Đấu Thần

Chương 305

Đấu khí trên người Lý Dẫn Chứng đã lên đến cực hạn, đấu khí hung hãn đó lộ ra từ bên trong cơ thể hắn, khiến Lý Hạo và Tông Kiệt Khánh thối lui mấy bước, sau đó hai người cũng ngưng kết Sa y Đấu khí, sắc mặt mới tốt hơn được một chút. Quả nhiên, hai người này đều đã tấn cấp lên cấp bậc Đấu Sư, nhưng nhìn Sa y Đấu khí mơ hồ như vậy thì có lẽ cũng chỉ mới bước vào cảnh giới Nhất Tinh Đấu Sư mà thôi. Lúc này, Lý Dật cười khổ trong lòng, tuy trên người mình có rất nhiều bảo bối, nhưng nói về thực lực, còn kém hơn cả hai người này. Xem ra lần này, bất luận thế nào cũng phải có được Huyết Nhãn Linh Tuyền trong tay! Nếu không, sẽ không thể can tâm được! Nhưng mà, chỉ trong chốc lát, Lý Dật đã gác cái tâm tư chán chường vừa mới thoáng qua đó sang một bên, chỉ cảnh giác nhìn Lý Dẫn Chứng trước mặt. Mặc kệ Lý Dẫn Chứng vì sao đạt được cảnh giới này, nhưng mà cũng không tránh khỏi sự thật lúc này hắn là một địch thủ rất mạnh. Thậm chí Lý Dật còn hoài nghi, ngay cả vận dụng Thiên Khôn Địa Càn Châu, liệu mình có thể là đối thủ của hắn hay không! Tuy rằng, chính mình luôn dùng Đấu kỹ và Công pháp cao cấp mà áp chế người khác, nhưng gã cường giả trước mắt này, Công pháp và Đấu kỹ của hắn không chắc đã kém hơn mình bao nhiêu, mà cấp bậc thực lực của hắn cũng cao hơn mình một bậc. Nhẹ nhàng thở ra một hơi, ánh mắt kinh ngạc của Lý Dẫn Chứng nhìn Lý Dật, đợi đến lúc thấy đấu khí màu đỏ máu trên người Lý Dật, hắn hơi kinh ngạc một chút, nhưng kiến thức của hắn cũng khá phong phú, chỉ sững người một lúc rồi nói: -Đấu khí Song thuộc tính? Không tồi thú vị đấy! Lý Dật cười cười, thản nhiên nói: Dù thú vị hơn nữa, thực lực cũng còn kém Lý Dẫn Chứng các hạ nhiều. -Thực lực? Bát Tinh Đấu Sư? Lại ngẩn người trong chốc lát, Lý Dẫn Chứng mới thì thào, hắn nhìn Lý Dật một lúc lâu mới nói: -Ta thu lại lời nói ban đầu, ta vốn tường ngươi chỉ là một phế vật, nhưng xem ra ta đã sai lầm rồi! Ta nghe nói lúc bắt đầu tham gia Tế Thần Điển, ngươi chỉ có thực lực là Lục Tinh Đấu Giả mà thôi, lúc này lại tu luyện đến được thực lực Bát Tinh Đấu Giả, ngay cả ta cũng phải cảm thán không thôi! Ta tin tưởng rằng. nếu cho ngươi thêm thời gian, chắc chắn còn lợi hại hơn ta nữa. Lý Dật nói: -Điều này, Lý Dân Chứng các hạ cũng không cần phải cảm, thực lực hiện tại mà ta dùng chỉ là nhờ lợi dụng ngoại lực mà thôi! -Ở trên Tu La Đảo này, ngươi vẫn còn có cách để lợi dụng ngoại lực, đó cũng là bản lĩnh của ngươi! Sau một thoáng kinh ngạc, Lý Dẫn Chứng nói tiếp: -Chỉ là, cho dù ngươi có lợi hại hơn nữa, thì lúc này kết cục của ngươi chỉ có thể là chết! Bởi vì Lý Dật ngươi chưa từng làm sai chuyện gì, nhưng cái sai duy nhất của ngươi là đã đắc tội với ta! Lý Dật cười cười, chỉ nhẹ vung tay, ánh mắt đạm mạc nhìn Lý Dẫn Chứng, giọng nói lạnh lùng: -Câu nói này, ta trả ngươi không sót một chữ... Diệp Khinh Vũ vẻ mặt thay đổi cổ quái tới cực hạn: -Chỉ hai tháng mà thôi, thực lực của hai người này đều gia tăng một cách điên cuồng như vậy... Đó không phải là điên cuồng, chỉ là ai cũng có con át chủ bài mà thôi! Thần Thần cười lạnh, nói: -Không cần nói đến Lý Dật, con bài tẩy của hắn luôn luôn rất nhiều... Còn Lý Dẫn Chứng, ngươi không thực sự cho rằng hắn thật sự dựa vào khả năng tu luyện của mình mà đạt đến cấp bậc này chứ? Diệp Khinh Vũ hơi hơi sửng sốt, chậm rãi nói: -Lẽ nào không phải? Phải hay không, ngươi không nhìn ra sao? Nữ nhân vờ ngu ngốc thì đáng yêu, nhưng lúc nào cũng giả vờ ngốc, thì đúng là ngốc thật! Thần Thần lạnh lùng nói. -Nói đến giả ngốc, Thần Thần Tiểu thư ngươi lẽ nào kém hơn ta sao? Diệp Khinh Vũ cười nhạt. Thần Thần lắc đầu: -Giả ngốc thì ta không bì được với Diệp Tiểu thư, nhưng mà, cứ cho là ngươi muốn tiếp cận để Lý Dẫn Chứng tiết lộ bí mật tấn cấp cho ngươi, thì không có khả nàng! Lời vừa nói ra, sắc mặt Diệp Khinh Vũ thay đổi, nàng khẽ cắn môi nói: -Thần Thần, hôm nay ngươi nhất định gây chuyện với ta sao? Đừng cho rằng ta không ra tay với ngươi, là do sợ ngươi đó! -Không đám, Diệp Tiểu thư ngươi tất nhiên không sợ ta, chỉ là ngươi sợ hắn! Vừa nói Thần Thần vừa chỉ về hướng Lý Dật. Lúc này sắc mặt Diệp Khinh Vũ thay đổi lớn. Lý Dẫn Chứng đang nhìn chằm chằm về phía Lý Dật, cười lạnh một tiếng nói: -Người lần trước nói với ta câu này, đã biến thành nắm xương khô dưới đất rồi! Bàn chân hắn giẫm mạnh xuống đất, từng vết nứt hiện ra, rồi lan tràn như mạng nhện. Thân hình Lý Dẫn Chứng run run, lúc này, đã biến thành cái bóng thủy lam sắc phóng về phía Lý Dật! Trên đường hắn di chuyển, từng khe nứt lớn hiện ra rồi lan rộng dần ra hai bên. Toàn bộ sơn động, lúc này tràn ngập kình phong sắc bén đến cực hạn, không gian cũng sáng tỏ vô cùng. Tuy Tông Kiệt Khánh và Lý Hạo vốn bao vây Lý Dật, nhưng mà tình hình lúc này cứ cho rằng bọn họ muốn bao vây, cũng tuyệt không tìm thấy thời cơ ra tay. Vì vậy cái gọi là bao vây, hiện tại đã hoàn toàn biến thành cuộc đối chiến chỉ riêng của Lý Dật và Lý Dẫn Chứng mà thôi. Tên khốn kiếp Lý Dật, lần này chết chắc! Suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Tông Kiệt Khánh, vẻ mặt không khỏi vui mừng. Nhưng phía bên kia, vẻ mặt của Lý Hạo lại nhợt nhạt hẳn đi, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào cuộc chiến, quả nhiên cũng vô cùng khẩn trương. Cảm nhận được khí thế hung hãn trên người Lý Dẫn Chứng đang lao đến, vẻ mặt Lý Dật ngưng trọng chốc lát. Cuộc chiến này, có thể nói là cuộc chiến đầu tiên hắn không nắm chắc được từ trước đến nay. Tay phải hắn khẽ phất nhẹ, vài luồng đấu khí hình vòng cung xuất hiện, rồi lại xoay tròn. Tốc độ của Lý Dẫn Chứng cực kỳ hung hãn dường như chỉ trong chớp mắt, đã xuát hiện trước mặt Lý Dật. Thân hình của hắn khẽ rung động, đã ở giữa không trung, trên chân phải xuất hiện những đạo quang mang. Sau luồng quang mang, một ấn kỹ huyễn sắc hiện lên ở bàn chân Lý Dẫn Chứng, sau đó hắn vung mạnh chân, đạp mạnh về hướng Lý Dật. -Lưu Thủy Vô Tẫn Thiên Tằng Điệp! Một tiếng gầm nhẹ phát ra từ yết hầu Lý Dẫn Chứng, mang theo một khí thế kinh người, hướng về Lý Dật. Thủy nguyên tố trong không gian lúc này dường như đều bị Lý Dẫn Chứng dẫn động, cùng với động tác của hắn, nhanh chóng ngưng tụ lại. Lúc này Lý Dật cũng chỉ lạnh lùng nhìn chiêu đánh dường như kinh thiên động địa kia của Lý Dẫn Chứng, còn kình phong cực mạnh phát ra kia dường như cũng không hề khiến Lý Dật dị động. Cái mà ánh mắt hắn đang nhìn một cách chăm chú, chính là bàn chân Lý Dẫn Chứng vừa đá ra. Lúc này, cũng không phải là thời cơ tốt để ra tay. Trong một tích tắc sau đó, lúc bàn chân Lý Dẫn Chứng đã kề cận Lý Dật, tay phải hắn giơ lên, chộp mạnh về trước. -Hồi Phong Chưởng! Hóa Kình! Đấu khí hình xoắn ốc màu đỏ máu, trong phút chốc ngưng tụ lại, cùng với cú chộp của Lý Dật, đã rơi xuống chỗ bàn chân Lý Dẫn Chứng, cùng với đấu khí hung hãn của hắn, va chạm mạnh cùng nhau... Binh~~ Một âm thanh vang dội vang lên, sắc mặt Lý Dật khẽ thay đổi. Đấu khí phát ra vốn hình xoắn ốc, trong nháy mắt văng ra tung tóe, từng luồng Thiên Ma đấu khí dưới áp lực một cước của Lý Dẫn Chứng, phát tán ra bốn phía. Ầm~~ Đấu khí cường hãn bị áp chế, đột nhiên bộc phá, khiến sắc mặt Lý Dật cũng thoáng nhăn lại. Trong nháy mắt, hắn vung mạnh tay phải, thân hình lùi về phía sau. Binh, binh, binh~~ Hầu như mỗi một bước chân Lý Dật thối lui lại đều để lại trên mặt đất một dấu chân rất sâu, những tảng đá bị hắn dẫm phải, trong nháy mắt đều biến thành bột. Phốc~~ Bước chân cuối cùng tiếp đất, lưng Lý Dật đã đụng vào vách núi. Thân hình hắn chấn động mạnh, một luồng đấu khí vô hình bị hắn đẩy ra, đụng vào vách núi. Nhất thời vách núi sau lưng Lý Dật vở vụn, còn hắn hé miệng phun ra một ngụm máu. Sắc mặt Lý Dật nhợt nhạt vài phần Sa y Đấu khí trên người cũng loãng đi một chút, hắn nhìn lên cánh tay, trong lòng có chút kinh ngạc. Từ trước đến nay, Hồi Phong Chưởng của hắn luôn là chiêu đánh tất thắng, không biết bao nhiêu người đã bại dưới chiêu này, vậy mà hôm nay, không ngở lại bị Lý Dẫn Chứng phá được. Bất chợt, Lý Dật chợt nhớ đến lời bình luận hôm nào Xà Tôn Giả đã nói về chiêu đánh này: Mượn lực đánh lực, nếu đúng lúc gặp phải người yếu hơn mình, dùng chiêu này, chắc chắn dễ dàng thắng lợi, nhưng nếu gặp người mạnh hơn chiêu thức này đã thành trò cười. Nghĩ tới đây, Lý Dật không khỏi cười khổ một tiếng. Lúc đó, hắn cũng không lưu ý đến lời nói của Xà Tôn Giả, Hồi Phong Chưởng này hắn đã vất vả mới tu luyện được, chỉ là không ngở lại có ngày như hôm nay. Lúc này mất đi Hồi Phong Chưởng, có lẽ nếu dùng Thanh Vân Thủ cũng không thể là đối thủ của Lý Dẫn Chứng. Mà nếu muốn đùng Huyết Nguyệt Cuồng Cương, điều kiện thời gian lại quá hà khắc, nơi này liệu có dẫn động thiên địa nguyên khí được hay không? Nhất thời, cảm giác không có chiêu gì để dùng lúc này khiến Lý Dật phiền muộn. Dù thế nào, sau này ta nhất định phải tu luyện mấy chiêu Đấu kỹ bảo vệ mạng sống mới được! Nhưng cục diện trước mắt!!!! Lý Dật chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Lý Dẫn Chứng, nhãn thần mang chút quỷ dị, đang đứng trước mặt, Lý Dẫn Chứng nhìn Lý Dật hắn hơi phủi tay, nói: -Đấu kỹ không tồi, chỉ tiếc là trước một sức mạnh tuyệt đối, muốn lấy tinh xảo để giành chiến thắng cũng không phải dễ dàng. Lý Dật, nếu ngươi chỉ có chút bản lĩnh này, hôm nay ngươi chết chắc rồi! Nhổ ra một ngụm máu, Lý Dật lắc lắc đầu cười nhạt nói: -Quả nhiên đã làm trò hề cho Lý Dẫn Chứng các hạ, chỉ là nếu muốn ta chết, e là không dễ dàng như vậy! -Còn già mồm! Lý Dẫn Chứng cười lạnh, bĩu môi nói: -Thời gian không còn sớm nữa, việc ta cần làm còn nhiều, không có thời gian dây dưa với ngươi nữa, Lý Dật một chiêu này ta tiễn ngươi lên đường! Vừa nói xong, Lý Dẫn Chứng đã vung tay lên, trên cánh tay phải, đấu khí thủy lam sắc đã nhanh chóng ngưng kết. Nhìn thấy vậy, Lý Dật cũng thoáng nhíu mày. Lẽ nào, đối mặt với người này, hắn lại phải dùng ra con bài tẩy sau cùng hay sao? Nếu là như vậy, mọi việc sau này cũng không còn thuận lợi nữa. Còn phía bên kia, sắc mặt của Tông Kiệt Khánh và Lý Hạo đều thoáng vui mừng. Dù sao giải quyết được tên Lý Dật phiền phức này, đối với bọn họ mà nói, đều là một việc rất đáng mừng. Mặt khác, sắc mặt Diệp Khinh Vũ cũng biến đổi. ánh mắt nàng nhìn Lý Dật có thêm mấy phần cảm xúc phức tạp, thở dài nói: -Ta không thể không thừa nhận Lý Dật quả thực rất mạnh, thậm chí trong lớp trẻ của Đế quốc Thiên Phong, ngoại trừ Hồng Vũ ra cũng sẽ không còn ai là đối thủ của hắn. Nhưng dù sao, hôm nay hắn cũng chết chắc rồi! -Nếu như hắn chết rồi, ngươi thật sự hài lòng sao? Thần Thần thản nhiên nói, Diệp Khinh Vũ cười lạnh: -Hắn chết rồi, Lý Dẫn Chứng cũng sẽ giải quyết ngươi thôi, với tính cách của hắn, ngươi còn không hiểu sao? Lúc quan trọng nhất, ngươi lại phản bội hắn! Phản bội thì sao? Không phải ngươi thực sự cho rằng, Lý Dật chỉ có chút bản lĩnh đó chứ? Hiểu biết nhiều về hắn, tuy ta không bằng Diệp Tiểu thư, nhưng ngay cả Đấu Vương cường giả cũng không phải là đối thủ của hắn, ngươi cho rằng, một Đấu Sư Đỉnh phong này lại có thể là đối thủ hay sao? -Lẽ nào tình huống xảy ra trước mắt cũng không phải là một chứng cứ tốt nhất sao?