Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi Rưỡi

Chương 34 : Công Cụ Hình Người

Âm thanh cô bé yếu ớt, ngượng ngùng vì xung quanh có nhiều người vây xem nhưng đôi mắt bé trong veo, trông mong nhìn người ta, đáng yêu làm ai cũng thương tiếc. Một tiếng Chị kia của bé quá dễ thương làm lòng cô gái kia mềm nhũn, quyết định đi tới: "Chị mua! Cho chị nửa cân!" Mấy đứa trẻ khác vui vẻ chọn cho cô vài trái lớn từ đống dương mai hái được, Đinh Nghiêu cân đầy túi rồi đưa cho cô gái, đối phương cũng sảng khoái trả tiền. Buôn bán quá mức suôn sẻ, vì thế khi người tiếp theo có vẻ hào phóng hỏi giá, Cố Diệu Diệu liền giơ bốn ngón tay lên: "Bốn mươi." Cố Diệu Diệu thở dài một tiếng: "Em gái cháu đã rất lâu không được ăn kẹo, nếu chú mua dương mai của chúng cháu, em gái cháu sẽ có kẹo để ăn rồi." Người xem & khách hàng:? U U:? Kẹo? Kẹo gì? Kẹo đâu? Người chú kia ngồi xổm trước quầy hàng thấy một hàng củ cải nhỏ trông mong nhìn mình, lòng mềm nhũn, vừa nói vừa trả tiền: ".. Vậy được, cho chú ba cân." U U:! Ba cân! Chú này thật giàu! Cố Diệu Diệu cúi đầu che đi nụ cười gian thương* của mình, mà U U bên cạnh cô sau khi nhận tiền của chú đó thì lại rất áy náy muốn trả tiền lại: "Chú ơi, cháu không ăn kẹo cũng được ạ, chú đừng mua nữa." Đối phương kinh ngạc hỏi: "Sao chú không cần mua nữa?" U U nghiêm túc khuyên nhủ hắn: "Dương mai này rất chua ạ." Hẳn là ông chú này chưa từng thấy cô bé nào tự dìm cửa hàng mình như vậy, hắn cười hỏi: "Chua cỡ nào?" U U bắt chước lại biểu cảm bị chua khi nãy của bé, nhéo bàn tay, khuôn mặt nhỏ run run nhăn lại: "Chua---- cỡ này!" Người nọ bị bé chọc đến mức cười ha ha, vẫn đưa tiền cho bé. "Không sao, chú mua để pha rượu uống, chua thì cứ chua thôi, không sao cả." Tiền rơi ào ào vào túi, Cố Diệu Diệu chưa bao giờ nghĩ rằng, ở phương diện đẩy mạnh tiêu thụ, U U lại có tài năng như vậy. Đinh Nghiêu nhìn đôi mắt Cố Diệu Diệu bỗng sáng lên, cảm thấy có chút buồn cười: "Em còn muốn tăng giá?" Cố Diệu Diệu đúng lý hợp tình: "Vì sao lại không?" Có điều người coi tiền như rác muốn mua dương mai chua lè cũng không nhiều lắm, nên dù có linh vật U U bán manh* trấn giữ thì quầy hàng vẫn còn dư một nửa dương mai. (*có những hành động và biểu cảm đáng yêu khiến người khác xiêu lòng) Cùng với lúc khách hàng quan tâm dương mai giảm đi, thì khách hàng chú ý tới Đinh Nghiêu ngày càng nhiều. Dù sao thì bây giờ Đinh Nghiêu cũng là thành viên của nhóm nam nổi tiếng cả nước, tuy chỉ mới 14 tuổi nhưng rất nhiều tiểu sinh, lưu lượng* đang hot cũng không thể so với nhóm 4 người họ. Có thể thấy độ quốc dân** cao cỡ nào. (*tiểu sinh: chỉ chung những nam diễn viên trẻ, tương tự cũng chưa có thành tựu chuyên môn đặc sắc nhưng có giá trị thương mại, dễ hút fangirl. *lưu lượng: những minh tinh có đội ngũ fan hâm mộ hùng hậu, làm gì cũng được quan tâm, đi đến đâu cũng được chú ý) (**độ nhận diện với công chúng trong một đất nước ) Bọn họ ở chỗ này càng lâu, nữ sinh xung quanh tới nhìn Đinh Nghiêu càng nhiều, vì mấy cô bé này không lớn lắm, cũng không phải loại fans quay quanh anh điên cuồng hét chói tai nên tổ chương trình không gọi bảo về tới ngăn lại. Đinh Nghiêu còn tranh thủ ký tên cho họ để kiếm chút lời cho quán bán dương mai của mình. Idol nhờ vả, cho dù mấy trái dương mai kia rất chua thì cũng phải ăn, vì thế vài nữ sinh lập tức lấy tiền mừng tuổi ra, trực tiếp mua toàn bộ dương mai. Đinh Nghiêu vội vàng khuyên: ".. Không, đống này rất chua, bọn em muốn mua thì chỉ cần mua vài tệ thôi.." Cố Diệu Diệu khinh bỉ anh: "Sao anh lại có thể đi lừa con gái người ta." Đinh Nghiêu:? Bản chất của con người đúng là tiêu chuẩn kép*, người vừa điên cuồng tăng giá không phải là cô chắc? (*là cách gọi việc nhìn nhận theo hai cách khác nhau cho cùng một sự việc của một người, một nhóm hay một cộng đồng) U U cũng cảm thấy bọn họ như mấy thương nhân bán hàng giả vô đạo đức, nhưng bán dương mai lại là nhiệm vụ phải hoàn thành, nhưng bé cũng không muốn lừa người, đi bán dương mai chua. U U trầm tư suy nghĩ một lúc lâu, nhìn Đinh Nghiêu đưa cho mấy chị gái túi dương mai, lại ký tên tặng họ thì đầu dưa nhỏ chậm chạp bỗng thông minh lên. "Chị!" U U như bóng đèn nhỏ đột nhiên sáng lên, "Em nghĩ ra được một biện pháp!" Đinh Nghiêu đang mỉm cười bán hàng cho fans tuyệt đối không biết được âm mưu của đám nhóc đằng sau. Chờ anh nói chuyện với fans xong thì thấy U U cầm một tấm bìa cứng không biết kiếm ở đâu ra. "Viết xong rồi!" Bé giơ tờ giấy nhỏ xin được từ bác gái kế bên, trên giấy là chữ Joe viết bằng bút mượn của chú quay phim. 【 Chụp ảnh với đại minh tinh Đinh Nghiêu tặng kèm dương mai, 50 tệ 1 lần (khoảng 176k VNĐ) 】 Đinh Nghiêu:. Ta C M N là một công cụ hình người à? U U khua chân múa tay giơ tấm bìa nhỏ lên, mắt to sáng lấp lánh, còn khoe với Đinh Nghiêu: "Có phải U U rất thông minh!" Như vậy bọn họ sẽ không phải áy náy vì bán dương mai không ăn được. Nhiệm vụ cũng có thể hoàn thành! Mấy cô gái thấy U U cười rộ lúm đồng tiền, vô cùng vui vẻ giơ tấm bìa lên, thế là trong nháy mắt Đinh Nghiêu bị vây trong vòng tay của mấy nàng thơ. Đinh Nghiêu mặt vô cảm nghĩ: Trước đó hắn vừa có chút thiện cảm, yêu mến nhỏ, đến cuối cùng vẫn là trao sai người. ".. Chậm chút chậm lại chút, từng người tới!" "Các chị đừng gấp, chị em nói mọi người phải xếp hàng đã." Lấy chị em Cố gia làm trung tâm, hai người họ thối tiền cho khách, Điềm Điềm hỗ trợ bỏ dương mai vào túi, Joe phụ trách cân, Chu Chu đảm nhiệm vị trí duy trì trật tự của người tới chụp ảnh, còn Đinh Nghiêu---- Chịu trách nhiệm làm công cụ hình người chụp ảnh với fans. Giả cười toàn bộ quá trình. Jpg 【 ha ha ha ha ha ta cười chết ta rồi, bảo bối U U thật thông minh! 】 【 U U: Không hổ là ta. Jpg】 【 Chua* quá đi! Chỉ cần 50 tệ đã được chụp hình với em trai Đinh Nghiêu rồi, mẹ kiếp, bữa trước ta tốn 4000 tệ (khoảng 14tr VNĐ) để theo chân Idol cũng chỉ có thể đứng xem ở xa 50m! Ta hận! 】 (*cách nói ghen tỵ bên internet trung) 【Gan lớn hơn một chút! U U em có thể tăng giá tiếp! Vé vào buổi gặp mặt với Đinh Nghiêu ca ca của em đều là hàng nghìn đó! 】 【 Tui xem còn ai dám nói U U chúng ta ngốc, U U rất thông minh đó ha ha ha ha 】.