Cửu dương binh vương

Chương 362 : tốt cho em

“Tôi có thêm một cô em kết nghĩa, hình như anh có vẻ không vui.” Tầng hai mươi sáu tòa Vọng Nguyệt, văn phòng của Mộ San San. Mộ San San nhờ thư ký tiễn Hứa Doanh Doanh đi, ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn Lâm Phi, lạnh lùng lên tiếng. Mái tóc đen mượt như suối buông thõng, bộ đồng phục công sở vừa vặn ôm sát thân hình hoàn mỹ với những đường cong quyến rũ. Mộ San San trời sinh khí chất cao quý, đặc biệt là khi cô chú tâm vào công việc, khí chất ấy lại càng thêm lạnh lùng nghiêm nghị. Nhất là khi cô phê bình cấp dưới ở văn phòng, luồng khí lạnh tỏa ra từ trên người cô đủ để khiến tất cả nhân viên Mộ Thị phải cúi đầu. Cho dù thân phận của Lâm Phi đặc biệt, không cần phải cúi đầu với tổng giám đốc núi băng này nhưng Mộ San San nhận Hứa Doanh Doanh làm em gái kết nghĩa, Lâm Phi tất nhiên sẽ không ngu ngốc tới mức đưa ra ý kiến phản đối ngay trước mặt sếp Mộ. “Chuyện khác thì không sao, anh chỉ lo sau này cô nhóc đó ỷ thế ra ngoài gây họa, em phải ra mặt xử lý hậu quả.” Máu điên trong gen của Hứa Doanh Doanh được che giấu rất tốt. Có lẽ Mộ San San không rõ nhưng Lâm Phi phải xử lý rắc rối do cô nhóc gây ra không ít lần, đương nhiên hiểu hơn ai hết. Cũng chính vì hiểu rõ máu điên ngầm hoặc có thể nói là gen gây họa của Hứa Doanh Doanh, với tư cách là chồng của Mộ San San, Lâm Phi cảm thấy hắn buộc phải làm công tác tư tưởng cho cô, kẻo ngày nào đó, Hứa Doanh Doanh lấy danh nghĩa của cô gây họa bên ngoài, Mộ San San lại không có lấy một chút tâm lý chuẩn bị. Theo sự hiểu biêt của Lâm Phi về Hứa Doanh Doanh, ngày đó sớm muộn gì cũng tới, chuẩn bị tâm lý trước vẫn tốt hơn. “Quản bản thân mình cho tốt là được, chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm, tôi hy vọng, anh nghĩ cho rõ.” Mộ San San không biết gì về tính cách nổi loạn của Hứa Doanh Doanh nên sẽ không để tâm tới lời nhắc nhở của Lâm Phi. Không thể trách sếp Mộ không phân biệt đúng sai mà thực sự, tính cách vô sỉ của Lâm Phi đã khắc sâu vào trong đầu của cô. So với Lâm Phi, nhóc tỳ dễ thương Hứa Doanh Doanh càng khiến sếp Mộ tin tưởng nhiều hơn. Nếu không, theo như tính cách lạnh lùng từ trước tới giờ của Mộ San San, sao đột nhiên cô lại quyết định nhận Hứa Doanh Doanh làm em gái kết nghĩa chứ. Chắc chắn vì sếp Mộ muốn cắt đứt suy nghĩ làm vợ bé Lâm Phi của Hứa Doanh Doanh. Tuy vậy, cũng có một phần nguyên nhân do cô nhóc này nhanh nhẹn, hoạt bát. Nói đơn giản, nếu bỏ qua mối quan hệ nam nữ phức tạp có hơi buồn cười của Lâm Phi và Hứa Doanh Doanh, sếp Mộ cũng thực sự thích cô nhóc này. “Nếu không có chuyện gì, anh có thể ra ngoài. Tôi phải làm việc.” Sau khi xử lý xong Hứa Doanh Doanh, Mộ San San cũng không cần nghe Lâm Phi nói nhiều mà ngầm cảnh cáo hắn một câu rồi lạnh lùng ra lệnh tiễn khách. “Chuyện công không có nhưng có chút chuyện riêng, anh nghĩ cần phải thông báo cho em một tiếng.” “Thông báo?!” “Cũng không hoàn toàn là thông báo, anh chỉ cảm thấy nên nói trước với em một tiếng.” “Nói?!” “Dùng từ nói có vẻ không hợp lý nhưng ý nghĩa đại khái là như vậy. Sắp tới, chắc anh phải đi xa một chuyến.” “Đi đâu?! Với ai?!” “Chuyện đó, tạm thời phải giữ bí mật.” “Giữ bí mật?!” “Giữ bí mật!” Không giữ bí mật không được, thực ra phó phòng Lâm cũng không làm khác được. Tối qua tốt bụng giúp Huyết Mai giải quyết nỗi uy hiếp lớn là Thanh Long bang. Huyết Mai không những không cảm ơn long trọng mà ngược lại còn yêu cầu phó phòng Lâm đưa đi thăm Vệ Lão. Ban đầu phó phòng Lâm đã từ chối yêu cầu vừa phải ra nước ngoài vừa lãng phí thời gian này của Huyết Mai. Vì dù gì đi nữa, Vệ Lão cũng đang ở nước ngoài, tại căn cứ địa Úc Châu mà Phán Quyết Địa Ngục chưa từng công bố ra bên ngoài. Mặc dù Huyết Mai có quan hệ gần gũi với phó phòng Lâm, không thể coi là người ngoài nhưng cũng không thể đưa cô tới căn cứ ở Úc Châu. Nhưng vấn đề không nằm ở đây, mà cái chính là vì phó phòng Lâm không đi được. Đương nhiên thời gian chỉ là vấn đề thứ yếu, chủ yếu vẫn là hắn không có cách nào giải thích với vợ hắn, Mộ San San. Cũng giống như lúc này khi Mộ San San lạnh lùng nhìn hắn, nhiệt độ căn phòng như hạ xuống mấy độ theo cảm xúc của cô. “Về công về tư, tôi nghĩ tôi có tư cách biết anh đi làm gì.” Im lặng hồi lâu, Mộ San San mới lạnh lùng lên tiếng. Thực ra, cũng chính vì nơi này là văn phòng, Mộ San San sớm đã quen với việc bình tĩnh xử lý mọi chuyện trong văn phòng. Nếu là nơi khác, có lẽ cô sớm đã nổi cơn thịnh nộ vì những điều hắn vừa nói rồi. Cũng giống như Mộ San San nói, về công, cô là cấp trên của Lâm Phi, đương nhiên cô có tư cách yêu cầu Lâm Phi báo cáo chi tiết. Về tư, cô lại là người kết hôn với Lâm Phi, cho dù quan hệ giữa hai người ra sao, cũng không thể thay đổi sự thật cô là vợ hắn. Vợ hắn, đương nhiên có tư cách được biết hắn đi xa làm gì. Nếu như Lâm Phi không nói chuyện này với cô thì cũng thôi đi. Nếu như đã chính miệng nói ra, theo như tính cách của Mộ San San, chắc chắn phải làm cho rõ hắn đi đâu làm gì. Cô đồng ý cho hắn đi công tác Ninh Châu cùng Lăng Vi Vi, vả lại cũng vì việc này mà Mộ San San lại cảm thấy hơi hối hận. Bây giờ Lâm Phi lại nói với cô muốn đi xa nhưng đi làm gì, đi với ai hắn lại giữ bí mật. Chuyện như vậy mà sếp Mộ cũng gật đầu để mặc Lâm Phi mới là lạ. “Anh chỉ có thể nói với em, anh sẽ ra nước ngoài. Hơn nữa nơi anh đi, em không thể đi. Ít ra trước mắt không phù hợp để em đi.” Thấy Mộ San San có vẻ phẫn nộ, lại giận mình không nên nói chuyện này với Mộ San San, tự lấy đá đập chân mình, Lâm Phi chỉ đành nói tới đây. Mặc dù Mộ San San và Lâm Phi đã kết hôn nhưng quá khứ của hắn không tiện để cô biết. Ít ra tới bây giờ là không phù hợp để cho cô biết! Mộ San San không nếm trải nhiều góc khuất xã hội như Huyết Mai, căn cứ ở Úc Châu của Phán Quyết Địa Ngục cũng không phải danh thắng gì. Nếu như có thể, Lâm Phi thà rằng cả đời này Mộ San San cũng không biết quá khứ của hắn ở nước ngoài. Không liên quan tới Huyết Mai mà hơn cả, hắn không hy vọng cuộc sống yên bình của Mộ San San vì quá khứ của hắn mà hứng chịu quá nhiều sóng gió. Bởi vì, hắn yêu cô...