Đệ nhất pháp sư
Chương 3 : Bị tập kích
Ai đều không thích ý nghĩ nội tâm bị người nhìn thấu, nhất là ý nghĩ tối tăm không thấy được ánh sáng.
Dạ Sắc vẫn đều không nói gì, người chơi kia chột dạ trước, xấu hổ lên, lẩm bẩm trong miệng: "Ta chỉ nói vậy thôi, cũng không ép ngươi đổi, nếu ngươi không muốn cứ việc nói thẳng, nhìn chằm chằm ta làm gì, chẳng lẽ có thể nhìn ra hoa ở trên mặt ta..."
Hắn lầm bầm đến một nửa, đã bị cắt đứt.
Dạ Sắc nói thẳng: "Đổi."
Một chữ, khiến người chơi kia tan hết thấp thỏm trong lòng, mặt mày lại hớn hở lên, nhưng mà hắn không biết Dạ Sắc ăn nói còn chưa lưu loát, vui vẻ quá sớm, tiếp theo lại bị đả kích nặng nề.
Dạ Sắc đem giá của sách kỹ năng hỏi qua lúc trước đi dạo cửa hàng và phản ứng của Tà Tâm khi nhìn thấy sách kỹ năng Hỏa Tường Thuật tổng hợp lại một chút nói: "Phối phương 5 đồng tiền vàng, sách kỹ năng khôi phục 100 đồng tiền vàng, ngươi đưa ta thêm 95 đồng tiền vàng nữa."
"Hả----" Người chơi kia ngây ngốc nhìn cô.
Định giá chuẩn như vậy, nhất định đang phẫn heo ăn cọp!
Hắn nhất thời dập tắt ý niệm tiếp tục lừa dối gạt đồ, thế nhưng Dạ Sắc ước lượng là giá trung bình, sách kỹ năng khôi phục đắt hơn, nếu như hắn đổi được rồi bán qua tay, dễ dàng có 30 tiền vàng lợi nhuận...
30 đồng tiền vàng a!
Đừng xem ít, hiện tại mà nói, đây đã coi như là khoản lớn mà suốt một tuần người chơi thông thường cũng không tích cóp được.
Hắn bị dụ được trong lòng phát ngứa, nhưng khổ nỗi trên người không kiếm đâu ra được 95 tiền vàng, vì vậy cảm thấy cực kỳ phức tạp, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cứng họng nói không ra lời.
Dạ Sắc không đi đoán tâm địa gian xảo của hắn, vẻ mặt vẫn cứ hờ hững nhìn hắn: "Có đổi hay không, nói thẳng."
Cô đang nói đến sự việc, người chơi kia lại cảm thấy các loại vẻ mặt trào phúng giễu cợt, hơn nữa bên cạnh có hai người vây xem đang nghẹn cười, cười đến mặt mũi của hắn vỡ vụn đầy đất, cái gì cũng không nói, thật nhanh dọn dẹp sạp hàng, chán nản bỏ chạy.
Dạ Sắc thờ ơ lạnh nhạt, cũng không thèm để ý.
Rất nhanh, liền có rất nhiều người chơi bị hấp dẫn bởi sách kỹ năng khôi phục Mục sư đã đến trước sạp hàng của cô, tranh nhau mua, cô không cần mở miệng, bọn họ lần lượt ra giá tăng cao, cuối cùng một Mục sư khẽ cắn môi ra cái giá trên trời 150 tiền vàng, mua quyển kỹ năng này bỏ vào trong túi.
Trò chơi này mới hoạt động một tuần, vẫn chưa mở ra chức năng đổi tiền hiện thực, bởi vậy rất ít người chơi có tiền, ba quyển sách kỹ năng còn lại trong tay Dạ Sắc, có một quyển bán được 100 tiền vàng, người mua vốn định mua hai quyển kia nhưng lại thiếu tiền, liền thương lượng cùng với cô, dùng phương thức trao đổi trang bị cộng thêm tiền.
Nửa giờ sau, cô dẹp quầy, trong túi nhiều thêm 345 tiền vàng, áo pháp sư trên người cũng từ trang bị cấp trắng thô sơ đổi thành màu xanh lam cấp hoàn mỹ, trên mắt cá chân phải thêm một sợi dây xích, cũng là cấp bậc hoàn mỹ, có thể thêm 10% độ nhanh nhẹn.
10% độ nhanh nhẹn, tăng thêm ở trên người ai cũng vậy, dù sao nguyên chủ của sợ dây xích là một cái cọc đánh quái (3), cảm thấy thuộc tính này rất vô bổ, vả lại trang bị thời kỳ đầu dùng không được bao lâu cũng sẽ bị đào thải. Lúc lấy ra trao đổi với Dạ Sắc, hắn còn rất do dự, sợ một Pháp sư như Dạ Sắc không cần vật phẩm trang sức tăng thêm độ nhanh nhẹn, không ngờ cô lại gật đầu ngoài dự liệu, kết quả đôi bên đều thật vui vẻ.
Bán xong sách kỹ năng, Dạ Sắc tiếp tục dạo sạp hàng của người khác, mua một ít phối phương chế thuốc cấp thấp, sau đó nhìn thấy có người bán túi hành trang dung lượng mười ô, giá chỉ 1 tiền vàng, cô mua liền một hơi bốn cái.
Mỗi nhân vật trong trò chơi đều có thể trang bị năm cái túi hành trang, bốn cái mười ô mới mua, thêm cái túi năm mươi ô hệ thống đưa tặng, hiện tại Dạ Sắc có thể mang theo số lượng lớn vật phẩm bên người rồi. Đây là chuyện từ nhỏ đến giờ cô vẫn mơ ước, không nghĩ tới, cuối cùng thực hiện ở trong trò chơi, vẫn làm cho cô thổn thức.
Mua xong túi hành trang, bầu trời tối dần, ở trấn Yar, mặc dù người đến người đi vẫn nháo nhiệt như trước, nhưng ba ngày qua, dường như Dạ Sắc chưa từng nghỉ ngơi tốt lắm, cực kỳ mệt mỏi, thuận chân liền đi vào khách sạn bên đường, mướn một gian phòng, ngã đầu liền ngủ.
Căn phòng trong khách sạn thông thường được bố trí rất thoải mái, quan trọng hơn là tuyệt đối an tĩnh, có thể thấy được giấc ngủ trong trò chơi hiệu quả tốt hơn so với hiện thực. Có điều, để tiết kiệm tiền, cũng vì sinh hoạt bình thường, đại đa số người chơi vẫn lựa chọn nghỉ ngơi bằng logout. Dạ Sắc đã nghe ngóng một chút tin tức trong trò chơi, mới đầu, khi hoài nghi bản thân mình ở trong trò chơi, cô cũng đã thử qua logout, kết quả bị nhắc nhở hiện tại bạn bị vây trong trạng thái không thể logout, cô đành phải an tâm đợi ở trong trò chơi.
Một đêm không mộng, lần thứ hai Dạ Sắc mở mắt, trời đã sáng.
Ở trong khách sạn, cô tùy tiện ăn chút đồ, liền tiếp tục đi bày sạp hàng, xử lý hai quyển sách kỹ năng và các trang bị có màu sắc còn lại trong túi hành trang.
Nói đến cũng thật xui xẻo, trang bị cô đánh ra không ít hơn sách kỹ năng, thế nhưng lại chỉ có một đôi giầy cấp tốt thích hợp với Pháp sư, vật phẩm trang sức số lượng gia tăng cũng chỉ có thuần một màu, soi mói thuộc tính, cô cảm thấy không còn quan trọng nữa, đành phải đổi hoặc bán, xử lý hết toàn bộ.
Trang bị đấu loại rất nhanh, không tranh nhau giống như sách kỹ năng. Dạ Sắc lại cẩn thận, một lần chỉ bán bốn năm món, bán xong cô liền đóng sạp hàng, tiếp nhận nhiệm vụ ở trấn Yar, quen thuộc NPC trong này, đợi lát nữa trở về lại đổi một sạp hàng bán tiếp, ba bốn lần như vậy, cô mới thanh lý hết túi hành trang. Đương nhiên, tất cả tài liệu không rõ công dụng cô tạm thời giữ lại không bán.
Bán đồ phí công một chút nhưng tiền lời lại rất khả quan.
Tiền vàng trong túi của cô có gần 500 đồng, trang bị trắng trên người cũng đổi hết thành trang bị xanh lam, còn đổi được một quyển kỹ năng Pháp sư, học xong, trong kỹ năng đã thêm một chiêu Hoãn Lạc thuật, lúc nhảy lên cao rơi xuống thì sử dụng chiêu này, có thể giảm chậm lại tốc độ rơi, duy trì liên tục trong 30 giây.
Có tiền, có trang bị, có kỹ năng.
Một nghèo hai trắng, Dạ Sắc nhanh chóng lột xác thành người chơi ba có, quan trọng nhất là giá trị sinh mệnh và giá trị pháp lực của cô tăng dài một đoạn, độ nhanh nhẹn cũng nhanh hơn trước một ít, trong túi hành trang còn cất không ít thực vật và bình thuốc, khiến cho cô lần đầu tiên có cảm giác an toàn từ lúc sinh ra tới nay. Đi ngược dòng chỉ có thụt lùi mà không tiến được, trong trò chơi càng là như thế, trừ phi ngày sau cô chết dí ở trong trấn Yar không chịu đi ra ngoài nữa, bằng không vẫn phải gố gắng làm nhiệm vụ, luyện cấp, mới có thể tiếp tục duy trì cảm giác an toàn này.
Dạ Sắc rất rõ ràng điểm ấy, bởi vậy chấn chỉnh xong đâu đấy, cô đem nhiệm vụ đã nhận kiểm lại một chút, sau đó không trì hoãn phút nào ra khỏi thị trấn.
Cô dự định đi rừng rậm dày đặc sương mù ở phía tây trấn Yar trước, bởi vì phần lớn nhiệm vụ đều tập trung ở đó, thí dụ như Trưởng trấn yêu cầu cô thanh lý Du đãng ở sát ven rừng rậm, Huyết lang thường xuyên tập kích người qua đường, Thợ may mời cô hỗ trợ thu thập hai mươi cuộn tơ nhện từ trên mình con nhện dày đặc sương mù, Luyện kim sư cũng cần lượng lớn Ảnh vụ thảo để thí nghiệm một loại thuốc mới hoàn toàn...
Dạ Sắc vừa đi vừa nhìn bản đồ, đem nhiệm vụ hiển thị ở trong bản đồ có khả năng làm hết một lượt, lập ra con đường thuận tiện nhất, nhớ kỹ ở trong đầu sau liền quẹo vào một con đường mòn cỏ mọc từng cụm.
Đường mòn gồ ghề không phẳng, ven đường còn có một loại Trùng độc vỏ cứng ẩn núp trong bụi cỏ, chỉ cần có người kinh động đến chúng, chúng sẽ cùng vùng lên tấn công, vừa cắn vừa phun độc, cực kỳ khó chơi. Tuy chúng số lượng nhiều nhưng giá trị sinh mệnh lại rất thấp, gặp đến chức nghiệp khác còn có thể dây dưa một trận, gặp phải Dạ Sắc loại Pháp sư học được kỹ năng quần công này, phóng ra một chiêu Hỏa Tường thuật là có thể thiêu chết một đám, có lẽ bọn chúng đành phải tự nhận không may.
Rất nhẹ nhàng Dạ Sắc đã tiêu diệt xong mấy đám Trùng độc, đang muốn đi vào đường mòn, chợt nghe thấy tiếng cỏ xào xào rất nhỏ truyền đến ở phía sau người, cô tâm niệm vừa động-------
Sau lưng Trùng độc đã diệt sạch.
Hiện tại không có gió.
Xung quanh đều không có vật che chắn, cho dù có gió, cũng không phải là tiếng cỏ vang phía sau cô.
...
Phân tích nhìn như phức tạp, nhưng kỳ thực đồng thời phân tích, nghe cây cỏ vang lên trong nháy mắt đó, cô cũng đã trực giác phán đoán, thân thể phản xạ theo điều kiện nghiêng về một bên, tay trái thật nhanh rút dao găm ở bên hông ra, đến rồi trước mặt đây.
Chỉ nghe "Giọng lang" vừa vang lên, dao găm của cô lại chống đỡ một con dao găm khác bất ngờ xuất hiện, mà trước mặt cô không khí nguyên bản hư vô giống như một loại gió nhẹ lướt qua mặt nước, sóng gió nổi lên quỷ dị, dần dần hiện ra một thân ảnh đang cong lưng trong đó.
Lúc này hệ thống nhắc nhở PK mới lững thững vang lên: "Bạn bị người chơi Hối Tà ác ý công kích."
Rõ ràng không ngờ tới đánh lén bị thất bại, lại không ngờ tới một tên Pháp sư biết sử dụng dao găm tới ngăn cản Đạo tặc đâm sau lưng, hơn nữa tốc độ rất nhanh! Vẻ mặt Hối Tà kinh ngạc nhìn chằm chằm con dao găm trong tay Dạ Sắc. Nhất thời không phản ứng kịp, không biết tiếp theo nên hành động như thế nào.
Tương phản với hắn, Dạ Sắc rất rõ ràng mình nên làm gì, dao găm trong tay trái cô nhẹ nhàng xao chuyển một cái, ánh sáng khúc xạ rực rỡ, chói lóa hai mắt Hối Tà. Ngay sau đó trượng pháp ở tay phải vung lên, một quả cầu lửa bốc cháy bay ra, cứ như vậy nổ ầm trước mặt Hối Tà.
Hối Tà thậm chí ngay cả ý niệm né tránh trong đầu cũng vẫn chưa xuất hiện, gương mặt bị đốt cho cháy đen, tiếp theo lại một chiêu Hỏa Tường đốt tới, cháy sạch mạnh mẽ tụt xuống giá trị sinh mệnh vốn cũng không còn nhiều lắm của hắn, thật vất vả hắn đã khôi phục được phản ứng bình thường, nhanh chóng vọt ra phạm vi Hỏa Tường, không ngờ còn chưa kịp lần mò được bình thuốc trị liệu, lại bị một quả cầu lửa đập thẳng vào mặt, đập đến hắn hoảng hồn, cũng không biết tiếp theo nên xoay người lập tức bỏ chạy hay là nhanh chóng mò lấy bình thuốc trị liệu hồi máu thì tốt.
Cứ chần chừ như vậy, quả cầu lửa thứ ba bay tới, trực tiếp đem hắn đập treo, giây khắc hắn nằm trên mặt đất đó, trên gương mặt cháy đen vẫn dừng hình nét mặt kinh hãi muốn chết.
Nhanh chóng giết chết một tên đánh lén, nhưng Dạ Sắc cũng không buông lỏng, bởi vì Đạo tặc còn có đồng bạn! Ngay giây phút Hối Tà ngủm kia, người đó ra tay, sử dụng cũng là Muộn côn kỹ năng chiêu bài của Đạo tặc.
"Bạn bị người chơi Không Hề Cưng Chiều ác ý công kích."
Dạ Sắc cảm thấy được tiếng gió thổi sau đầu đồng thời bước chân hơi dịch chuyển vị trí, thân thể nhanh chóng quay ngược trở lại, tránh đến góc chết bên cạnh đối phương công kích, theo đó dao găm đâm vào sườn của hắn không lưu tình chút nào, lại bổ thêm một cước, đá hắn vào trong Hỏa Tường còn chưa dập tắt.
Trong trò chơi này, trang bị không phân chia chức nghiệp rõ ràng, nhưng những người chơi đều rất tự giác tuân theo các loại quy luật ẩn như Pháp sư mặc bố y cầm trượng pháp, Đạo tặc mặc bì giáp dùng dao găm, Chiến sĩ mặc bản giáp múa kiếm to. Bởi vì chức nghiệp khác nhau nên thuộc tính nhân vật cũng khác nhau, Pháp sư thể lực yếu, nếu như mặc bản giáp mang theo kiếm to, không chừng đi được hai bước sẽ phải quỵ rạp trên mặt đất thở gấp vì mệt, Chiến sĩ không có pháp lực cũng không có kỹ năng pháp hệ, cho Chiến sĩ cây trượng pháp trí cao gây tổn thương cao, hắn cũng chỉ có thể sử dụng thành cây gậy bình thường, còn ngại cây gậy này không chắc chắn lắm.
Duyên cớ như trên, Dạ Sắc là Pháp sư, tổn thương vật lý cực thấp, cô có thể dùng dao găm, nhưng không có thuộc tính và kỹ năng liên quan hỗ trợ, đâm không ra tới bạo kích và tổn thương trí mạng, dao găm của cô chỉ dùng đánh kỹ xảo và mê hoặc đối thủ, giống như cô theo đuổi độ nhanh nhẹn, cũng chỉ là tính kỹ xảo di chuyển vị trí, chiêu giết chết chân chính của cô vẫn là kỹ năng pháp hệ.
Tiếc rằng hai tên Đạo tặc này đến đây đánh lén cô đều bị dao găm của cô mê hoặc, trong nháy mắt tâm tình có chút rối loạn và sụp đổ.
Dù cho lúc trước đã nhìn thấy qua đồng bạn công kích bị dao găm của Dạ Sắc ngăn chặn lại, nhưng khi bị đá vào trong Hỏa Tường, trong đầu Không Hề Cưng Chiều vẫn còn lặp đi lặp lại khiếp sợ-------
Cô ta đâm ta! Cô ta cư nhiên cầm dao găm đâm ta!
Có lầm hay không a! Đây là PK, không phải ngày thường trốn ở trong thành chơi cospaly! (4)
Đây rốt cuộc chuyên gì? Ai mới là Đạo tặc a!
-------------------------------------
(3) cọc đánh quái: có nghĩa người chơi này chỉ đứng im một chỗ đánh quái.
(4) cospaly: cosplay hóa trang trang phục trò chơi.
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
8 chương
1327 chương