Hạ Băng Khuynh biết a cố ý.
Tối nay, anh đã tạo nên nhiều sự cố ý, nhìn có vẻ k quan tâm, thực ra đầy tâm cơ, như là thợ săn đầy nhẫn nại, từng chút khiến con mồi trầm luân.
Mà cô, k may trở thành con mồi của anh lần nữa.
Như 2 năm trc v, sau khi gặp lại, tiếp xúc với anh, cô vẫn có thể cảm nhận đc a vẫn có hứng thú với cô.
Dù biết anh có hứng thú với mình, cô vẫn đồng ý giúp anh, thực sự cô k biết trái tim mình có đơn thuần như đại não k, k lẽ chỉ vì Mộ gia vì chị và anh rể, anh là em trai của anh rể, Mộ gia đối với cô rất tốt nên mới giúp anh?
Cô k biết!
Điều duy nhất cô biết --- sâu trong nội tâm có 1 giọng nói, cứ nói với cô, k muốn anh xảy ra chuyện!
Nhìn đôi mắt như cười như k của anh, cô ngồi trên giường, dịch qa bên: “Mộ Nguyệt Sâm, ng dọa ng dọa chết ng đó, hi vọng anh duy trì khoảng cách! Thời gian k sớm, tôi đi trc!”
Nói xong, Hạ Băng Khuynh đứng dậy từ giường, đi về hướng cửa.
Cô đi rất nhanh, k cho a cơ hội nói, như là bây h k đi nhanh, tối nay sẽ k đi đc nữa.
1 hơi đi đến phòng khách, Mộ Nguyệt Sâm k đuổi theo.
Nhưng cô k dám chủ quan, bước chân k dừng lại đi đến thang máy, ấn đi xuống.
Sắp đến cửa, đth trong tay vang lên.
Cúi đầu lấy đth ra nhìn, là thầy Quý gọi.
Bước chân khẽ dừng, thang máy mở ra, cô lập tức đi vào.
Cho đến khi thang máy đóng lại, Mộ Nguyệt Sâm cũng k đuổi theo.
Biểu thị, tối nay anh tha cho cô r,
Tim khẽ thở phào, nhẹ nhõm, nhưng lại mang theo sự mất mát kì lạ, nhưng k biết nói thế nào, trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng trở lại vị trí cũ.
Thang đi xuống, cô cũng nhận đth.
1h sau.
Ks. Phòng Quý Tu.
Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm lại gặp nhau r.
Bây h đã là tối 12h30, đã tính là sáng sớm mai r.
Vừa nãy, Hạ Băng Khuynh ở thang máy nhận đth của Quý Tu xong, ra khỏi căn hộ, nhanh chóng ra ngoài bắt xe, Mộ Nguyệt Sâm liền lái xe chạy ra, dừng trc mặt cô.
Đc biết thầy Quý cũng kêu anh qa, lòng cô ngàn vạn lần k muốn, cũng chỉ có thể ngồi xe của anh.
Trong đth, Quý Tu chỉ nói liên quan đến vấn đề tra hỏi của vụ án, còn chi tiết, k nói.
3 ng ngồi trên sofa, tim Hạ Băng Khuynh lo lắng.
Mộ Nguyệt Sâm lại thản nhiên.
Quý Tu uống nước, mới bình tĩnh nói: “Kết quả tra hỏi ra r, hiềm nghi của quản lý Tần đc xóa r, hắn tìm đc nhân chứng chứng minh có chứng cứ ngoại phạm.”
Mộ Nguyệt Sâm nhếch mày, kết quả này, hình như a k quá bất ngờ.
Hạ Băng Khuynh bất giác nghi ngờ: “K đc, Mộ Nguyệt Sâm hỏi quản lý Tần, hắn nói hôm đó ở nhà, 1 mình sớm đã ngủ, k có ai chứng minh, ngược lại quản lý nữ nói, cô đi xã giao, có thể chứng minh cô ta k rời đi.”
Cô nhớ rất rõ.
K lí do rõ ràng có chứng cứ ngoại phạm mà nói k!
Quý Tu cho cô ánh mắt bình tĩnh đừng gấp: “Nếu e biết, hắn tìm nhân chứng ở đâu, thì sẽ hiểu tại s nói như v”
Tim Hạ Băng Khuynh ẩn hiện đoán đc, nhưng vẫn hỏi:”Chỗ nào?”
“Bar đồng tính nổi tiếng trong tp” Quý Tu bình thản nói.
- -------- ----------
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
69 chương
59 chương
33 chương
556 chương
59 chương