Cô dừng lại, tiêu hóa lời của anh.
Đột nhiên, nhíu mày: “Nếu anh có năng lực điều tra ra, tại s còn cần tôi giúp? K lẽ để thể hiện anh thông minh hơn tôi?”
Anh có nhân lực, xảy ra chuyện 2 ngày đã thu nhiều manh mối như v.
Mộ Nguyệt Sâm cười nhẹ: “Tôi tra chỉ là bề ngoài, bên trong vẫn cần em”
“Đừng nói lời hay nữa!” Hạ Băng Khuynh cười lạnh.
“Là thật đó, đều nam nữ phối hợp, làm việc k mệt, tôi cần 1 ng có kiến thức chuyên môn hiểu phụ nữ cùng tôi tra vụ án, cũng sớm thoát khỏi hiềm nghi.”
Mộ Nguyệt Sâm trong lời có lời, nghe thế nào cũng như đang xu nịnh.
Hạ Băng Khuynh tuy biết, nhưng trong tim vẫn tiếp nhận những lời này.
Cô nhìn anh: “V nể tình anh nghiêm túc như v, tôi tha thứ cho anh! Trc mắt, làm rõ chuyện mới là quan trọng nhất.”
“K sai” Mộ Nguyệt Sâm dùng biểu cảm đồng ý phối hợp cô: “E xem, bây h chúng ta có nhiều manh mối như v, nói k chừng quản lý Tần là chủ mưu, chúng ta tìm ra đồng bọn khác là đc.”
Chuyện nguy hiểm v bị anh nói đến rất đơn giản.
Hạ Băng Khuynh k nói.
CHuyện hình như k đơn giản v.
Trầm mặc suy nghĩ 1 lúc, cô nhớ đến cô lên đây làm gì, đòi ví và đth: “Trả tôi!”
K biết làm s, cô fai về ks, k thể ở lại đây đc.
“Trả gì?” Mộ Nguyệt Sâm mặt mơ hồ.
“Đth và ví!” Hạ Băng Khuynh nhẫn nại nói, cô dám chắc, anh sớm biết cô quay lại tìm anh.
Não của tên này, còn nhanh hơn bất kì ai.
“Uh, đth và ví à!” Mộ Nguyệt Sâm như giác ngộ, chỉ trong phòng: “Dưới gối trong phòng, vừa nãy tôi tưởng tối nay e k tỉnh”
Hạ Băng Khuynh đứng dậy, bước nhanh như sao băng đến căn phòng.
Đến trc phòng, đầy vào, đi thẳng đến giường, lật gối ra, thấy đth và ví im lặng nằm đó.
Cong lưng lấy đồ của mình, quay ng, trc mắt liền xuất hiện khuôn mặt phóng to.
Cô dọa nhảy dựng, sau đó lùi về té lên giường.
“Mộ Nguyệt Sâm, có bệnh à, đi k có tiếng s---” Cô tức giận la.
“K có tiếng s? Có thể là do tôi để chân trần!” Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm nhàn nhạt, miệng mang nụ cười.
- -------- ----------
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
69 chương
59 chương
33 chương
556 chương
59 chương