Đại lão lại muốn tan vỡ

Chương 177 : Hôn dạ minh châu (43)

Drag nhìn Santa, trong ánh mắt lộ ra vài phần tiếc nuối cùng mất mát. Thì ra Santa là vị hôn thê của hoàng huynh. Trái ngang là. Hắn lại thích vị công chúa hay lải nhải nhưng lại vô cùng dũng cảm này. Du lịch đến nhiều quốc gia như vậy, nhưng hắn chưa từng gặp một vị công chúa hay tiểu thư quý tộc nào như thế này. Cũng chưa từng có một vị công chúa nào như nàng, vừa nhiệt huyết vừa tiêu sái. Đương nhiên những vị công chúa khác cũng rất tốt, nhưng hắn vẫn cam thấy bọn họ đều giống nhau, đều được đúc từ một khuôn mẫu nhất định, đều có tính cách gần giống nhau. Thậm chí nụ cười cũng giống nhau như đúc. Vốn dĩ hắn cho rằng trên thế giới này, vị công chúa nào cũng có bộ dáng như thế. Nhưng từ khi hắn gặp được Santa. Suy nghĩ của hắn liền thay đổi. Nàng là một cô gái rất đặc biệt. Có thể một đấu ba. Có thể nhiệt huyết không ngại khó khăn. Có thể mỉm cười liên tục, dù có bị đánh lăn xuống cầu thang vẫn có thể bình thản vỗ mông đứng dậy tiếp tục chiến đấu như cũ. Giống như một vị dũng sĩ quả cảm. Vĩnh viễn tỏa sáng như ánh mặt trời, vĩnh viễn nhiệt huyết không thôi. Thật sự rất "khốc". Đây là lần đầu tiên Drag hâm mộ hoàng huynh của mình. Trong lòng vừa buồn vừa ghen tị. Ghen tị vì Santa đã là hoa có chủ. Drag đứng đó, ánh mắt mất mát. Santa bị Bart giữ chặt, thoáng dùng sức, lấy tay mình ra. Ánh mắt khó hiểu nhìn chằm chằm Bart. Vị hôn thê? Ai a? Ai là vị hôn thê của hắn ta? Nàng không có ý định cắm trên bãi cứt trâu là hắn ta đâu. Tuy ngoại hình của Bart rất tuấn tú. Nhưng hiện tại nàng vẫn còn đang do dự, vẫn chưa quyết định được. Như thế nào lại thành vị hôn thê của hắn rồi? Sau đó, lực chú ý của Santa lại rơi trên người Nam Nhiễm. Khóe môi lập tức cong lên. "Tiên tử mệt lắm đúng không?" Vừa cười, vừa đi đến bên cạnh Nam Nhiễm. Nhưng nàng vừa động. Tất cả binh lính ở xung quanh đều đồng loạt rút kiếm ra, chỉ thẳng vào Santa. Phảng phất giống như chỉ cần nàng có thêm động tác khác, bọn chúng sẽ lập tức đâm nàng thành tổ ong. Thợ săn rồng đứng một bên, hai mày cau chặt, nữ nhân này từ đâu ra vậy? Giọng nói của gã thô kệch: "Nàng là giao nhân, vô cùng xảo trá, có thể làm hại ngươi, ngươi cách xa nàng một chút." Ban đầu Santa còn chưa chú ý đến gã. Bây giờ vừa nghe gã nói, nàng liền nghĩ tới một chuyện khác. "Là ngươi đánh ta hôn mê, rồi bắt ta đi. Cũng là ngươi nói với người khác ta bị ác long bắt." Santa vừa nói xong, liền quay đầu lại nhìn Bart. Hai mắt trừng lớn: "Các ngươi thông đồng với nhau bắt cóc ta?" Bộ dáng của Santa vô cùng nghiêm túc: "Các ngươi muốn làm gì? Muốn lấy ta ra để đe dọa phụ hoàng ta?" Dứt lời, nàng liền nhìn Nam Nhiễm. Sau đó, liên hệ đến việc Nam Nhiễm bị bao vây. Hai mày nhíu lại: "Các ngươi còn không biết xấu hổ lấy ta để áp chế tiên tử?" Nam Nhiễm: "..." Bart: "..." Thợ săn rồng càng cau chặt mày hơn. Chỉ cảm thấy không thể tiếp tục dây dưa mãi như thế được. Cứ tiếp tục như thế, không chừng sẽ có chuyện xảy ra. Vì thế gã ta bí mật ra hiệu với Bart. Rồi đột nhiên lao vào công kích Santa. Nhưng Santa vẫn luôn cảnh giác, phát hiện tình huống không thích hợp, lập tức né tránh. Lúc này, Bart nhanh chóng chạy đến, kéo lấy cánh tay Santa. Ngoài miệng thì kêu: "Santa, cẩn thận!" Nhưng cánh tay lại dùng sức. Kéo Santa chạy ra khỏi vòng chiến. Giây tiếp theo, chỉ nghe Bart hô lớn: "Phóng hỏa!" [Lạch cạch, lạch cạch.] Binh lính bao vây thành một vòng tròn, sau đó ném cây đuốc trong tay vào người Nam Nhiễm. Tạo thành một vòng lửa nhỏ. Tuy không cháy đến chỗ Nam Nhiễm, nhưng cũng không để cô chạy thoát. Lúc này, thợ săn rồng bỗng nhiên móc một cái còi ra. Thanh âm của cái còi kia vang lên. Giống như một bài hát. Thợ săn rồng mở miệng: "Giao nhân, ta ở đây." Dứt lời, hắn lại tiếp tục thổi còi. Chỉ thấy, một chuyện vô cùng thần kỳ xảy ra. Lời nói của gã giống như phát ra từ bốn phương tám hướng.