Bỗng nhiên đối diện với khuôn mặt điển trai của anh, tim Quý Ức càng thêm lạnh lẽo. Vốn dĩ, đầu óc của cô lúc này đã không tỉnh táo, trong phút chốc, cô càng trở nên ngờ nghệch hơn, không thể phân biệt rõ cảnh trước mắt là hiện thực hay chỉ là giấc mơ. Quý Ức cứ ngẩn ngơ nhìn Hạ Quý Thần, vì sự thúc giục của men rượu, cô mạnh mẽ tiến tới trước mặt anh, hôn lên môi anh.
Hạ Quý Thần ngẩn người, toàn thân bất động.
Thời gian dường như dừng lại, Quý Ức nhìn Hạ Quý Thần không chớp mắt, một lát sau cô mới nhẹ nhàng chớp mắt hai cái, rồi từ từ nhắm mắt lại nhẹ nhàng hôn lên môi anh.
Cảm giác như bị điện giật từng đợt từng đợt quấn lấy anh và cô.
Bởi vì cô đã say, đầu óc không được tỉnh táo, đã hoàn toàn mất đi ý thức. Giống như một con rối bị giật dây, cô nghe theo sự mách bảo của con tim, hôn anh mãnh liệt hơn, thậm chí đầu lưỡi còn tiến sâu vào miệng anh.
Toàn thân Hạ Quý Thần run lên, giật mình hoàn hồn, theo bản năng anh đưa tay kéo cô ra, nhưng vì anh và cô đều ngồi trước cửa sổ, cô lại dựa sát vào người anh, nhất thời cả người cô chao đảo, nhào vào ngực anh, đè anh ngã xuống sàn.
Môi anh và cô vẫn còn chưa rời nhau thì tay của cô đã vòng qua eo anh.
Cách một lớp áo sơ mi mỏng manh, đầu ngón tay mềm mại của cô khiến người anh có cảm giác vừa kích thích lại mãnh liệt.
Toàn thân Hạ Quý Thần cứng đờ, hơi thở của anh bắt đầu không ổn định.
Anh cũng uống bia, dù chưa uống đến nỗi say nhưng cũng khiến anh có phần không thể khống chế được mình, anh cảm giác được tay của mình đã bất giác đặt lên lưng cô.
Rõ ràng anh muốn đẩy cô ra, nhưng tay anh lại không nghe theo, nó vòng qua lưng cô, kéo cô sát vào người anh hơn.
Tay cô xuôi theo hành động của anh, quấn chặt lấy vai anh, giữ chặt lấy anh.
Cử chỉ thân mật đó làm tim Hạ Quý Thần mềm nhũn, ý chí kiên định lúc đầu hoàn hoàn sụp đổ, lúc môi cô len lỏi qua răng anh, đột nhiên anh nhẹ nhàng cắn lấy lưỡi cô, sau đó từ bị động chuyển sang chủ động, nụ hôn giữa anh và cô càng sâu hơn.
Anh hôn rất mãnh liệt, vừa mạnh mẽ vừa ngang ngược. Dường như cảm giác như vẫn chưa đủ, đột nhiên anh xoay người, đè lên người cô, sau đó anh lại tiếp tục hôn lên môi cô, đồng thời, đưa tay luồn vào áo cô.
Anh vén váy cô lên, quần áo của hai người còn chưa chưa kịp cởi ra hết thì anh đã không thể chờ đợi được nữa mà tiến sâu vào thế giới bên trong cô.
Anh và cô đều run lên, sau đó anh lại hôn cô sâu hơn, cô cũng ngốc nghếch mà hôn đáp trả.
Nụ hôn của anh và cô càng lúc càng mãnh liệt, mãnh liệt đến mức khiến đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng. Anh cảm thấy mọi thứ cứ như một giấc mơ, cả hai đều thuận theo khát vọng từ sâu thẳm trái tim mình, dùng những cử chỉ chân thực nhất để bày tỏ tình yêu mà bản thân hai người đã cất giấu bấy lâu.
Bên ngoài cửa sổ, đêm càng lúc càng khuya, nhiệt độ trong phòng càng lúc càng cao, không khí lúc này cũng trở nên càng lúc càng nồng nhiệt.
Căn phòng vốn yên tĩnh, từ từ vang lên tiếng hít thở nặng nề, theo đó là âm thanh mập mờ khiến người khác cảm thấy hơi ngượng ngùng vang lên liên hồi.
Một lúc lâu sau, âm thanh đó mới dừng hẳn.
Hơi thở của Hạ Quý Thần không ổn định, đầu anh tựa vào cổ Quý Ức, cả người anh đè lên người cô.
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
235 chương
66 chương
31 chương
97 chương
10 chương