Tiếng thở gấp của anh và cô dần dần chậm lại. Căn phòng ban đầu vốn yên tĩnh, nay lại càng trở nên yên lặng. Hai người vẫn giữ nguyên trạng thái bất động, nằm trên sàn nhà không biết qua bao lâu, mãi cho đến khi Quý Ức cảm thấy có chút không thoải mái bởi vì sàn nhà lạnh lẽo mà khẽ nhích người.
Hạ Quý Thần đang nằm trên người Quý Ức, cử động nhỏ của cô làm anh giật mình, anh chầm chậm mở mắt, nhìn chằm chằm vào vành tai trắng ngần của cô một lúc, sau đó mới từ từ ngẩng đầu lên, nhìn mặt cô.
Cô đang nhắm mắt, gương mặt vẫn còn chưa hết đỏ, môi cô hơi sưng lên, cổ cô hằn đầy vết hôn.
Cô cứ như vậy, trong ngây ngô xen lẫn một chút quyến rũ. Hạ Quý Thần nhìn cô, cổ họng anh như nghẹn lại, dục vọng vừa mới kết thúc lại lần nữa quay cuồng trong anh.
Hạ Quý Thần mấp máy khóe môi, hơi thở một lần nữa trở nên nặng nề.
Quý Ức đang nhắm mắt, dường như cảm nhận được không khí xung quanh mình có hơi khác thường, hàng mi cong dài khẽ run lên, cô nhịn không được mở mắt.
Vừa chạm phải ánh mắt của Hạ Quý Thần, Quý Ức nhìn thấy mắt anh đỏ ngầu, cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Hạ Quý Thần cúi xuống hôn lên môi cô.
Lần nay anh hôn cô rất dịu dàng, trái ngược hoàn toàn với dáng vẻ hung bạo lúc nãy.
Môi anh khẽ lướt trên môi cô, từng chút từng chút thức tỉnh dục vọng đã lắng xuống trong cô.
Cơ thể vốn bị hơi lạnh của mặt sàn ngấm vào dần dần trở nên ấm hơn. Cô không thể khống chế được bản thân mà đặt tay lên vai anh, muốn hôn anh sâu hơn. Nhưng anh cứ như cố ý dày vò cô, lúc cô tiến về phía trước thì đầu anh lại ngả về sau.
Điều cô muốn không thể đạt được, khát vọng trong cô lại càng mãnh liệt, cô càng xiết chặt vòng tay trên vai anh.
Nhưng dường như anh không cảm nhận được sự bất mãn của cô, cứ như vậy mà dày vò cô, cho đến khi cô tỏ vẻ không vui, anh mới quấn lấy môi cô, bắt đầu hôn sâu hơn.
Hôn đến khi toàn thân cô run rẩy, anh mới từ từ trượt môi anh hôn dọc theo viền môi cô.
Tay anh đặt lên cổ áo cô, ngón tay anh đặt lên người cô rồi từ từ cởi bỏ từng chiếc cúc áo.
Cho đến khi cởi hết toàn bộ quần áo của cô, anh mới rời khỏi người cô, nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình, sau đó ôm cô, đặt cô lên giường tiếp tục đè lên người cô...
----
So với lúc nãy, lần này lâu hơn một chút.
Có lẽ là bởi vì bản thân đã dốc hết sức suốt hai lần liên tiếp, cho nên lúc kết thúc, Hạ Quý Thần cảm thấy đầu óc lâng lâng, mọi thứ cứ như một giấc mơ.
Quý Ức vốn đã kiệt sức, lại trải qua hai lần ân ái như vậy, cô thật sự rất mệt. Hạ Quý Thần rời khỏi người cô chưa được bao lâu, thì cô đã chìm sâu vào giấc ngủ.
Hạ Quý Thần cũng đã mệt, rất buồn ngủ nhưng anh lại không muốn ngủ. Mượn ánh đèn trong phòng, anh chăm chú nhìn dáng vẻ của cô lúc ngủ say, ánh mắt anh cứ lưu luyến nhìn cô không thể rời khỏi.
Thời gian cứ vậy trôi qua, rèm cửa vẫn chưa kéo, bên ngoài cửa sổ, màn đêm dần dần qua đi, có ánh sáng mờ nhạt le lói phía chân trời.
Dãy đèn đường bên ngoài khách sạn lần lượt tắt hẳn, Hạ Quý Thần chầm chậm đưa tay chạm vào gò má của Quý Ức.
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
235 chương
66 chương
31 chương
97 chương
10 chương