Đồng nhân conan: một câu chuyện khác
Chương 5 : Học tập
Trường trung học Teitan lớp 2-B, (tức lớp 11)
“Cả lớp trật tự” Một thầy giáo trẻ tuổi tay cầm cây gậy cao su đập xuống bàn mong muốn lũ học sinh quỷ quái đang ngồi phía dưới im lặng. Mất vài giây ổn định tình hình, thầy giáo vẫy vẫy tay với ba người ngoài cửa ‘các em vào đi’
“Cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có ba du học sinh từ Anh quốc” thầy giáo vẫn giữ vẻ mặt tươi cười hướng ba người vừa bước vào “các em tự giới thiệu đi”
Bắt đầu là cô nàng tóc hổ phách với đôi mắt xanh lam, thân hình nhỏ nhắn với chiều cao 160cm như một mỹ nhân ngư khiến bao người yêu mến khẽ mấp máy môi hồng đỏ mọng tuôn một tràng tiếng nhật chuẩn từng âm tiết:
“Chào mọi người, mình là Leonitha Visian Guirathe Elizabethy, 15 tuổi – là người Anh. Mọi người chỉ cần gọi mình là Lena là được. Đây là lần đầu tiên mình đến Nhật Bản nên mong mọi người giúp đỡ. Có làm gì khiến các bạn không vui thì cho mình xin lỗi nha”
Điểm đánh giá: 100% con trai: 10, 90% con gái: 10, 10% con gái: 5. Điểm trung bình: 8.0
Tiếp theo Lena là Kỷ Dạ…
“Tôi tên Kyuda Kizudo, 16 tuổi” (Nói tiếng anh & mắt nhắm mắt mở - muốn ngủ)
Điểm đánh giá: 50% con trai: 7, 50% con trai: 1, 100% con gái: 2. Điểm trung bình: 2.0
…và Dethar:
“Dethar de Lombaris” (vô cùng tiếc từ & mặt lạnh băng)
Điểm đánh giá: 10% con trai: 1, 40% con trai: 5, 50% con trai: 7, 100% con gái: 10. Điểm trung bình: 5.2
Kết quả: Lena được vinh dự ngồi giữa lớp với Dethar ngay sau bàn và Kỷ Dạ chiếm cái bàn cuối góc lớp rồi gục xuống ngủ!!!
“Ran~chan~~, cô gái tóc đen mắt tím tên Kyuda đó tớ nhìn khá quen a~”
“Sonoko, cậu đã nói câu này với bao nhiêu người rồi. Chú ý nghe thầy giáo giảng đi”
“Được rồi _._”
~~~~~~ những tiết học trôi qua với sự giận dữ của các thầy cô về Kỷ Dạ ~~~~~~~
Cảnh 1: Tiết toán…
“Kyuda Kizudo, lên bảng giải bài toán này cho tôi” Thầy toán chiếu ánh mắt như tia laze hướng Kỷ Dạ gầm. Chính Lena cũng lo lắng thay Kỷ Dạ vì từ trước tới giờ Toán là môn mà Kyuda yếu nhất và bài thầy giáo nói là bài toán đề thi vào lớp 3 (tức lớp 12), dù Kỷ Dạ bình thường học rất tốt, còn nhảy một lớp (vốn dĩ theo thông thường thì Kỷ Dạ đang học lớp 10 & Lena học lớp 9), nhưng….
10’ sau, thầy toán gọi điện khiếu nại thầy hiệu trưởng nhưng nhận được câu nói rất hững hờ “học sinh Kyuda Kizudo thành tích rất tốt, bài toán thầy nói em ấy đã giải được nên thầy không có quyền đuổi em ấy. Phụ huynh của em ấy cũng đã nói sức khỏe của em này không được tốt, đề nghị thầy tiếp tục làm việc”
Cả lớp tiếp tục ngồi học trong bầu không khí đông cứng vì sự giận dữ ngầm của thầy toán mà không thể phát tác. Một vài học sinh xấu số đã được hứng chịu cơn thịnh nộ của thầy mà không dám ho he tiếng nào. Lớp học im lặng khiến các thầy cô bên lớp khác suýt rớt tròng mắt còn nhìn về phía Tây tìm kiếm mặt trời. Có phải là lớp bên chính là lớp 2-B không vậy???
Cảnh 2: Tiết Văn…
“Kyuda Kizudo, tôi đề nghị em lên làm đề này cho tôi”
….
20’ cô giáo lại giận dữ tiếp tục dạy học…
Cảnh 3: tiết Hóa
“Kyuda Kizudo, em hãy lên làm xyzabcd cho tôi”
….
15’ sau, xe cứu hỏa, xe vận chuyển đồ chuyên dụng của công ty con thuộc Reizudo tới mang theo một đống dụng cụ vật liệu dựng lại phòng thí nghiệm hóa học.
Thầy hóa trẻ tuổi khóe miệng giật giật không ngừng, cố gắng kiềm chế không bạo phát để giữ hình tượng soái ca với các học trò, tiếp tục giảng dạy…
Cảnh 4: tiết Lý
“Kyuda Kizudo, em….”
…
Cảnh 5: tiết Sinh
“Kyuda Kizudo,….”
…
…………………………
(đây là lần đầu tiên từ lúc thành lập trường mà trong một ngày thầy hiệu trưởng nhận được nhiều đơn khiếu lại của thầy cô như vậy)
~~~~~ Kết cục, nhờ đủ mọi biện pháp từ mềm tới rắn của thầy hiệu trưởng, các thầy cô đành nhắm mắt bỏ qua một lần này ~~~~~
“Kyu~chan~~, hôm nay đi học vui chứ con?” Bà vú của Kyuda hỏi Kỷ Dạ
“A, đương nhiên đương nhiên” Kỷ Dạ híp mắt cười mỉm rất chuẩn đáng yêu (trừ cái hắc khí lởn vởn quanh người), nghĩ tới vẻ mặt của mọi người trong lớp hôm nay cũng thực đáng yêu đi ~ (Sở thích quái đản =__=|||).
Ai, nhìn vẻ mặt này lúc trước vô cùng đáng yêu mà sao giờ thành vô cùng nham hiểm vậy chứ, Lena thầm than.
~~~~~ Ai, không khí im ắng, quá im ắng ~~~~~
“Firl, hiện tại tu vi của ta có thể tu luyện mấy cái chiêu thức trong đó viết chứ?” Kỷ Dạ tiến vào thần thức hỏi Firl. Khi nãy nàng đã đột phá được lên Linh sĩ đỉnh phong chuẩn bị tiến vào bình cảnh, thực lực của nàng lúc này cũng tầm tầm năm 8 tuổi, có lẽ do phương pháp tu luyện rõ ràng hơn nên nàng đã có tốc độ tiến nhanh hơn.
Ừm, lúc hỏi Firl về việc tối hôm qua, Firl nói là một phương pháp làm chút xúc tác lên thân thể mới cải tạo để giúp việc cải tạo tốt hơn. Nhưng do quá hành hạ tinh thần của các linh giả mới tấn cấp lên Linh sĩ và nhiều khả năng bị cạn kiệt tinh thần lực khiến linh giả hôn mê, có khi thậm chí dẫn đến tẩu hỏa nhập ma nên dần dần bị các linh giả bỏ qua rồi hoàn toàn tuyệt tích chỉ còn trên sách vở và trong các truyền thừa kí ức. Hoàn hảo hôm qua nàng tinh thần lực còn khá cao và cũng cố gắng kiên trì bám chặt không buông nếu không thì chịu đựng cơn đau nhói ấy một cách phí công vô ích rồi.
“Hiện tại ngươi có thể luyện tập vũ kĩ của linh giả. Trong đó cái hợp với ngươi nhất là Thiên tống vũ kỹ thiên giai do đích thân Diễm Long đại thần sáng tạo cho các Hỏa hệ linh giả (trên Thiên Cung). May mắn ngươi luyện được thiên hỏa nguyên tố nên khả năng luyện hết bộ vũ kỹ rất cao.” Ngừng lại một chút rồi Firl phất tay lên tạo một chuỗi hình ảnh ba chiều sống động lồng ghép nhau thành một đoạn phim ngắn “Đây là thức thứ nhất --- Vô ảnh hỏa”
Nhìn chăm chú hình ảnh hiện ra trước mắt, Kỷ Dạ đột ngột nhận ra đây là chiêu thức mình từng dùng để đánh bại Quái hầu trong rừng Ariden. Uy lực của nó thi triển khi đó thật sự không lớn lắm nhưng vì nàng và Quái hầu đó đã giằng co với nhau một thời gian - thực lực hai bên có giảm phân nửa nên nàng đã thành công giết Quái hầu để bảo vệ mạng nhỏ của mình. Lần thứ hai nàng thi triển khi ở trong trận tuyến khiến hơn trăm người biến dị bị thiệt mạng, nhờ điều đó nàng đã được chính phủ để mắt tới và thu vào học viện đặc chủng của những dị năng giả. Có điều dường như chiêu thức Vô ảnh hỏa này có tinh tế hơn vài phần, tương đương với việc uy lực của nó còn mạnh hơn chiêu thức kia của nàng.
Âm thầm ghi nhớ, Kỷ Dạ đi ra hoa viên (vườn ^ ^ rất lớn) khẽ lặp lại các động tác kia cho tới khi cảm thấy thân thể đã nhuần nhuyễn nhưng không có điều động thiên hỏa nguyên tố ra nên cây cối trong vườn chỉ mới bị luồng khí nóng làm khô đi, tạm thời để đến ngày mai người làm tưới là lại có thể phục hồi thực trạng ban đầu.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
29 chương
76 chương
44 chương
74 chương