Đại boss, đừng nói dối
Chương 10
Anh liếm môi cô rồi lần lần đưa lưỡi vào trong, khoáy đảo.
- Kĩ thuật hôn còn yếu lắm, tôi sẽ dạy em thường xuyên.
Khuôn mặt cô đã trở nên mơ màng, hơi thở gấp gáp, nhìn cô anh thực sự muốn làm cho cô thét lên vì sung sướng ngay bây giờ. Nhưng anh còn muốn khám phá cô thêm chút nữa.
Anh kéo áo cô lên, lộ ra đôi gò đồi gợi cảm, anh cúi người cắn nhẹ vào nhũ hoa.
- Ah... đừng.... đừng làm vậy.
Cô run rẩy nói, lúc anh cắn nó giống như có luồn điện chạy qua người cô, làm nó có cảm giác tê tê.
Tay anh lại lần mò xuống bên dưới.
- Đừng chạm vào, tôi không muốn đâu.
Cô vừa nói vừa thở dốc.
Anh nhuếch miệng cười thích thú.
- Miệng trên bảo không muốn mà miệng dưới lại chảy nhiều nước thế kia, như vậy là không được đâu.
Câu nói của anh làm cô xấu hổ đến chảy nước mắt.
- Thôi nào, tôi đã làm gì đâu, ngoan, đừng khóc.
- Không phải đều tại anh cả sao.
Cô vừa khóc vừa đẩy vai anh. Biểu cảm cô rất đáng yêu anh nhìn mà không nhịn được mà cười một cái. Trong đầu anh thoáng qua suy nghĩ đen tối, vì anh mà cô khóc hay vì anh mà cô "ướt" thế kia. Chắc là cái thứ hai rồi.
Anh cười tà nhìn cô, ngón tay của anh đột ngột đưa vào, rồi lại đưa ra, cứ như vậy vào rồi ra khiến cô không ngừng run rẩy.
- A... a... ưm!
Nhận ra mình phát ra những âm thanh kì lạ cô nhanh chóng đưa tay lên chặn miệng lại.
- Cứ thoải mái, bên ngoài không nghe được đâu.
Anh chồm người lên ghé vào tai cô nói bằng hơi. Nó làm cho cô càng kích thích hơn.
- Không... Không làm không được sao?
Giọng cô run lẩy bẩy.
Anh đột nhiên kéo tay cô chạm vào nơi đã cứng lên từ lúc nào của anh. Cô giật mình mà ngày lập tức rút tay lại.
- Cảm nhận được không, đã như thế này rồi dừng lại sao được.
Anh đứng bật dậy, cởi bỏ những thứ vướng víu trên người ra, sau đó đưa tay kéo quần cô xuống, một mảng xuân hiện trước mặt làm cho anh bộc lộ bản năng.
Anh đưa ** *** vào trong cô, cô run quá mà nắm ga giường rất chặt. Anh bắt đầu di chuyển, nhịp độ mỗi lúc một tăng nhanh.
- Ư... chậm thôi, tôi... ưm... đau.
Nghe cô nói nhưng anh lại không ngừng lại được. Anh muốn nghe giọng cô nhiều hơn.
Cơn đau của cô dần bị thay thế bằng một cơn cực khoái. Cô liên tục thở dốc, rên rỉ.
Cả hai người làm liên tục cho đến khi anh nhận ra cô quá mệt anh mới dừng lại.
Anh hôn lên má, lên tóc của cô, nhìn cô ngủ thiếp đi trong vòng tay mình.
Khoảng chiều tối cô tỉnh dậy, trong người mệt mỏi, nhìn quanh chỉ thấy mình cô ở trong phòng, nhìn lại trên người toàn là dấu đỏ do anh để lại.
- Dù gì cũng không có ý định lấy chồng, thử một chút cảm giác mới lạ cũng được, không tệ lắm.
Cô tự nói rồi đi tắm rửa thay quần áo.
Cô đi xuống lầu, quản gia lại gần hỏi.
- Tưởng tiểu thư muốn ra ngoài sao?
- Vâng, tôi phải về lấy ít đồ.
- Thiếu gia có dặn nếu cô muốn ra ngoài hãy mang theo vài vệ sĩ cậu ấy đã chuẩn bị cho cô.
- A, không cần phiền phức vậy đâu, tôi ổn. Vậy chào bác quản gia tôi đi đây.
Nói rồi cô đi luôn một mạch, bắt taxi về lại căn nhà đó.
Truyện khác cùng thể loại
114 chương
22 chương
106 chương
29 chương
10 chương
6 chương
10 chương
50 chương