Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânNgày hôm sau diễn đàn trường lại một lần nữa dậy sóng sôi nổi như các diễn đàn chứng khoán tấp nập người đua nhau vào xem. Một video được rút ngắn thời gian chỉ còn dài khoảng 30 phút nhưng lại thu hút khá đông mọi người, nó vừa được đăng cách đây không lâu nhưng đã chiếm vài chục ngàn lượt xem. Tuy trường đông lắm cũng chỉ vài ngàn người nhưng cũng do chủ đề của video khá hot nên việc mở đi mở lại cũng là đều đương nhiêu. Nhìn con số lượt xem không ngừng tăng lên mà có một số người lòng thầm vui mừng tự đắc, đặc biệt là dáng vẻ kiêu ngạo của Lạc Vỹ Trân cũng tăng thêm mấy phần. Đoạn video vừa tung lên khiến các nam sinh vô cùng hào hứng, còn nữ sinh thì đỏ mặt tía tai ngại ngùng nhưng vẫn kiên trì xem đến cùng. Phía nhà trường, đặt biệt là ban giám hiệu, hiệu trưởng vô cùng tức giận, dù vậy họ vẫn biết lúc này nên làm việc gì trước, hiệu trưởng nhanh chóng ra lệnh cho ban thông tin nhanh chóng dẹp yên, và gỡ bỏ đoạn video tồi tệ này càng nhanh càng tốt, sau đó tiến hành điều tra kẻ tung đoạn video và hơn hết là giải quyết nhân vật chính gây xôn xao dư luận và làm mất thể diện tôn nghiêm của nhà trường. Bên phía Từ Lăng Cách và Hàn Khải Phong cũng thừa cơ điều tra ngọn ngành của sự việc đồng thời cũng tìm người gỡ đoạn ấy xuống một cách nhanh nhất. Khuôn viên trường khắp nơi đều vang lên tiếng xì xầm bàn tán, nhưng chủ đề duy nhất hôm nay bàn tới vẫn là đoạn hot trên diễn đàn trường. Sáng nay vừa thức giấc Âu Khả Lam đã cảm nhận được điều bất thường, cả người dường như có chút lo sợ nhưng chẳng biết nguyên nhân là gì. Cô vừa bước chân vào trường liền cảm thấy choáng ván, trước mắt cô là hàng ngàn con người, có phần nhỏ nhìn cô bằng ánh mắt xót thương nhưng phần lớn đều là khinh bỉ miệt thị, bọn nam sinh lại như thú dữ đói khá, cứ nhìn cô bằng ánh mắt thèm thuồng đáng sợ. Cô chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra chỉ thấy tình cảnh lúc trước của bản thân lại một lần nữa lập lại, hơn nữa lần này còn lớn hơn lần trước, vừa lúc cô còn đang suy nghĩ thì nhạc chuông vang lên. Cô nhìn màn hình mà kinh ngạc, là số của Hiệu trưởng, đầu cô nổ tung một tiếng, cảm giác bất an ngày càng xâm chiếm trí óc cô. Ngón tay cô hơi run đặt lên ấn nhẹ rồi nghe máy chỉ thấy đầu dây bên kia vang lên giọng nói tức thâm trầm đến lạnh lẽo, gọi cô đến văn phòng. Âu Khả Lam chỉ biết đáp vâng một tiếng, nhận được câu trả lời đầu dây bên kia liền ấn tắt. Cô mặc cho những học sinh phía trước không nhừng trêu chọc khinh bỉ, cô bước nhanh về phía văn phòng. Đứng trước cửa, lòng cô thấp thỏm, vừa muốn gõ cửa lại vừa e dè không dám, vừa lúc đó có một giáo viên hơi lớn tuổi nhìn bà rất nghiêm khắc, vừa nhìn thấy cô bà đã hừ lạnh ném cho cô một ánh nhìn chán ghét. "Cô vào đây" Hiệu trưởng nhìn thấy cô thì lên tiêng, nét mặt ông có chút mệt mỏi đưa bàn tay lên xoa xoa hai bên thái dương. Âu Khả Lam nghe vậy thì hồi hợp bước vào cẩn thận mà đứng trước mặt ông. Chỉ thấy thầy hiệu trưởng rời ghế bước lại sô pha gần đấy, âm trầm lên tiếng. "Cô ngồi đi." Âu Khả Lam e dè ngồi xuống mà lòng lo sợ không yên vội lên tiếng hỏi. "Có chuyện gì vậy thầy?" Thầy hiệu trưởng lúc này mới ngước lên nhìn cô ra vẻ kinh ngạc. "Cô không biết chuyện gì sao?" Âu Khả Lam ngây thơ lắc đầu, chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy nơi ngực trái không ngừng đập từng hồi mạnh. Thầy hiệu trưởng thấy vậy chỉ biết lắc đầu thở dài một hơi rồi hỏi. "Sáng nay cô có lên diễn dàn xem tin tức chưa?" Âu Khả Lam nghe ông nói vậy thì hơi ngạc nhiên thành thật trả lời. "Dạ chưa, có việc gì sao ạ?" "Cô lên xem thử đi sẽ biết, chuyện này cũng có phần khó nói." Trên diễn đàn, ngay đầu trang xuất hiện một video được xếp trong mục nổi bật nhất. "Chính là nó cô nhấn vào xem đi." thầy hiệu trưởng nhìn cô nhắc nhở. Âu Khả Lam lo sợ ngón tay bất giác run rẩy, đến việc ấn vào cũng khiến cô thấy khó khăn. Trong video bóng dáng cô hiện lên rất rõ ràng, từ mái tóc đến gương mặt, thân hình đều chân thực đến lạ, cô kinh ngạc đến cứng người không nói được lời nào chỉ biết lắc đầu phủ nhận. Nhìn bóng dáng trần trụi đang lay động trước mắt mà người cô kinh động không thôi, gương mặt trong kia hoàn toàn giống cô, nhưng những hình ảnh hiện ra lại hoàn toàn không phải sự thật, cô không thể nào làm chuyện xấu hổ ấy được, thật sự không thể nào. Thầy hiệu trưởng nhìn cô, ông nở nụ cười nhẹ như có như không, trên gương mặt đã dày dặn kinh nghiệm khiến người ta không thể nhìn ra ông đang nghĩ gì. Âu Khả Lam nhìn ông lòng đầy lo lắng, lắc đầu không thôi, vẻ mặt cô hiện rõ sự hoang mang hơn lúc trước nhìu. "Thầy, đầy không phải sự thật, không phải em đâu ạ." Cô cất tiếng nói gần như tuyệt vọng mà nhìn vào mắt thầy hiệu trưởng.