Khuynh thiên
Chương 1 : Thần giáo
Từ hàng trăm năm nay, chiếm trọn đỉnh núi Thiên Sơn chính là Thần Giáo. Người trong giang hồ, không ai không biết giáo phái này cùng với Ma Giáo là hai tà giáo mà các chính phái đều muốn tiêu diệt, cái gai trong mắt người đời.
Đường lên đến đỉnh Thiên Sơn muôn vàn khó khăn, giữa đường đi có không biết bao nhiêu trận pháp được giáo chúng Thần Giáo giăng ra, nhằm bảo vệ giáo phái.
Điều đáng ngạc nhiên hơn cả là Thần Giáo tồn tại hàng trăm năm nay lại được giao cho một cô nhóc 15 tuổi quản lý. Điều này dĩ nhiên đã trở thành trò cười trong thiên hạ.
Đỉnh Thiên Sơn.
" Đại tiểu thư, Phó giáo chủ muốn gặp người ". Lên tiếng là một cô gái có gương mặt vô cùng xinh đẹp. Nàng mặc trên người bộ cẩm y màu hường, đầu cài vài cây trâm đơn giản nhưng nhìn qua cũng biết được chế tác vô cùng tỉ mỉ. Cổ tay cùng chân đeo vòng bạc, mỗi lúc nàng bước đi , đều phát ra tiếng va chạm của kim loại. Làn da trắng ngần, băng cơ ngọc cốt, khí chất ưu nhã toát ra từ trong xương. Nàng ta là Lưu Ngữ Yên, người đứng thứ 3 trên bảng xếp hạng cao thủ của Thần giáo.
Hàn Nhược Lam nhe Lưu Ngữ Yên nói cũng chỉ gật nhẹ đầu, không có gì là có vẻ vội vã, nàng tỉ mỉ tỉa lá của chậu hoa, một lúc sau mới đứng lên, phủi bụi trên người, hai tay nhấc làn váy, sải bước về phiá Điệp Viên.
Lưu Ngữ Yên đi phía sau nàng , trong lòng không khỏi cảm khái. Dù đã theo vị chủ tử này nhiều năm những nàng ( Lưu Ngữ Yên ) vẫn không khỏi choáng ngợp về vẻ đẹp của nàng ( Hàn Nhược Lam ).
" Ngữ Yên, ngươi triệu hồi Lạc Nguyệt, Đồ Bích cùng Tiêu Minh Hy trở lại đây. Vài ngày sau chúng ta xuất phát, trở về phủ Quốc Công ".
Hàn Nhược Lam đang bước đi, bỗng nhiên dừng lại, xoay người phân phó Lưu Ngữ Yên, sau đó tiếp tục đi đến Điệp Viên phía trước.
Sở dĩ nơi này được gọi là Điệp Viên vì Phó giáo chủ Thần giáo vô cùng yêu thích Mị Điệp nên nuôi rất nhiều ở nơi đây.
" Sư mẫu , người tìm con có việc gì vậy ? " Giọng nói của nàng vang lên, sắc thái vẫn lạnh nhạt như thường ngày. Giống như nàng chỉ đang nói chuyện với một người xa lạ.
"Nhược Lam, sắp tới võ lâm minh chủ mở yến tiệc chiêu đãi anh hùng trong thiên hạ để tuyển chọn con rể. Con tham gia đi ". Tô Như Họa lên tiếng. Đối với Hàn Nhược Lam nàng yêu thương như con ruột , nhưng mà đứa trẻ này lain chẳng có chút đáng yêu của thiếu nữ 13 tuổi nên có, lúc nào cũng mang vẻ mặt ung dung lạnh nhạt ngàn năm xa cách, thật khiến nàng chán chết thôi.
" Người ta tuyển phu quân cho con gái, con đi làm gì ". Hàn Nhược Lam cau mày. Bây gìơ nàng mới tiếp quản giáo phái, trong giáo còn nhiều sự việc bề bộn, nàng còn chưa giải quyết xong, tham gia yến tiệc tuyển chồng vớ vẩn làm gì.
" Ta biết con còn nhiều việc cần phải giải quyết. Nhưng lần này đấu võ, giải thưởng còn có thêm Tuyết Liên ngàn năm mà con luôn muốn có."
Nghe Tô Như Họa giải thích lý do, khuôn mặt xinh đẹp tựa yêu nghiệt của nàng khẽ nở nụ cười. Nếu có thêm Tuyết Liên này, nàng có thể luyện chế ra Hồi Hoàn đan, dù có chết chỉ cần uống viên đan dược này vào cũng sẽ sống lại. Đây là chuyện quan trọng biết chừng nào.
" Cảm ơn sư mẫu, con lập tức đi chuẩn bị ". Nhưng trước tiên, nàng phải trở về phủ Quốc Công một chuyến đã. Cha, Nhị nương , Tam nương , Đại tỷ, Tam tỷ, đã đến lúc các người trả lại mạng sống cho mẫu thân của ta rồi. Ta đã chờ đợi ngày này 8 năm, cũng đến lúc quay trở lại thôi.
Truyện khác cùng thể loại
61 chương
127 chương
29 chương