Nếu a là hung thủ, chắc sẽ trở thành hung thủ mạnh nhất đối với tất cả nhà tâm lý học trên thế giới. Nhưng, nếu tâm lý anh mạnh v, s có thể để lại chứng cứ chứng mình để cảnh sát tra ra. Hạ Băng Khuynh tuyệt đối k tin là anh! Tuy họ đã chia tay, nhưng cô tin anh! Bên trong, cục trưởng cũng có mặt. Thẩm vấn chưa kết thúc, Hạ Băng Khuynh và Quý Tu k thể vào, họ dù s cũng k fai cảnh sát. Trc mặt Mộ Nguyệt Sâm để cafe, nhưng là cafe dởm, a sẽ k uống, cho nên 1 miếng cũng k động. A mặc đồ tây, tóc k chút lộn xộn, cảnh sát hỏi gì a đáp đó. Cũng k gấp, k hoảng, k loạn. Chỉ có 1 câu hỏi, dù hỏi mấy lần, hỏi thế nào, anh đều duy trì sự im lặng, k đáp. “Mộ tổng, mời anh trả lời, 2-5h hqa, a ở đâu?” Cảnh sát hình sự cực kỳ nhẫn nại tra hỏi. Vì thân phận và bối cảnh của anh, cục trưởng cũng khách khí với anh. Mắt Mộ Nguyệt Sâm nhìn cô hình sự đang hỏi, nói ra 3 chữ: “K thể nói” “Mộ tổng, anh k nói k đc, a cần nói rõ!” Cảnh sát khuyên. “Ng k fai tôi giết, nếu có chứng cứ xác thực, có thể khởi kiện tôi!”Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nói. “A có biết mình là nghi phạm lớn nhất k, như toàn bộ chứng cứ bất lợi đều hướng về anh, nếu k thể nói rõ thời gian này làm gì, chúng ta sẽ k thả a đi.” Nữ cảnh sát muốn dọa anh. Ng thường đến nơi này, đều sẽ sợ, anh thì hay r, ngồi còn tự tại hơn là ngồi trong hoa viên nhà mình. “V các ng cứ nhốt tôi ở đây đi” Mộ Nguyệt Sâm nói, lại dùng thái độ cao lạnh từ tốn thêm 1 câu: “Nếu các ng có bản lĩnh đó” Anh đưa tay lên nhìn đồng hồ. Hạ Băng Khuynh ở ngoài xoa trán. Tên nhà có phải não có bệnh k! Tại s sống chết k nói tối qua làm gì? Anh biết là, bây h chứng cứ bất lợi cộng lại, cũng đủ lí do để bắt giữ a lại. Bên trong, cảnh sát k thu đc gì. Cục trưởng cùng nữ cảnh sát đứng dậy, tạm thời kết thúc tra hỏi, đi từ trong ra. Thấy Hạ Băng Khuynh và Quý Tu, cục trưởng chào hỏi 1 cái. Hạ Băng Khuynh nhân cơ hội nói: “Để tôi vào thử, tôi và anh ấy, là họ hàng! Tôi có thể ép anh ấy nói ra hành tung hqa.” Lòng cục trưởng nghĩ, dù s cũng nhiều ng nhìn, cho cô vào cũng k s. Cục trưởng gật đầu đồng ý: “V Hạ pháp y thử!” Nói xong, liền nói với cảnh sát nữ: “Mở cửa cho cô ấy vào” “Dạ!” Nữ cảnh sát mở cửa cho cô. Hạ Băng Khuynh đi vào. Mộ Nguyệt Sâm thấy Hạ Băng Khuynh, nhíu mày: “S e đến r*?” *2 câu này bên trung giống nhau có thể hiểu theo 2 nghĩa tùy ngữ cảnh 1. là câu mình dịch cũng là ý của MNS, còn 2. Đến đây bằng cách nào? Là HBK cố ý hiểu sai “Tôi ngồi xe đến!” Hạ Băng Khuynh đáp anh 1 câu, ngồi ghế đối diện anh. Mộ Nguyệt Sâm nhìn cô ngồi đó, lộ biểu cảm hiểu ra:”A, e đến tra hỏi tôi?” “K s, anh rất thông minh, đoán đúng r!” Hạ Băng Khuynh có chút k vui nói. “E giành bữa cơm của cảnh sát như v thật sự tốt k?” “Mộ Nguyệt Sâm, tôi nói a có thể tự quản mình trc k, chết đến nơi r, còn có thởi gian đùa với tôi” “Chết đến nơi? Tôi s?” Hạ Băng Khuynh tức cực: ‘K fai a k lẽ là tôi, trong nhà sắp điên r, chỉ a còn ở đây giả bộ lạnh lùng!” - -------- ----------