Tuy lòng k muốn, não vẫn nói với cô, cô gái tốt k sợ thiệt trc mắt, k động thì k động, xem qa 5ph, anh còn có lí do gì. Cô im lặng xuống. K động. Mặt hung dữ. Cửa xe im lặng như nước. Hạ Băng Khuynh nhìn hướng biệt thự phía trc, 1 lúc, cô nói:”Đã 3ph r!” Mộ Nguyệt Sâm k gấp điều chỉnh vị trí, để trán vùi trong ngực cô. Hạ Băng Khuynh muốn bóp chết anh! 2ph cuối kết thúc, Hạ Băng Khuynh lập tức nói: “5ph r, còn k dậy tôi kiện quấy nhiễu đó.” Mộ Nguyệt Sâm k fai ng nói lời k giữ lời, nói 5ph k động thả cô, thì cũng thật sự k nuốt lời. Anh thả tay ra, k nỡ thả tay anh: “Tôi luôn giữ lời hứa đó!!” Sau khi Hạ Băng Khuynh đc thả ra, điều đầu tiên làm là, nhanh chóng xuống xe. Quá nguy hiểm r! Cửa mở ra, gió lạnh tràn vào, cô vẫn quyết đoán đi xuống. Quý Tu nhìn cô:”K s chứ!” “Có s!” Hạ Băng Khuynh tức giận kéo áo ngoài lại. Quý Tu k nói, cũng k an ủi, cũng k chỉ đạo. Sâu trong tim cô, có vài thứ vĩnh viễn k dập tắt đc, anh biết! Bên khác, Mộ Nguyệt Sâm cũng xuống xe, cách nhau chiếc xe, nhìn thẳng Hạ Băng Khuynh: “Lão Tần k lấy bút máy đó đc đâu, tôi đã an bài tốt r, sẽ tự chui đầu vào lưới, sợ fai ngồi xe cảnh sát về r.” Hạ Băng Khuynh tức giận thì tức giận, nói chuyện chính, cô vẫn đồng ý nghe:”A an bài thế nào?” “Chuyện này e đừng quản, nếu là chuyện tôi an bài, tự nhiên sẽ chuẩn bị chu toàn, em chỉ coi kết quả là đc” Mộ Nguyệt Sâm từ tốn đáp. CHủ nghĩa đại nam nhân! Tim Hạ Băng Khuynh âm thầm chửi, sắc mặt lạnh lùng hỏi: “Tiếp theo, chúng ta fai làm gì?” “Tìm chỗ ăn khuya!” Lúc nói câu này, Mộ Nguyệt Sâm mang bộ dạng kiêu ngọa, như là quân vương cao cao tại thượng. “Chúng ta đi thôi!” Quý Tu hiểu ý Mộ Nguyệt Sâm, nói 1 câu, anh mở cửa đi vào xe. Nhưng lần này anh ngồi ghế trc. Mộ Nguyệt Sâm thấy v, âm thầm đánh gia, đầu của Quý Tu cũng k quá ngốc. Anh mở ghế lái, ngồi vào, khởi động xe rời đi. Xe chạy đc 1 đoạn. Đến 1 tiệm cafe ở trung tâm thành phố. Hoàn cảnh k tệ. Cũng rất thoái mái. Họ tìm chỗ ngồi cửa sổ ngồi. Hạ Băng Khuynh né tránh ngồi chung với Mộ Nguyệt Sâm, sau khi anh và Quý Tu ngồi xuống, cô ngồi kế Quý Tu. Mắt Mộ Nguyệt Sâm tối lại. Nhưng, lần này anh k làm gì, chỉ là sắc mặt âm trầm. Gọi 3 ly cafe cùng 2 cái bánh kem cheese. Ăn đc 1 nửa, đth Quý Tu vang lên. Anh nhìn 1 cái, nói:”Cảnh cục!” “Nhất định là chuyện quản lý Tần, nhanh nhận!” Hạ Băng Khuynh vui vẻ, nếu có thể chứng minh quản lý Tần là hung thủ, v Mộ Nguyệt Sâm an toàn r. Anh k có chuyện, v chị và anh rể, chú dì cũng thoải mái. Ngược lại, Mộ Nguyệt Sâm là ng đương sự lại bình thản, như ng bị giá họa k fai mình, klq đến anh. Đáy mắt, thậm chí có chút cô độc. Vụ án kết thúc, có fai nghĩa là, cô fai rời đi k? - -------- ----------