Đạo Chu
Chương 688 : Cấm không lĩnh vực
Lập tức cả toàn bộ đám dây leo tràn ngập gai góc của người nam nhân gầy gò trực tiếp bắt cháy. Theo đó chúng trực tiếp bốc lửa hừng hực và hoà thành một biển lửa khá lớn. Bất quá với đám người học viện Tượng Giáp lại không có bất cứ lo lắng nào. Chỉ thấy hai tên nam nhân to con hội hợp với nhau trong khi người nam nhân gầy gò lập tức xuất hiện nụ cười nhạt.
Hừng... Ngọn lửa nhanh chóng đem cả dãy dây leo trực tiếp đốt cháy. Theo đó khói đen nhanh chóng trực tiếp hoá thành một đám khó đen bốc lên ngùn ngụt. Vũ Vô Cực theo đó hô lên một tiếng: “Mọi người, cẩn thận có gian trá.” Theo lý ngọn lửa đốt cháy cũng sẽ không có bốc ra nhiều khói đen như vậy: “Có độc!?”
Lập tức mọi người cảm nhận được không đúng. Ngay lập tức đám người từ trong không gian trữ vật lấy ra một đám xúc xích giải độc của Áo Tư Tạp ăn vào rồi sử dụng xúc xích hồn hoàn kỹ thứ ba của Áo Tư Tạp bay lên bầu trời. Lúc này ở trên bầu trời họ thấy được khói đen che kín đám người học viện Tượng Giáp.
Ở trên bầu trời họ có thể thấy được đám người học viện Tượng Giáp đang phục sinh doanh trại. Đồng thời có một nam nhân to con đang ở nơi đó. Xem ra hắn chính là thủ lĩnh trong đợt thi đấu này. Chỉ cần hạ được người này như vậy học viện Sử Lai Khắc sẽ thắng. Nhìn trước mặt tình cảnh như vậy, Đái Mộc Bạch có chút gấp gáp muốn thử xông lên.
“Cẩn thận Mộc Bạch...” Bàn tay Vũ Vô Cực lập tức đưa ra ngăn cản. Giọng nói tràn ngập lo lắng: “Mọi việc không đơn giản như mọi người nghĩ. Đối phương nhưng có hai hồn sư đều cấp bậc Hồn Vương!”
“Vô Cực...” Đái Mộc Bạch không cho là đúng, hắn lập tức mở miệng hỏi: “Có quá lo lắng không thế! Ta thấy đây là cơ hội chiến thắng của chúng ta. Chỉ cần chúng ta tiêu diệt được thủ lĩnh đến lúc đó trận đấu sẽ hoàn toàn kết thúc. Phần thắng sẽ thuộc về chúng ta, thời gian không còn nhiều nữa. Chúng ta cần phải kết thúc trận đấu ở nơi này!”
“Hống!” Đột nhiên một tiếng hống vang lên. Theo sau đó là thân hình một con voi khổng lồ xuất hiện. Nó trực tiếp lao ra bên ngoài. Một tiếng hống khiếu làm cho tất cả mọi người đều bàng hoàng giật mình sợ hãi.
“Võ hồn dung hợp kỹ!” Tất cả mọi người đều không hẹn mà cũng hô lên một tiếng này. Xem ra bọn họ cũng đã phòng ngự rất nhiều chiến thuật học viện Sử Lai Khắc. Đặc biệt võ hồn dung hợp kỹ là cơ hội để bọn họ có thể thay đổi chiến thuật.
“Không nghĩ tới lại là võ hồn dung hợp kỹ!” Ninh Phong Trí có vài phần kinh ngạc mở miệng nói chuyện. Ánh mắt cũng mang theo vài phần âm trầm nhìn về phía Hô Duyên Chấn: “Xem ra Hô tông chủ dấu rất kỹ a. Không nghĩ tới hai vị hồn vương cũng có được võ hồn dung hợp kỹ!”
“Đối phó với chiến đấu phải sử dụng thủ đoạn phi thường!” Hô Duyên Chân lạnh lùng vẻ mặt mang theo hết sức bình tĩnh. Không ai biết trong lòng Hô Duyên Chấn như thế nào, chỉ thấy hắn liếc mắt nhàn nhạt nói: “Dù sao cũng là người xuất từ Thiên Địa tông, sao Tượng Giáp tông ta có thể khinh thường được. Đương nhiên phải lấy ra toàn lực ứng phó!”
“Cấm không lĩnh vực!” Quả nhiên như Vũ Vô Cực nghĩ như vậy, bọn họ Tượng Giáp có chuẩn bị mà đến. Trong nháy mắt đó họ trực tiếp sử dụng ra một cái cấm không lĩnh vực. Toàn bộ hồn kỹ đang bay lượn trong nháy mắt mất đi hiệu quả. Quả thực là khắc tinh đối với các hồn sư có thể phi hành.
“Không tốt là một loại hồn kỹ ngăn cản phi hành!” Vũ Vô Cực lập tức mở miệng lên tiếng nói. Cùng lúc đó thì toàn bộ đám người Diễm Linh Cơ theo trong nháy mắt đó bị rơi xuống. Song đoàn người Vũ Vô Cực không chút nào hoảng hốt trực tiếp sử dụng năng lực của mình.
“Hống!” Ma hồn lập tức hoá ra một tiếng gầm lớn ngay sau đó toàn bộ thân hình ma hồn trở nên ngưng thật và mọc ra cả phần thân ở phía dưới. Diễm Linh Cơ thì trực tiếp xuất hiện một con rồng lửa dưới chân đem thân thể nàng trực tiếp đỡ lấy. Rồng lửa theo đó uốn lượn trực tiếp bắt đầu theo đó hạ thấp. Trong khi mà Tiểu Y lại là người phản ứng nhanh nhất. Từ dưới đất mọi người trực tiếp được một đám dây leo mọc lên đỡ lấy.
“Cẩn thận, không thể bọn họ sử dụng võ hồn dung hợp kỹ!” Từ phía con voi phát ra âm thanh nhắc nhở thanh niên cao gầy. Ngay sau đó con voi khổng lồ trực tiếp lao về phía đám người Vũ Vô Cực. Đôi ngà voi sắc nhọn trực tiếp húc mạnh về phía trước.
Người thanh niên cao gầy cũng lập tức hiểu được sử dụng võ hồn của mình. Ngay lập tức một đám dây leo hướng về phía Diễm Linh Cơ và Tiểu Y mà cuốn đi. Ý đồ lập tức ngăn cách đám người ra bên ngoài. Họ tuyệt đối không muốn cho Tiểu Y, Diễm Linh Cơ hoặc là Vũ Vô Cực có thể sử dụng võ hồn dung hợp kỹ.
Phanh! Hai chiếc ngà sắc nhọn của con voi khổng lồ hung hặng nệ tới nhưng trực tiếp bị ma hồn đưa hai tay trực tiếp bắt lấy. Thân hình ma hồn nháy mắt bị đẩy lui vài bước. Đôi bàn chân to lớn lê dài trên mặt đất trực tiếp tạo ra dấu ngân khủng bố.
Cửu bảo lưu ly tháp trong tay Ninh Vinh Vinh loé sáng lập tức phát ra âm thanh: “Cửu bảo hữu lưu ly: tam viết ngự!” Lập tức trong nháy mắt phòng ngự của ma hồn tăng lên vài phần. Bất quá lúc này hai đôi ngà của con voi khổng lồ bị bắt lấy nhưng có một thứ nó không bị bắt lấy. Chiếc vòi dài ngay lập tức vong lên trực tiếp nện thẳng vào thân hình ma hồn của Vũ Vô Cực.
Phanh, phanh... Chỉ cần vài vòi lập tức thân thể ma hồn lập tức bị đánh nát, thân hình Vũ Vô Cực lập tức bị đập bay về phía sau. Trong khi cự tượng thừa thế truy lên lập tức một bàn tay gỗ trực tiếp lao ra chắn được đòn tấn công này. Theo sau một đám dây leo mọc lên cuốn lấy thân thể cự tượng.
Không biết lúc nào thì thân ảnh quỷ nhân gỗ đang bốc lên ngọn lửa hừng hực trực tiếp vươn tay tung ra một cú dấm cực mạnh vào bên hông cự tượng. Một tiếng ầm vang cự tượng trực tiếp bị đánh bay. Nó lập tức phát ra một tiếng hống lớn: “Hống!” Thân mình cự tượng trực tiếp bị đánh bay vào trong dung nham.
“Chuyện gì thế này!? Ma đằng không có hiệu quả!?” Người nam nhân gầy go kinh ngạc bàng hoàng nhìn về phía thân hình quỷ thần bằng gỗ đang bốc lên ngọn lửa hừng hực. Trong nhay mắt thất thần đó, Mã Hồng Tuấn cùng Đái Mộc Bạch chớp đươc thời cơ nhanh như chớp thân hình vọt thẳng tới. Họ toàn lực công kích người nam nhân gầy gò đáng khinh kia.
“Làm sao có thể như vậy!” Hô Duyên Chấn trực tiếp vỗ mạnh tay xuống ghế dựa, hắn tức giận đứng phắt lên mở miệng quát lên, bàn tay chỉ ra: “Ta muốn tố cáo Thiên Địa tông gian lận. Nhất định là như vậy? Nếu không hồn kỹ mê huyễn ma đằng làm sao mất đi hiệu quả!” Nhất thời theo đó mọi người trở nên xôn xao vô cùng.
Ở trong doanh trại, đám người học viện Tượng Giáp theo đó cũng đã sống lại hoàn toàn. Họ lo lắng quay ra nhìn về phía Hô Duyên Lực hỏi: “Thiếu chủ... chúng ta có hay không tiếp viện!”
Hô Duyên Lực nghĩ gì đó. Nhìn cả cái con voi rơi vào trong dung nham theo đó phát ra tiếng thê lương dãy dụa. Đến cuối cùng bốc cháy lên sau đó bị dung nham nuốt trọn, trong lòng hắn lạnh lên. Giọng nói hắn cũng hết sức âm trầm: “Xem ra ta coi khinh học viện Sử Lai Khắc rồi! Chúng ta cứ nghĩ câu giờ đến cho hết giờ sẽ hoà nhưng trận đấu xem ra không như ý. Thời gian không còn nhiều, chúng ta chỉ cần cố thủ đẩy lui được một đợt tấn công này sau đó chống cự chờ thời gian hết giờ là giữ được thế hoà!”
Bản thân Phất Lan Đức cộng thêm Đại Sư, đám người Hô Duyên Lực cơ bản sẽ không có cơ hội tập kích lén doanh trại học viện Sử Lai Khắc. Ở ngoài, Đái Mộc Bạch trực tiếp phát ra một tiếng hống khiếu, trong nháy mắt người nam nhân cao gầy rơi vào trạng thái hơi mê man.
Hồn hoàn thứ năm Mã Hồng Tuấn loé sáng, một con hư ảnh phương hoàng xuất hiện sau lưng Mã Hồng Tuấn và nó trở nên ngưng thật sau khi bàn tay Mã Hồng Tuấn vung ra: “Phượng Hoàng Tung Cánh!” Một chiêu xuất hiện làm cho đất đá nháy mắt nổ lên. Âm thanh vang dội lập tức làm cho thân hình của nam nhân đáng khinh bị đập bay kèm theo đó ngọn lửa dữ dội bao phủ cơ thể hắn.
Tại trên khán đài tại Thiên Đấu tràng...
“Hô tông chủ xin bình tĩnh một chút!” Ninh Phong Trí cười nhẹ mở miệng nói: “Võ hồn thiếu nữ đó vốn là Mộc Yêu Linh, bá chủ trong hệ mộc là vương giả của hệ mộc. Chỉ trách lần này Hô tông chủ trọn lầm thủ hộ giả mà thôi. Ngươi nói xem một cái cái cây dây leo gặp phải vương giả của nó sẽ như thế nào đây?”
“Hừ...” Hô Duyên Chấn cười lạnh mở miệng nói: “Ninh tông chủ, ngươi đang đùa sao? Từ trước đến nay làm gì có võ hồn loại này. Hơn nữa còn là vương giả trong vương giả? Nói đùa gì vậy!?”
“Ngài chưa gặp đơn giản vì cô lậu quả văn thôi!” Ninh Phong Trí cười nhạo mở miệng nói: “Trên đời này võ hồn đâu chỉ nghìn vạn loại võ hồn. Ngay cả ta cũng không dám nói mình biết hết các loại võ hồn. Dựa vào cái gì mà Hô tông chủ nói mộc yêu linh không phải là võ hồn vương giả trong các loài cây?”
“Cái này...” Hô Duyên Chấn trực tiếp có phần khó trả lời.
Bất quá lúc này làm cho đám người Hô Duyên Chấn cả kinh lúc này hai quỷ thần đồng thời xuất hiện. Vũ Vô Cực trực tiếp triệu hồi ra ma hồn. Thân thể Ninh Vinh Vinh trực tiếp bị hắn hút lấy, Chu Trúc Thanh cũng không ngoại lệ. Ma hồn trực tiếp cưỡi trên cơ thể của u minh linh miêu sau đó trong tay cầm một cái tháp khổng lồ. Thân mình theo đó vọt thẳng về phía trước. Đi song hanh với hắn là quỷ mộc của Diễm Linh Cơ và Tiểu Y.
“Vô Cực ca chờ ta...” Mã Hồng Tuấn đang tự biểu hiện ra soái khí vuốt tóc khi giải quyết song tên nam nhân gầy đáng khinh này. Hắn vốn nhìn tên đáng khinh này không vừa mắt. Bàn tay đưa lên đang định khiêu khích đám người ở bên trong doanh trại thì âm thanh ầm vang đã vang lên. Hắn theo đó thấy được kỵ sĩ cưới u minh linh miêu vọt qua bên mình.
“Ách...” Đái Mộc Bạch cứng miệng cũng theo đó vọt vào bên trong.
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
41 chương
9 chương
11 chương
74 chương
70 chương