Đấu Thần
Chương 304
Ầm~~
Một lần nữa, quyền chưởng của hai người lại chạm vào nhaụ, sau đó đấu khí sôi trào lại bắn ra bốn phía, dao động mạnh đến cực điểm, khiến hai người đều cảm thấy thân thể bị chấn động cực mạnh, không tự chủ lại thối lui lần nữa.
Sau sự tiếp xúc lần này, Lý Dẫn Chứng lại cười lớn một tiếng, nắm tay hung hãn của hắn giống như mang theo điện quang lại đánh về phía Lý Dật.
Hướng đi của luồng quang điện này hơi nghiêng, nắm tay của hắn hình như muốn đánh vào mang tai Lý Dật, kình khí quá mạnh khiến da Lý Dật có cảm giác khô nóng.
Nhưng cảm giác này cũng không làm cho động tác của Lý Dật chậm lại. Trong lúc hắn quay người, bờ vai đã run mạnh lên. đã đánh mạnh vào các huyệt đạo chủ chốt trên cánh tay của Lý Dẫn Chứng, khiến thân thể đối phương hơi run lên, toàn thân truợt xuống một cách quỷ dị. Cùng lúc đó, hai tay Lý Dật ấn mạnh lên mặt đất, thân hình xoay mạnh, hai chân đã vẽ ra một vòng cung kỳ dị, hung hăng đánh ập vào phía sau lưng Lý Dẫn Chứng!
-Có chút ý vị...
Đối diện với phương thức công kích có chút tinh diệu như vậy, ánh mắt của Lý Dẫn Chứng thoáng kinh ngạc, sau đó thấp giọng tán dương một tiếng.
Nhưng mà, hắn cũng không định tránh né, thân hình dừng lại giữa không trung, trên lưng nhanh chóng xuất hiện một luồng đấu khí màu lam nhạt...
Xuy~~
Hai chân Lý Dật nện mạnh xuống lưng Lý Dẫn Chứng, rồi có tiếng hét cổ quái vang lên, kình lực ẩn chứa trên bàn chân Lý Dật, lại còn mang theo từng đạo lôi quang đánh xuống, khiến Lý Dẫn Chứng không chịu nổi phải tiến lên trước mấy bước.
Nhưng mà, Lý Dẫn Chứng này rõ ràng không phải nhân vật bình thường, lúc thân hình hắn tiến lên trước, hắn thuận thế nhào ra, lăn nhẹ một vòng, tay phải ấn mạnh lên mặt đất, hai chân đã nhanh chóng đạp mạnh về phía đầu của Lý Dật.
Động tác bất ngờ này của Lý Dẫn Chứng khiến Lý Dật hơi kinh ngạc, nhưng cũng chỉ hơi kinh ngạc mà thôi. Hai tay hắn dùng lực ấn mạnh trên mặt đất, thân hình đã bay cao lên. Đồng thời, một luồng đấu khí màu lam tím đã xuất hiện trên cánh tay, ngay sau đó, lúc thân hình rơi xuống, nắm tay của hắn đã hung hăng đánh mạnh xuống bàn chân của Lý Dẫn Chứng.
Trước ánh mắt kinh ngạc của đám người Tông Kiệt Khánh, một quyền của Lý Dật đã hung hăng đánh mạnh vào bàn chân đang đạp tới của Lý Dẫn Chứng...
Ầm~~
Hai luồng đấu khí tiếp xúc, lại một lần nữa bộc phát, khiến mặt đất xung quanh đều lộ ra vài vết nứt, sau đó lan tràn ra bốn phía.
-Hừ!
Chỉ là một tiếng cười lạnh, thân hình Lý Dật run lên, lộn mấy vòng rồi rơi xuống mặt đất. Lúc tiếp đất, mặt đất kiên cố dưới chân hắn đột nhiên nổ tung, cùng với lực quán tính chưa kết thúc, Lý Dật di chuyển nhanh trên mặt đất mấy bước, mới coi như đã hóa giải hết kình lực phản chấn của chiêu đánh vừa rồi.
Sau khi hóa giải hết kình lực còn lại, ánh mắt Lý Dật mới nhìn về phía Lý Dẫn Chứng, nhìn thấy Lý Dẫn Chứng cũng dùng cách tương tự để hóa giải kình lực. Lúc này hắn hơi thâm trầm ngồi trên mặt đất, cánh tay phải hình thành trảo, đang tỳ mạnh lên một phiến đá, chỉ hơi dùng lực, phiến đá đó đã bị hắn biến thành bột vụn...
Chỉ trong thời gian chưa đầy nửa phút, cuộc chiến của hai người có thể nói kinh tâm động phách, mà những người khác không có cách nào tham gia vào, bởi vì trong cuộc chiến này, bất kỳ một sơ suất nào không chừng cũng sẽ mang lại hậu quá khó lường.
Trước tình hình quỷ dị như vậy, ánh mắt hai bên đều hơi lãnh đạm một chút. Còn Diệp Khinh Vũ và Thần Thần đanh đánh nhau ở bên ngoài, cũng vì chấn động quá lớn từ bên này truyền qua mà đều dừng tay lại, cả hai người đều quan sát cuộc chiến với vẻ mặt cổ quái.
Đặc biệt là Diệp Khinh Vũ càng kinh ngạc hơn khi nhìn Lý Dật. Trong mắt nàng ta, Lý Dật tuy có vài phần bản lĩnh, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của Lý Dẫn Chứng. Dù sao, bản lĩnh của Lý Dẫn Chứng mấy hôm nay nàng đã tận mắt thấy, vị huynh trường kết nghĩa có chút kiêu ngạo này của nàng, cũng có thể được coi là nhân vật thiên tài!
Nhưng không ngờ nổi, Lý Dật xem ra vốn vô cùng bình thường này, lại có thể đanh ngang tay với Lý Dẫn Chứng?
Chỉ là lúc đó, thực lực mà Lý Dật thể hiện ở Vân Thủy Thành, còn có lúc xuất thủ ở chân núi Tam Thánh Sơn, Diệp Khinh Vũ đều nhanh chóng nhớ lại, khiến sắc mặt nàng biến đổi...
Không thể nào! Không thể nào! Hai lần trước sở dĩ hắn lợi hại như vậy thì, là vì hắn nhờ vào ngoại lực, thực lực của bản thân hắn thật sự không ra gì! Trên Tu La Đảo này, hắn là người thấp kém nhất! Muốn đối phó với hắn, đoạt lại Thất Tinh Giới Chỉ, chính là cơ hội duy nhất!
Thanh âm này vang lên trong đầu Diệp Khinh Vũ, khiến sắc mặt nàng biến đổi.
-Thế nào? Ngươi cũng không ngờ, thì ra Lý Dật không cần nhờ ngoại lực, sức chiến đấu cũng không kém hơn Lý Dẫn Chứng phải không?
Dường như biết được cảm giác trong lòng Diệp Khinh Vũ, Thần Thần đang đứng sau lưng, đột nhiên mỉm cười nói.
Nghe vậy, Diệp Khinh Vũ thoáng chau mày. Dù sao nàng cũng không phải người bình thường, cảnh tượng trước mắt tuy khiến nàng kinh ngạc, nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, cười lạnh nói:
-Tuy rằng sức chiến đấu của hắn hung hãn không kém gì Lý Dẫn Chứng, nhưng mà ngươi đừng quên, bên đó còn có Tông Kiệt Khánh và Lý Hạo luôn sẵn sàng ra tay... Ba người bọn họ liên thủ ngay cả Đấu Vương cường giả cũng khó ứng phó, huống hồ là Lý Dật kia!
-Ha ha, cũng có thể...
Thần Thần chỉ cười, đến lúc này nàng dường như đã qua khỏi cơn giận dữ lúc nãy, trong lời nói đã có vài phần lòng tin đối với Lý Dật. Lúc này, ngược lại là Diệp Khinh Vũ có phần lo lắng hơn.
Nói ra, cả hai người này đều là những mỹ nữ gây tai họa, sau khi gặp nhau trên Tu La Đảo, hai người lúc nào cũng đối đầu nhau. Đến lúc này, hai người cũng không buông tha cho sự tranh đấu đó, tuy không tiếp tục đối đầu, nhưng mùi vị súng hỏa trong lời nói, thì vẫn như vậy...
-Không tồi quả nhiên còn hơn ta tưởng tượng rất nhiều...
Chậm rãi đứng lên, Lý Dẫn Chứng nhìn Lý Dật, vẻ quỷ dị trong ánh mắt, vẫn không thay đổi...
-Ha ha,... Lý Dẫn Chứng các hạ cũng mạnh mẽ ngoài dự liệu của ta!
-Các bạn đang đọc truyện tại kiếm giới chấm com.
Mỉm cười, Lý Dật cũng vòng tay đáp lời.
Lúc vòng tay, bàn tay Lý Dật vẫn nắm chặt, lúc nãy trong lúc giao nhau, hắn cũng bị thương, lòng bàn tay lúc này vẫn còn cảm giác đau đớn tê dại...
Người này, thực lực quả nhiên rất mạnh. Khi còn chưa thể hiện thực lực chân chính, đã có thể khiến ta bị thương như vậy rồi, nếu như hắn thể hiện ra trạng thái đỉnh phong... Người này, không đễ đối phó!
Cảm giác được lòng bàn tay bị thương, Lý Dật không khỏi hừ nhẹ một tiếng.
-Chỉ là... đấu khí của người này tuy kỳ lạ, nhưng mà đấu khí Lôi thuộc tính cũng không dễ đối phó! Người này, e là lúc này nửa người đã bị tê rồi?
Nhìn bàn tay Lý Dẫn Chứng hơi hơi cong lại, Lý Dật cười lạnh trong lòng.
Lý Dẫn Chứng mặt đầy sát khí nhìn Lỵ Dật, dường như Lỵ Dật đã đoán đúng, lúc này nửa người hắn đều có cảm giác tê dại, khiến khi khóe miệng hắn co lại, cả người hắn cũng run lên theo.
Tuy nhiên, do đấu khí dâng trào, bao phủ toàn bộ cơ thể, nên Lý Dật cũng không gây cho hắn thương tổn lớn nào, nhưng mà cái cảm giác nửa thân tê dại này, cũng không dễ chịu cho lắm...
Nghỉ ngơi trong chốc lát, sau khi cảm thấy cảm giác tê trong cơ thể đã giảm bớt, Lý Dẫn Chứng cười nói:
-Không tồi! Có bản lĩnh như vậy, chẳng trách ngươi có thể vui vẻ quậy phá ở Đại Đô này, quả nhiên ta bị hai phế vật này đánh lừa, đã xem thường ngươi rồi...
Bị Lý Dẫn Chứng gọi là phế vật, trên mặt Tông Kiệt Khánh và Lý Hạo đều hiện lên vẻ cổ quái, nhưng bọn họ không cãi lại.
Có lẽ bọn họ tâm cao khí ngạo, nhưng cũng không thể không thừa nhận, tuổi tác mọi người không chênh lệch nhau bao nhiêu, nhưng về thực lực, so với Lý Dẫn Chứng mà nói, bọn họ bị coi là phế vật, cũng không quá đáng! Tuy nhiên đối với rất nhiều người, bọn họ lại là thiên tài.
Nghe vậy, Lý Dật cũng chỉ mỉm cười, nói:
-Sao rồi? Luồng điện vừa rồi không làm ngươi ngốc đi, mà lại làm cho ngươi tỉnh táo ra vài phần hay sao?
-Tiểu tử ngạo mạn!
Lý Dẫn Chứng cười:
Đừng cho rằng ngươi có thể chặn được mấy chiêu, là đã hay lắm... Trong mắt ta, tuy ngươi mạnh hơn hai tên phế vật này nhiều, nhưng mà ngươi cũng chỉ là phế vật mà thôi!
-Ngay cả một phế vậy cũng không đối phó được, ngươi cũng chẳng phải là một phế vật sao?
Lý Dật cười nhạt, thản nhiên nói.
Nụ cười trên mặt biến mất, Lý Dẫn Chứng bước mạnh một bước, đấu khí hung hãn đã từ bên trong cơ thể bốc ra, trong lúc đấu khí bốc ra, một Sa y Đấu khí màu lam nhạt gần như thực thể đã dần hiện ra trên người hắn.
Nhìn Sa y Đấu khí này của Lý Dẫn Chứng, Lý Dật chau mày. Hắn quá thực không ngờ, Sa y Đấu khí của người này lại ngưng đọng đến như vậy, thậm chí có vài phần đã gần như ngưng kết thành Áo giáp Đấu khí nữa... Nhưng trong chốc lát, thực lực thật sự của Lý Dẫn Chứng, trong lòng Lý Dật đã nhanh chóng hiểu rõ.
-Đấu Sư Đỉnh phong? Không ngờ người trước mặt hắn, lại là cường giả cấp bậc Đấu Sư Đỉnh phong!
Chẳng trách những người có tâm tính như Tông Kiệt Khánh và Lý Hạo, lại có thể thần phục hắn như vậy! Phải biết rằng, những ai tham gia Tế Thần Điển, cao nhất cũng chỉ là cường giả Đấu Giả Đỉnh phong, điều này tuyệt đối cũng không có ngoại lệ!
Như vậy, sau khi vào Tu La Đảo có thể đột phá đến cảnh giới nào, thì còn phải xem thiên phú của người đó đến đâu!
Mà Lý Dẫn Chứng này, sau khi vào đây chỉ không đến hai tháng đã đạt đến cấp bậc Đấu Sư Đỉnh phong? Phải biết rằng, giữa các cấp bậc mỗi lần muốn tấn cấp, đều phải trá giá rất lớn!
Vậy mà chỉ trong hai tháng đã đạt đến trình độ này! Cho dù hắn dùng cách gì, thực lực và thiên phú của Lý Dẫn Chứng này, chỉ có thể dùng hai từ kinh người và khủng bố để hình dung! So sánh với Lý Dật sau khi vào đây chỉ tăng thêm được hai bậc, đối với đối phương mà nói, hắn quả nhiên chỉ là phế vật mà thôi...
Cách nghĩ này khiến Lý Dật không khỏi cười khổ, trong lòng cũng không biết có suy nghĩ gì, chỉ là thấy đối phương ngưng kết thành Sa y Đấu khí, thần sắc hắn đã cổ quái cực điểm...
Người này, e là phải dùng con bài tẩy rồi!
Lý Dật nghĩ thầm, sắc mặt ngưng trọng lại, trong lúc đó tâm ý nhanh chóng vận chuyển từng sợi Thiên Ma đấu khí đã tách khỏi xoáy đấu khí của hắn, sau đó nhanh chóng chui vào đan điền khí hải, thông qua Thiên Khôn Địa Càn Châu.
Cùng với đấu khí chui vào, Thiên Khôn Địa Càn Châu cũng phát sinh những thay đổi lạ thường. Trong chớp mắt, đấu khí của nó nhanh chóng chui vào xoáy đấu khí, rồi vô cùng xảo diệu kết hợp lại.
Sau đó, đấu khí sôi trào bừng lên trong các kinh mạch của Lý Dật.
Lúc này, Lý Dật vô cùng cẩn thận vì vậy dù là Lưu Hỏa đấu khí, hay là Tử Lôi đấu khí, đều bị hắn thu hồi hết về, mà vận chuyển trong người hắn, chỉ còn lại duy nhất có Thiên Ma đấu khí mà thôi.
Sau khi vận chuyển mấy vong, Thiên Ma đấu khí đã bùng phát ra bên ngoài. Lúc mọi người còn đang kinh ngạc, một Sa y Đấu khí Huyết sắc cũng nhanh chóng ngưng kết trên người Lý Dật.
Phong ấn của Tu La Đảo, tuy có thể hạn chế những sức mạnh không thuộc về cường giả. nhưng mà đối với Thần Binh Ma Khí, thì lại không có biện pháp nào...
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
104 chương
44 chương
109 chương
90 chương
83 chương
119 chương
245 chương