Cuộc sống mới tại dị giới
Chương 14 : Từ nay tên của ta là Nguyễn Thành
Vừa đi vạn thiên vũ vừa thử diễn toán nhân quả của việc mà hắn vung tiền ra để boa cho mấy lính hộ vệ thành kia, nhưng đáng tiết thay mỗi lần đều cho ra một kết quả khác nhau.
“lại sai nữa vẫn tính không ra kết quả đồng nhất” vạn thiên vũ thấy không được nên câu thông hệ thống để hỏi thử.
“hệ thống ngươi mau giúp ta xem mấy cái nhân quả mà ta diễn toán thì cái nào mới là gần đúng với tính toán của ngươi”
(cái này thì hệ thống cũng không nói được. đây là nhân quả của cùng nhiều người kết hợp lại nên rất khó diễn toán ra chính xác)
(nhưng khả năng cao là 4 người bọn họ bị tình nghi là bọn họ tham ô công quỷ, lấy tiền phí vào thành làm của riêng)
“hazzz xem ra ta lại làm mấy chuyện không đâu nữa rồi. thôi kệ đi nếu bọn họ mà có xảy ra chuyện thì coi như tiện tay giúp bọn vậy”
“hazzz chán vãi”
(túc chủ tự mình chuốc khổ cực vào mình thì đừng có mà than vãn)
“ngươi bớt cà khịa ta một chút có được hay không?”
(hệ thống cũng muốn lắm nhưng cà khịa túc chủ là niềm vui của hệ thống. nên túc chủ cứ làm nhiều việc vào để hệ thống còn chuyện có mà cà khịa nữa)
“hệ thống ta có chuyện muốn hỏi ?”
(túc chủ cứ hỏi)
“ta có quyền thay đổi hay giải trừ hệ thống khác được không ?”
(không thể thay đổi hay giải trừ. chỉ khi nào túc chủ chết đi hoàn toàn thì hai chúng mới không còn liên kết với nhau nữa)
(túc chủ yên tâm, có hệ thống ở đây cho dù túc chủ ‘hình thần câu diệt’ hay linh hồn của túc chủ tan biến vào hư vô thì hệ thống cũng có thể hồi sinh túc chủ sống lại như chưa có chuyện gì xảy ra)
“không biết là ta nên vui hay buồn cho chuyện này nữa” nói xong vạn thiên vũ đành tập trung tận hưởng chuyến tham quan du lịch tạm thời này. lúc này vạn thiên vũ mới để ý tới những người xung quanh đang không ngừng chỉ chỏ bàn tán về mình. vạn thiên vũ cố ý thả chập cước bộ một chút để nghe họ nói gì về mình.
“oa người này sao mà đẹp trai quá vậy chứ”
“nhìn cái cơ thể của hắn kìa, trên giường cũng chắc mạnh mẽ lắm”
“càng nhìn càng muốn sinh con cho hắn quá đi”
“người đã có chồng như ngươi rồi mà còn mơ tưởng tới nam nhân khác”
“im đi cái con quả phụ kia ngươi thì hơn gì ta” nói xong cả hai lao vào ẩu đả mà những người xung quanh thì coi như không thấy chắc là nhìn đã quen. vạn thiên vũ nhìn thấy nhưng cũng làm như không thấy là tốt nhất.
“đẹp thì làm được gì ngươi không thấy y phục trên người hắn rác nát như vậy thì có gì để mà hưởng chứ”
“chỉ có mấy kẻ nghèo như ngươi mới nói vậy thôi chứ ta thấy người phú bà quan tâm gì giàu nghèo. đẹp là được” không ít lời bàn tán xôn xao vang lên vì nhan sắc và y phục mà hắn mặc trên người hoàn toàn tương phản nhau. nhưng cho dù vậy thì vạn thiên vũ cũng chẳng quan tâm đến.
“này hệ thống, ta nhớ là nhan sắc của ta sau khi chỉnh sửa ta thấy tuy cũng khá là đẹp trai sau đó lại được linh khí tẩy lễ nữa thì cũng có thể đẹp hơn một chút, nhưng có đẹp đến mức làm mấy người nữ nhân kia điên đảo không vậy?”
(nhan sắc của túc chủ thực ra hiện tại hệ thống đang để ở mức thấp nhất rồi)
“thấp nhất mà đã như vậy rồi hả ? thiệt không vậy ?”
(sau khi túc chủ sử dụng thẻ thay đổi ngoại hình nhân vật nhưng đo túc chủ đã bị thương nên thân thể có thể coi lúc đó thân thể của túc chủ không được lành lặng nên hệ thống đã dùng linh khí trong thiên địa để khôi phục lại những chổ bị thương trên thân thể nên cũng có thể nói sau khi tái tạo lại thân thể thì về cơ bản túc chủ cũng đã được linh khí tẩy lễ một lần nên nhan trị của túc chủ mới cao hơn người thường rồi)
“không ngờ luôn đó” vạn thiên vũ dường như nhớ tới chuyện gì đó rồi nói “khoang đã nếu được linh khí tẩy lễ sao ta thấy mấy người trong vạn gia cũng không có nhan trị cao như ta vậy”
(túc chủ nên biết một chuyện là người tu luyện tuy là được linh khí tẩy lễ mới có thể gia tăng gia tăng nhan sắc của mình nhưng phải có tu vi ‘tạo hóa cảnh’ trở lên thì mới có tác dụng rõ ràng. còn với những cảnh giới thấp hơn thì sự tẩy lễ của linh khí làm thay đổi không có quá nhiều. ở cảnh giới thấp thì tẩy lễ chủ yếu cơ thể của họ chứ không phải nhan sắc.)
“vây sao?” vạn thiên vũ cảm thấy có hơi không hiểu.
(túc chủ cứ tưởng tượng quá trình của một người tu chân cũng giống với quá trình phát triển của một con sâu thành một con bươm bướm là được)
“ủa nếu nói như vậy thì tại sao nhan trị của ta ở mức thấp nhất vậy ?”
(nói thật với túc chủ nhan trị hiện tại của túc chủ nếu muốn đem ra so sánh thì chỉ có mấy người ở bên khu vực tiên giới mới có đủ tư cách mà thôi. nếu giải khai phong ấn thì túc chủ tự diễn toán thì biết, túc chủ có thể yên tâm về kết quả mà mình tính ra)
“vậy hệ thống nếu ta giải khai phong ấn thì nhan trị của ta như thế nào ?” vạn thiên vũ cảm thấy nếu mình diễn toán thì sẽ biết chuyện gì đó không nên biết.
(nếu giải khai hoàn toàn thì khí chất của túc chủ thay đổi thì tất mọi người kể cả người của tiên giới sẽ cảm thấy túc chủ như một vị thần tối cao đang đứng trước mặt của mình. còn về nhan trị thì nếu như cho một vị bạch tiền bôi nào đó là10 điểm thì túc chủ sẽ là 9. đến lúc đó hệ thống chỉ sợ kể cả nam nhân cũng quyết sinh con cho túc chủ nữa kìa.) nghe vậy vạn thiên vũ chỉ có thể cảm thấy rùng mình và cảm thấy mình quyết định đúng khi không thử diễn toán.
“xem ra là ta tốt nhất không nên mở phong ấn, nếu cần thì chỉ mở một chút khi cần mà thôi” vạn thiên vũ nhìn lại bản thân của minh một chút.
“xem ra mình cũng nên mua thêm một vài bộ y phục mới được. còn bộ này để lại làm kỉ niệm vậy”
......- thanh vân y vốn là y phục cấp thấp của game mộng tiên hiệp. người chơi có thể sở hữu thông qua một đống nhiệm vụ khá là lằng nhằng và vô cùng dễ làm cho người chơi nản lòng khi làm nhiệm vụ cho dù có được sự chỉ dẫn của nph hay của các youtuber. và bộ y phục này cũng không đem lại lợi ít nào quá nhiều so với mớ công sức mà game thủ đã bỏ ra nên người ta các game thủ thường chọn chuỗi nhiệm vụ này để cày level và bộ y phục này thường bị bỏ xó một trong thủ khố hay bị bán đi ngay lập tức để các game thủ có thể kiếm thêm chút đĩnh tiền. thế nhưng vào lúc đó không người chơi biết là bộ y phục này đã được đội ngũ phát triễn game tạo ra với một mục đích đặc biệt. tuy là khá rác về mặc chỉ số thế nhưng bộ y phục này sở hữu cho mình một khả năng ẩn độc nhất là nguyên liệu duy nhất có thể thay thế cho nguyên liệu chính của các bản thiết kế y phục thứ mà chỉ rơi ra với xác xuất còn thấp hơn cả giải đặc biệt của trò xổ số nữa. không chỉ là nguyên liệu duy nhất có thể thay thế cho nguyên liệu chính của các thay bản thiết kế y phục, mà còn là nguyên liệu vĩnh cữu cho việc chế tác các loại y phục tự sáng chế. một trong những tính năng đã tạo nên một nét rất riêng của game. với việc chỉ cần đưa cho npc chủ tiệm may bộ thanh vân y cùng với các nguyên liệu bất kì không giới hạn chủng loại kể cả những bộ y phục khác. sau đó chỉ cần dựa trên một khôn mẫu là bộ thanh vân y làm nền tảng rồi sau đó tha hồ thiết kế ra những bộ y phục khác. không ít người chơi có hoa tay đã tha hồ tạo ra cho riêng mình một bộ sưu tập không đụng hàng với bất cứ ai. nhất là với nữ giới thì game chẳng khác gì một cái sàn diễn thời trang vậy. còn bọn con trai thì thể hiện cái chất của riêng mình thông qua mấy bộ trang phục. kể từ khi khi mọi người biết về tính năng này thì có thể nói gằn như hàng tuần luôn xuất hiện bảng danh sách top 10 bộ trang phục đẹp nhất trong game được đăng lên mạng xã hội cũng như báo điện tử. những cửa hàng chuyên bán trang phục cổ trang hay trang phục cosplay cũng không ngừng cập nhật các danh sách top 10 nhằm tăng thêm doanh thu khi bán những bộ trang phục đó. tất nhiên ở kiếp trước vạn thiên vũ cũng không hề kém cạnh với những người khác nên trong phòng của hắn cũng có hơn chục bộ trang phục trong game để cosplay hay bận chỉ vì yêu thích, tất nhiên là tất cả bộ y phục đó cũng thuộc vào loại full set từ đầu cho tới chân tất cả đều đủ cả ngoại trừ vũ khí mà thôi.
......-
‘ngaooo..’ vạn thiên vũ nghe thấy tiếng của tiểu hắc kêu thì nhìn xuống nó và hỏi:
“ngươi đói bụng rồi hả?” tiểu hắc vốn rất thông minh nên ngay sau khi vạn thiên vũ hỏi thì nó liền gật đầu một cái và ngước lên nhìn vạn thiên vũ với một đôi mắt long lanh.
“vậy thì đi ăn thôi nào”
“hệ thống có quán ăn nào gần đây không?” vạn thiên vũ câu thông hệ thống để hỏi đường.
(có) hệ thống chỉ trả lờ đơn giản rồi đưa cho vạn thiên vũ một cái bản đồ có chỉ dẫn đính kèm theo.
“a, hình như chổ đó cũng khá là gần đây, một quán ăn khá lớn. chúng ta vào đó ăn nha tiều hắc”
‘ngao...’ tiểu hắc trả lời lại với hai mắt nhắm lại và điệu bộ khá là vui sướng. vạn thiên vũ mang theo tiểu hắc nhanh chân đi tới chổ quán ăn cách hắn chừng hơn 100m, tuy là có thể bay nhưng vạn thiên vũ lại muốn đi bộ tận hưởng một chút. vạn thiên vũ hiện tại tuy không cần ăn vẫn có thể sống được nhưng với cái tâm hồn ăn uống thông qua việc nhớ lại kiếp trước cũng đã thức tỉnh nên hiện tai hắn chỉ muốn ăn cho thoả sở thích mà thôi. còn tiểu hắc thì đang tuổi ăn tuổi lớn nên vạn thiên vũ cũng không muốn hạn chế nó trong việc ăn uống. một lát sau vạn thiên vũ mang theo tiểu hắc cũng tới nơi. vạn thiên vũ nhìn tòa lầu trước mặt mình không khỏi cảm thán độ khang trang và xa hoa của nơi này, tuy là không có giống với những tòa lầu son gác tía của các bậc quan lại quyền quý nhưng nơi này lại có vẽ đẹp của lầu son gác tía theo một cách của riêng nó không lẫn vào đâu được. phía trước của toà lầu có một để tấm bản hiệu có đề ba chữ: thiên hương lâu đứng trước thiên hương lâu, vạn thiên vũ và tiểu hắc không khỏi chảy nước miếng bởi mùi thơm của các món ăn từ bên trong bay ra như một bàn tay vô hình níu kéo những người với ý chí yếu đuối trước sự cám dỗ đầy mê hoặc của các món ăn nơi đây. vạn thiên vũ định bước vào thì bị một nhóm người ngăn lại trước cửa không cho vào. người ngăn vạn thiên vũ lại không ai khác ngoài mấy hộ vệ đứng canh trước cửa thiên hương lâu.
“ngươi không được phép bước vào” một người hộ vệ lên tiếng. vạn thiên vũ nhìn mấy người hộ vệ này đang nhìn mình với khuôn mặt chê cười và ánh mắt không kém phần khinh bỉ thể hiện đầy vẻ coi thường của một kẻ không biết thân biết phận. vạn thiên vũ thấy mấy người này nhìn với ánh mắt coi thường, trong lòng có chút hơi nổi nóng nhưng rồi cũng nguội lại. bởi ruồi muỗi thì hơi đâu mà hắn có hứng thú bận tâm tới. nói mấy người này là ruồi muỗi là nể nang lắm rồi nếu nói chính xác thì mấy người này là rác rưởi cũng không bằng. tu vi của mấy người này tuy là ngưng đan cảnh sơ kỳ nhưng căng cơ lại không hề vững chắc một chút nào, nếu nói chính xác hơn thì đó là mấy người này thuộc vào dạng chỉ được cái vẻ ngoài mà thôi còn bên trong thì chả được cái tích sự. nêu nói về thực lực thì mấy người này còn thua mấy tu sĩ trúc cơ cảnh viên mãng nữa kìa. vạn thiên vũ mặt không biến sắc hướng mấy người hộ vệ kia và hỏi lại.
“tại sao ta không được phép vào ?” vạn thiên vũ chất vấn hỏi lại.
“vì sao à, bộ ngươi không nhìn bản thân của mình hay sao ?” một người hộ vệ trả lời đầy vẽ khinh bỉ. một tên hộ vệ có nhan sắc không được đẹp cho lắm tiếp lời sỉ nhục vạn thiên vũ bời hắn ganh tỵ với cái nhan sắc vượt quá mức quy định này.
“cái thứ ăn mặc rách rưới nghèo hèn như ăn mày như ngươi, chỉ được mỗi cái khuôn mặt coi được thì tưởng muốn vô là vô à”
“cái thứ như ngươi chỉ đáng nằm ở dưới váy của nữ nhân mà thôi”
“chỉ là một tên trúc cơ nghèo hèn rác rưởi mà cũng muốn vào đây xin ăn sao ?” bốn người này không ngừng buông lời nhục mạ vạn thiên vũ một cách hả hê. việc này đồng thời cũng làm cho những người xung quanh ăn hôi bàn tán xôn xao. việc ồn ào này cũng đã làm cho người ở bên trong nghe thấy và hóng chuyện vì tò mò.
“có chuyện gì mà bọn hộ vệ các ngươi làm náo loạn lên vậy hả? có tin là ta đuổi các ngươi không hả ?” vừa nghe thấy lời nói này cả bốn người quay lại đằng sau và cúi chào.
“kính chào lưu chưởng quỷ” ngay sau khi bốn người cúi chào vừa xong thì ở bên trong có một người đàn ông béo ị, mập mạp bản mặt chẳng khác nào một tên hám tiền đê tiện không hơn không kém.
“bẩm chưởng quỷ có một tên nhóc ăn mày nghèo hèn đến đây quấy phá. bọn thuộc hạ đang đuổi hắn đi” nghe thuộc hạ của mình nói vậy tên lưu chưởng quỹ nhìn sang vạn thiên vũ thấy người thanh niên trước mặt thấy người này nhan sắc tuyệt mỹ, nhưng y phục lại vô cùng bình thường không có gì giống với các vị vương tôn công tử giàu sang quyền quý đã vậy còn rách rưới nhiều chổ. cũng giống với đám thuộc hạ của mình, lưu chưởng quỷ cũng nhìn vạn thiên vũ như một tên ăn mày dơ bẩn. đang nhìn vào vạn thiên vũ thì nhiên ánh mắt chú ý tới tiểu hắc đang được vạn thiên vũ ôm trong người. lưu chưởng quỷ thầm nghĩ: “cái con yêu thú này hình như hơi khác lạ so với mấy con khác, nếu bắt được về tay không biết bao nhiêu đây”.
“hình như triệu công tử nhà ta vừa mới bị mất một con yêu hổ màu đen. con hổ mà ngươi ôm chắc hẳn của công tử nhà ta rồi” . lưu chưởng quỷ vừa nói vừa lấy tay vuốt cầm của mình mà miệng lại nhếch lên cười trong vô cùng đê tiện. người xung quanh nghe thấy lời của lưu chưởng quỷ nói thì cũng nhận ra đây là ăn cướp trắng trơn tự bịa chuyện. người ngoài cuộc còn thấy chứ nói gì tới người trong cuộc như vạn thiên vũ.
“ngươi có bằng chứng gì mà nói tiểu hắc của ta là con yêu thú của công tử nhà ngươi bị mất trộm” vạn thiên vũ bình thản trả lời.
“ngươi cần bằng chứng sao. lời của ta nói là bằng chứng” lưu chưởng quỷ nói với vẻ mặt tự tin. tất nhiên là phải tự tin rồi, thiên hương lâu vốn là sản nghiệp của triệu gia. tuy chỉ là trung cấp gia tộc nhưng cũng thuộc vào loại đứng đầu và chỉ đứng sau các đại gia tộc. không những thế triệu gia có một vị lão tổ nguyên anh cảnh trung kỳ chống lưng rồi. chỉ cần không chọc vào mấy đại gia tộc và thành chủ thì không cần phải sợ nữa. nhưng tiết thay lần này hắn phạm phải một sai lầm vô cùng nghiêm trọng khiến cho hắn phải hối hận cả đời. đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái
Truyện khác cùng thể loại
2 chương
30 chương
113 chương
22 chương