Đồng nhân conan: một câu chuyện khác
Chương 4 : Quái tích
Sau nhiều ngày bị bắt ở trên giường bệnh cộng thêm cái loa lải nhải không ngừng bên tai, Kỷ Dạ đã dần dần thích nghi được với thân thế mới ở thế giới này. Mỗi ngày cô đều không ngừng tu luyện lại tinh thần lực của mình để nâng cao sức mạnh vì theo như Firl nói năng lực của cô ở thế giới này nếu so với người thường thì có thể nói là trên ngàn người dưới vài người nhưng ở đây cũng có không ít cái gì mà tín đồ của các vị thần không ưa Băng Phượng và Diễm Long, năng lực của cô mới chỉ ở tầm hạ cấp. Nghe cũng rất khó tin nhưng theo cảm nhận của cô thì thực lực của Firl dù đang bị kìm nén bởi một thứ gì đó nhưng hiện cũng mạnh hơn cô rất nhiều mà vẫn có ít nhiều run rẩy khi nhắc đến họ nên cô vẫn toàn lực tập trung tu luyện không ngừng nghỉ.
Ba ngày sau, Lena cùng vị ba ba đại nhân đến đón cô về nhà
Tối đó, Firl đã khai thông kinh mạnh của thân thể mà cô đang sở hữu giúp cô bớt một lần nữa khai thông tu luyện và truyền vào não bộ cô một bí tịch và một tâm pháp rất kì quái về sử dụng hỏa dị năng mà trong đó có ghi là thiên hỏa nguyên tố. Điều khiến cô bất ngờ là có vài thức căn bản khá giống những chiêu mà cô đã lĩnh ngộ được ở kiếp trước nhưng sử dụng chưa được nhuần nhuyễn hoàn toàn nên lần xuất viện này có thể nói là cô đã mong ngóng đủ dài cổ bằng giraffe rồi. (t/g: hươu cao cổ ~)
… ngoại trừ việc màng nhĩ của cô luôn bị công kích không ngừng nghỉ bởi người mà ai-cũng-biết-là-ai….
Sau khi thoát khỏi móng vuốt của Lena để về phòng nghỉ ngơi, Kỷ Dạ lập tức điều động từng đoàn linh lực mà mình dung hòa được trong ba hôm trước mà tiến vào công phá bình cảnh để tấn cấp. Bây giờ thực lực của nàng đã suy giảm không ít – nếu không muốn nói sức mạnh bây giờ của nàng chỉ bằng lúc 7 tuổi ở thế giới bên kia!!! Điều này đã khiến nàng không thể không tranh thủ từng giây từng phút tu luyện, tuy rằng Firl nói ‘dục tốc bất đạt’ (ý nói không nên vội vã) nhưng nàng không thể tự chủ được và càng không đảm bảo được mạng sống này của mình sẽ giữ được đến khi nào.
Không biết do quyết tâm của Kỷ Dạ quá cao làm thiên lão gia cảm động hay do vận khí của cô quá may hay do nguyên nhân khác mà ‘thiên hỏa nguyên tố’ trong phòng cô có chút cao hơn so với bình thường và phía hoa viên sau đó cũng vậy. Điều này thúc đẩy một phần quá trình tu luyện và nhờ thêm cái mẹo mở khóa phá két năm 10 tuổi của Kỷ Dạ (ai, hài nhi đói khổ đi thâu a~) mà cô trong đêm đã đột phá lên được Linh sĩ sơ kỳ. Vốn định tiếp tục chuyển hóa thiên hỏa nguyên tố, đột nhiên Firl ngăn lại:
“Kỷ Dạ, ngươi vừa đột phá tiến vào Linh sĩ – là một người tu luyện linh khí chân chính, thân thể sẽ có chút biến hóa nên tốt nhất đi ôn tuyền (suối nước nóng) rồi hẵng tu luyện tiếp” Nói xong vô thanh vô thức, nàng ta lại xếp bằng trong thần thức của Kỷ Dạ ngồi tịnh tâm, miệng lẩm nhẩm một dãy dài dằng dặc chú ngữ khó hiểu.
Kỷ Dạ nghe xong có chút thắc mắc, lúc trước nàng có sức mạnh ngang tầm này tu luyện tiếp cũng có xảy ra biến cố gì đâu. Thắc mắc hồi lâu, vẫn là như Firl nói đi ngâm mình trong bồn tắm nước nóng xa hoa trong biệt thự.
Chưa hưởng thụ hết cảm giác thoải mái thì đột nhiên thân thể truyền tới cảm giác tê tê rồi dần trở thành nhói buốt như bị kim châm khắp da thịt. Kỷ Dạ cố gắng chịu đựng, thân thể không ngừng vận hành thiên hỏa nguyên tố, lòng thầm cảm thán rốt cục Firl kêu mình làm chuyện này là sao?
Sau hơn 8 tiếng đồng hồ, cảm giác đau nhói cũng biến mất, Kỷ Dạ vác thân thể tê rần của mình tiến vào lau rửa chút rồi trực tiếp phi lên giường đánh một giấc say sưa. Nàng cũng vô lực, ai bảo tinh thần lực của nàng đã tiêu hao không ít, tâm trí cũng không đủ để giữ cái thân thể vốn yếu nhược của Kyuda tỉnh táo a~ Tự nhủ nhất định sau khi tỉnh dậy phải hỏi Firl cho ra lẽ, Kỷ Dạ nhanh chóng tiến vào giấc ngủ sâu.
Trong thần thức, Firl khẽ mỉm cười:
“Nha đầu này có tố chất”
Có lẽ do quá mệt mỏi nên Kỷ Dạ đã không cảm thận được lực lượng thiên hỏa nguyên tố của mình đã đạt Linh sĩ hậu kỳ còn tinh thần lực đã thâm sâu hơn một tầng.
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
43 chương
14 chương
29 chương
46 chương
105 chương