Đồ ngốc, tôi chỉ cần mình em thôi!!

Chương 12 : Maid và bà nội

Con mèo trắng Buyo nằm dài trên bàn mặc cho Bảo Nam và Vũ Đan trêu chọc. Vâng, mọi người không nghe lầm, nó nằm dài trên bàn học, đơn giản vì nó đem Buyo đến lớp. -Khánh An. Bạn yêu của tớ.-Vũ Đan trên tay ôm con mèo trắng ngồi xít lại gần nó. Nó nhăn mặt nhìn cậu. Ý gì đây???? -Cần gì nói luôn đi.-Nó chán nản nói-Trừ con Buyo ra.-Nó chỉ tay vào cậu -Tớ biết rồi.-Vũ Đan xụ mặt xuống.-Dạo này hội học sinh có gì mới không? -Hội học sinh?-Nó nhìn cậu.-Có-Nó lạnh lùng nói. -Kể tớ nghe xem nào.-Cậu hào hứng xít lại gần nó. -Cậu?-Nó nheo mắt, mỉm cười.-Không-bao-giờ.- Nó nói rõ từng chữ. Vũ Đan biết nó sẽ không nói liền lui bước ra đằng sau. Nó mỉm cười, tối hôm qua nó và Tử Vi đã thu phục được ba tên kia. -0-0-0-0-0 Tối hôm qua. Tử Vi và Ngọc Long đứng đồi diện nhau, trên tay cô ôm con mèo trắng muốt nhìn chàng trai đang trưng ra vẻ mặt lúng túng như con gái mới về nhà chồng. -Hẹn tôi ra đây làm gì?-Tử Vi nheo mắt nhìn Im lặng nhìn cô. -Anh không nói thì thôi tôi đi về phòng. Buyo cần được ăn rồi.-Cô xoay người lạnh lùng định bước đi thì một bàn tay nắm lấy tay cô. -Ừm... Anh có thể làm quen với em được không?- Ngọc Long xoa xoa đầu nhìn cô. Tử Vi nhìn Ngọc Long. Hành động đó là sao?? -Chỉ vì việc này mà anh hẹn tôi ra đây sao? -Không được sao? Anh chỉ muốn làm quen với em thôi mà. Tử Vi nhìn cậu. Mắt lóe lên một tia tinh ranh. -Nếu muốn làm bạn tôi thì phải có một điều kiện. Ngọc Long nghiêng đầu nhìn cô. Sao cậu lại có cảm giác bất an thế này. -Em muốn gì?-Ngọc Long nhìn cô hỏi. -Gọi-tôi-bằng-bà-nội-giữa-chốn-đông-người-và-không-được-tiết-lộ-thân-phận-của-Khánh-An.-Tử Vi gằn từng tiếng rồi mỉm cười quay lưng bỏ đi để một mình Ngọc Long ở sau lưng. Trên môi cậu nở một nụ cười. Một cô gái thú vị. Tử Vi sau khi đi khuất giữa những bức tường thì mỉm cười đập tay với Khánh An. -Tử Vi. Triệu Like cho cậu.-Nó bật ngón trỏ. -Tớ đây ghét nhất kiểu người lãng tử trăng hoa chêt tiệt. -Aidaaa. Tử Vi yêu dấu của tớ. Cảm ơn cậu lắm lắm luôn ak.-Nó ôm lấy vai cô yêu chiều -Còn không biết hậu tạ tớ sao? Nó mở miệng định nói gì đó thì bỗng nhiên khựng lại. Hình như nó nghe loáng thoáng đâu đây tiếng nhạc thì phải. Hình như nó phát ra từ phòng củ Vũ Duy và Triết Hạo? Nó và Tử Vi nhẹ nhàng bước đên trước phòng hai chàng trai rồi mở nhẹ cửa ra. Trước mắt hai người con gái là cảnh hai chàng trai đang màu đồ màu hường (Vâng, màu hường cánh sen đấy ) nhảy bài Boom Boom hết sức nhí nhảnh và dễ thương. Nó cười thầm rồi lấy điện thoại ra quay lại. Ngay cả Tử Vi ở bên cạnh cũng há hốc mổm không khép lại được. Hai chàng trai kia đang hăng say nhảy khi quay lưng lại thì đập vào mắt họ là một cô gái tóc màu xanh lá nhạt đang cầm điện thoại quay họ lại và một cô GÁI khác đang sững sờ nhìn họ như người ngoài hành tinh rơi xuống. -Nhảy tiếp đi. Đang nhảy đẹp mà.-Nó mỉm cười nữa miệng nói. Hai chàng trai kia hốt hoảng lao ra cửa. -Aizzzzz, làm gì mà nóng thế.-Nó lách người né hai người bọn họ. -Chúng tôi phải làm gì thì cô mới không đưa Video cô vừa quay ra ngoài.-Quả nhiên là người của hội học sinh, điều kiện rất rõ ràng. -Làm maid của tôi và Tử Vi. -Maid?-Triết Hạo và Vũ Duy thắc mắc. -Họ là nam mà làm maid được sao (-_-)?-Tử Vi -Nghĩa cũng như nhau thôi mà. -Ruốt cục là chúng tôi phải làm gì?-Hai chàng trai đồng thanh. -Ngừoi hầu.-Nó mỉm cười. -Người...người hầu....hầu. Cô đùa sao?-Triết Hạo ấp úng. -Thật sự à không được.-Vũ Duy lên tiếng. -Vậy thì tối sẽ đưa..... -Được. Chúng tôi chấp nhận.-Hai ngừoi kia đồng thanh hét lên cắt lời nó. Nó nhìn Tử Vi. Vậy là có maid để sai vặt rồi. -0-0-0-0-0 -Tử Vi, xuống phòng hội với tớ.-Nó gọi Tử Vi đang ngôi ăn bánh với Bảo Nam. Cô đứng dậy. Có kịch không xem thì phí. -0-0-0-0-0 Phòng hội học sinh Khi nó bước vào thì Triết Hạo và Vũ Duy giật mình làm rơi bút. Cậu nhìn hai người họ. Làm gì mà sợ nó đến thế chứ. -Haiii.-Nó mỉm cười tươi vẫy vẫy tay. -Haiiii.-Mọi ngừoi vẫy tay lại với nó.(Trừ 4 chàng trai) Nó bước đến chàng Vũ Duy gõ gõ. -Vũ Duy. Vũ Duy nhìn nó cảnh giác. Gì đây? -Anh làm giúp tôi bài tập Hóa và Toán có được không? Nó đặt hai quyển vở đến trước mặt cậu. Trên tay lắc lắc cái điện thoại. Rồi nó quay sang Triết Hạo. -ANh làm giúp tôi bài tập Anh có được không? -Tại sao?-Triết Hạo ngước mắt nghi vấn. Cậu đã quên chuyện tối hôm qua rồi. (-_-) -Vì anh là Maid của tôi.-Nó vừa dứt lời thì tất cả mọi ngừoi đồng loạt nhìn nó. What, anh Triết Hạo là Maid của nó sao???? -Tôi biết rồi.-Triết Hạo miễn cưỡng nhận lấy quyển vở. Đúng lúc đó thì Ngọc Long ở ngoài đi vào. -Chào.-Tử Vi nhìn anh cười nói. -Chào...Tử...ầ không...bà nội.-Cậu ấp úng nói. Lần này thì tất cả mọi người đồng loạt há hốc mồm (kể cả cậu). Ruốt cục là hai cô agis này đã làm gì ba chàng trai để họ ngoan ngoãn nghe lời như thế chứ. Riêng Triết Hạo và Vũ Duy thì khóc không ra nước mắt. Ai đã đưa nó vào hội học sinh. Nói di, đảm bảo họ không cho ngừoi đó sông đến ngày mai. -0-0-0-0 Do mình gấp nên chap này hơi ngăn và nhạt. Mọi ngừoi thông cảm nha