy hình như thật không phải, cô đành phải rút lại câu nói kia. Nhưng cô vẫn tức vì anh quát cô. Từ nhỏ đến lớn cô rất ít khi bị ba mẹ quát vì cô rất ngoan. Còn bây giờ, cô chỉ muốn xem kĩ nơi mình sẽ sống thôi mà, có cần lớn tiếng với cô như vậy không ? - Vào thì vào, có cần quát tôi như vậy không hả tên kia. - Nói xong cô hậm hực đi về phía cánh cửa và nhấn chuông. Nghe cô nói vậy thì anh thấy mình có hơi quá đáng thật, tự nhủ chút nữa sẽ giúp cô dọn phòng rồi xin lỗi luôn. Ở bên trong cả bọn đang bày trò ở phòng khách thì nghe thấy tiếng chuông cửa. - Có khách kìa mấy hyung. Mấy hyung ra mở cửa đi - Cậu út Sehun lười biếng lên tiếng. Bên này Baekhyun và Kai đang chơi game nghe vậy thì đồng thanh nói. - Không được, tụi này đang chơi game rồi. - Ai rảnh ra mở cửa nhanh đi, không chừng Chanyeol dẫn quản lí mới về. Nhanh, nhanh lên. Để người ta đợi lâu là bất lịch sự đó. - Tiếng D.O. ở trong bếp vọng ra. Ba con người lười nhác kia nghe ba từ " Quản lí mới " thì lập tức đứng lên. Baekhyun tắt game, Kai thì dọn dẹp lại phòng khách, Sehun đảm nhận việc đi mở cửa. Đứng ở bên ngoài, cô đang mắng thầm sao lại mở cửa lâu như vậy thì lại thấy cánh được mở ra. Người mở cửa là một mĩ nam nha. Ôi trời ơi, sao trên đời còn có người đẹp trai như vậy chứ. Ngũ quan phải nói là hoàn hảo, dù miệng hơi móm một ít nhưng không sao, trai đẹp dù có móm một ít thì vẫn đẹp trai. Anh thấy cô như vậy thì nổi lên một tia khinh bỉ. Con nhỏ háo sắc này... - Hyung về rồi đó hả, còn đây là quản lí mới phải không hyung. - Sehun lên tiếng - Ừ. - Nói xong anh kéo cô vào trong nhà. - Để em kêu mấy hyung kia xuống. - Không đợi anh trả lời thì Sehun liền chạy lên lầu. Cô bước vào phòng khách rồi ngồi xuống. Trong đây ấm thật nha, ghế còn êm nữa. Không đầy 30s thì tất cả thành viên đều có mặt tại phòng khách. - Chào mọi người ạ, em tên là Park Hye Jin, mọi người gọi em là Jin được rồi ạ. Từ em hôm nay em sẽ làm quản lí tạm thời cho mọi người trong nửa năm. - Cô lễ phép chào hỏi mọi người và giới thiệu bản thân. - Chào em, anh là Suho, là leader của nhóm. Đây là Xiumin hyung, là người lớn tuổi nhất trong nhà. Rồi từ đây sang phải là Chen, Baekhyun, Kai, D.O. , Sehun. Chanyeol thì em biết rồi nhé. Còn một thành viên nữa tên là Lay, em ấy bận lịch trình ở Trung Quốc vài ngày nữa mới về. - Suho cũng giới thiệu bản thân rồi giới thiệu các thành viên khác cho cô biết. - Em đang là sinh viên năm cuối, hai mươi ba tuổi phải không? - Suho nhìn cô hỏi. - Vâng ạ. - Cô gật đầu. - Vậy ở đây tất cả mọi người đều lớn tuổi hơn em, em phải gọi bọn anh là oppa đấy nhé. Riêng Kai và Sehun nhỏ hơn em một tuổi nên chúng sẽ gọi em là noona. - Nghe nói em là nhạc sĩ? - Chen hỏi. - Nae. - Noona giỏi thế - Kai và Sehun đồng thanh khen ngợi. - Chanyeol nó cũng thích sáng tác nhạc, em với nó sau này có thể hợp tác đó. - Bài Beautiful do em sáng tác thật à. Bài đó thật sự rất hay. - Anh không thể tin được em là người Việt Nam, tiếng Hàn của em rất tốt. Không khác gì người Hàn Quốc bọn anh cả. - ............................... Cả bọn cứ thế nhốn nháo cả lên, hết người này rồi người kia, hỏi dồn dập, làm cô không biết phải trả lời câu nào nữa.... - Mấy đứa dừng lại ngay, con bé không trả lời kịp kìa. - Anh cả Xiumin lên tiếng giải cứu cô kịp thời. Cả bọn hành xử như vậy mà Suho xấu hổ thay, anh ái ngại xin lỗi. - Xin lỗi em nhé. Chúng nó cứ như vậy đấy, dần dần rồi em cũng quen thôi. - Vâng không sao ạ. - Vậy thì tốt rồi. - Em sẽ ở đâu vậy ạ? - Ừ , em không nhắc anh lại quên mất. Trên tầng hai ở gần cuối hành lang có một phòng trống ,đó sẽ là phòng của em. Từ ngày mốt rồi em hãy bắt đầu làm việc, em mới qua đây nên cứ nghỉ ngơi cho khỏe. Còn nữa, chiều nay bọn anh có lịch trình, chỉ có mỗi Chanyeol trống lịch thôi. Dù sao nó cũng đối diện phòng em, để anh bảo nó giúp em dọn dẹp. - Hả.. à không... không cần đâu ạ. Em tự dọn dẹp được. - Cô xua tay từ chối. Hôm nay anh giúp đỡ giúp cô nhiều lắm rồi, cô đâu cứ thế nhờ vả anh hoài thế được. - Các hyung về phòng nghỉ ngơi để chiều đi đi. Để em giúp Hye Jin dọn đồ lên cho. - Vậy hyung/em về nghỉ đây!!! Cả bọn lần lượt cùng nhau rời khỏi phòng khách, phút chốc trong phòng chỉ còn lại anh với cô. - Tôi đã bảo kh------ Con nhỏ này dám từ chối lòng tốt của anh, chán sống rồi. Anh tức giận nhìn cô bằng ánh mắt hình viên đạn. Thấy anh nhìn mình như vậy mà cô toát cả mồ hôi hột. Những lời cô định nói đành giữ lại trong lòng. Anh ta thật đáng sợ. Trực giác của cô bảo rằng sau này không nên tùy tiện chọc giận anh. Không nên... ----------------------------