Cuộc sống mới tại dị giới
Chương 12 : Từ nay tên của ta là Nguyễn Thành
Khi nhìn thấy người thanh niên biến mất trước mặt mình cả đám sững sờ hơn nữa sau đó cùng nhau bàn tán về người thanh niên này.
“sư tỷ người thanh niên đó có phải vừa sử dụng không gian lực lượng phải không ?”
“không thể nhầm được đó là không gian lực lượng”
“chẳng lẽ người đó không phải là một thanh niên mà là một lão nhân đại nhân đã cải lão hoàn đồng”
“sư muội mau im lặng, lời này tốt nhất không nên để cho người đó nghe được. những người như vậy rất kiêng kỵ khi nói về tuổi tác có biết không?” người sư tỷ vội vàng ngăn máy người sư muội của mình lại sơ bị người thanh niên kia nghe thấy. thế nhưng ngay lúc đó cả đám lại nghe thấy tiếng của người thanh niên.
“ta nghe hết cả đó” nghe vậy cả đám nữ nhân đều cảm thấy sợ hãi.
“không cần lo lắng, ta chẳng có chấp nhất gì với mấy lời đó đâu. ở trên tảng đá có một cục xà bông tắm và một chai dầu gội đầu nếu các ngươi muốn dùng thì cứ việc sử dụng. nó có tác dụng rất tốt với nữ nhân đó”
“đa tạ tiền bối”
“không cần phải cảm tạ, có qua có lại thôi. ta cũng đem đám kia làm thử nghiệm ý tưởng của ta mà thôi. coi như linh hồ này là ta bù đắp cho bọn họ đi”
“vậy thôi sao này có duyên gặp lại”
“thật không ngờ vị tiền bối này lại tốt tính như vậy”
“cũng may là tiền bối không để ý tới chúng ta nếu không chắc là còn thảm hơn mấy cái tên này”
“vậy bây giờ làm gì đây sư tỷ?”
“còn làm gì nữa điều tức, nghĩ ngơi phục hồi lại sức lực. lác nữa còn tắm rửa nữa”.
“lúc nãy ta quên nói, hãy cẩn thận khi đi lấy thiên tải địa bảo mà các ngươi đang tìm kiếm. lấy nó nguy hiểm hơn các ngươi nghĩ nhiều lắm đó. với lại công pháp của các ngươi đang dùng ta mới nhìn quá khiếm khuyết, lỗi quá nhiều sau này có dịp gặp lại ta sẻ chỉnh sửa lại cho nó hoàn thiện. tuy không gây hại gì mấy nhưng rất khó cho việc đột phá sau này. vậy thôi tạm biệt”
“đa tạ tiền bối quan tâm. cung tiễn tiền bối” sau khi cung tiễn người thanh niên cả đám nư nhân reo lênh vui mừng.
“tuyệt quá sư tỷ không ngờ tiền bối lại tốt đến vậy, cảnh báo cho chúng ta về nguy hiểm nữa”
“không ngờ vị tiền bối này lợi hại như vậy. mới nhìn qua đã thấy công pháp của chúng ta như thế nào rồi”
“các muội bình tĩnh lại nào chuyện này chúng ta nhất định phải nói cho sư phụ cũng như cho tông chủ mới được”
“nếu có vị đại lão này giúp sức tông môn của chúng ta nhất định sẽ chắn hưng trở lại”
“đó là nếu như vị đại nhân đó đồng ý giúp mới được. mấy muội nghĩ người như vậy mà lại chịu giúp không công hay sao.”
“nếu vậy thì chúng ta phải làm sao đây?”
“đây không phải là chuyện mà chúng nên quan tâm bây giờ”
“vậy chuyện mà chúng ta nên quan tâm bây giờ là lác nữa có nên giúp họ ngăm mình hay không”
“ui dao tưởng chuyện gì ghê gớm lắm. sư tỷ không chỉ muốn giúp mà còn muốn lột sạch đồ cho ai đó không còn mảnh vải che thân nữa kìa”
“mấy muội đang nói cái quái gì vậy?”
“giận rồi, giận rồi mọi người mau chạy” thấy các sư muội bỏ chạy trong vui vẽ người sư tỷ này cũng không đủi theo mà chỉ đứng đó nhìn vào người thanh niên đại sư huynh hiện đang nằm một đống. một lúc sau thì đám nam nhân cũng tĩnh lại nhưng phía bên dưới vẫn còn đau đớn. thấy đám nam nhân đã tĩnh lại nhóm nữ nhân chạy lại giải thích mọi chuyện cũng như giúp bọn họ đi xuống dưới linh hồ ngâm mình còn về phần vạn thiên vũ. hiện tại đang ngồi thảnh thơi trên một tảng đá và đang xem thử coi nên mặc bộ y phục nào hiện đang nằm trong kho đồ của hệ thống. vì ngoài bộ y phục thanh vân ra thì mấy bộ khác do cường hóa max cấp, tinh chế, khảm nạm từa lưa nên đều có hiệu ứng đặc biệt. giờ mà bận vào một cái là nổi hơn cả mặt trời luôn.
“hazzz... chẳng lẽ lại mặc bộ thanh vân bào nữa” vạn thiên vũ cảm thấy ngán ngẫm mỗi khi nhìn vào. không ngán ngẫm sao được chỉ vì một lúc nông nổi nhất thời đang độ kiếp mà gọi tiều hắc ra kiểm tra sau khi cho thăng cấp tới cấp 4. và thật may mắn thay là ngay vừa mới gọi ra thì một đạo lôi kiếp đánh xuống ngay lập tức làm cho em tiểu hắc nhà ta hoảng loạn cả lên. nếu không phải vạn thiên vũ nhanh tay giữ lại không cho ẻm chạy ra khỏi phạm vi mà mình sử dụng ‘bảo hộ’ thì có lẽ sẽ bị thiên kiếp đánh cho không trượt phát nào rồi. sau một hồi trấn an thấy không có kết quả thì cũng đành ném ẻm trở lại không gian chiến sũng cho rồi. dĩ nhiên hậu quả của việc chơi ngu đó không có gì khác ngoài bộ đồ của hắn bị rách khá nhiều chổ trông chẳng khác gì mấy tên ăn mày mới lượm được bộ đồ ở nơi nào đó.
“hazz đành phải bận lại bộ đó vậy” nói xong vạn thiên vũ cũng trang bị luôn mà không muốn nói gì nữa.
“hệ thống ta làm vậy với bọn họ không sao thật chứ?”
(hoàn toàn không có vấn đề gì hết thưa túc chủ. chỉ cần họ hoàn toàn làm theo những gì chỉ dẫn là được).
“tuy là nhìn họ cũng có chút cảm tình nên cũng có chút không đành lòng dùng họ làm vật thí nghiệm mà thôi” đúng vậy ngay từ đầu vạn thiên vũ quả thực phát hiện họ đang đến chổ của mình từ lâu bằng thần thức. nên vạn thiên vũ mới để cho bọn họ nhìn mình tắm để kiểm tra xem bọn họ có đúng không phải kẻ thù như mấy tên kia hay không. cũng may cho bọn họ là mấy người này không có một tia ác ý nào nên mới bị vạn thiên vũ nổi hứng đem ra làm thí nghiệm xem mình có thể phóng to hay thu nhỏ con hàng của người khác hay không. tuy là cũng có thể xem là thành công nhưng vạn thiên vũ cũng cảm thấy một chút tội lỗi nếu như vì một lúc nỗi hứng mà không chú ý lỡ tay làm hủy đi cuộc đời của một nam nhân thì không đáng nên nào tuy để lại một đóng thứ nhưng chủ yếu là hắn không muốn mang danh hiệu ‘hoạn sư’.
(nếu túc chủ sợ phá hoại cuộc đời nam nhân của bọn họ thì cứ việc sử dụng thẻ thay đổi ngoại hình nhân vật làm làm cho cái đó nhỏ lại là được chứ gì)
“khoang đã hệ thống mấy cái đó dùng được cho người khác nữa hả?”
(túc chủ cho hệ thống hỏi chơi game có thiết kế ngoại hình thì thiết kế ngoại hình nhân vật là thiết kế cho ai?)
“tất nhiên là cho ta rồi”
(vậy nếu mình không có hoa tay mà mượn người khác để tạo nên ngoại hình nhân vật thì đó là thiết kế cho ai?)
“tất nhiên cũng là cho ta rồi”
(coi như túc chủ trả lời câu hỏi của mình rồi đó)
“chẳng lẽ ý của ngươi là tấm thẻ đó chỉ yêu cầu đối tượng chứ không yêu cầu gì khác”
(đúng vậy nó chỉ yêu cầu là một đối tượng để tiến hành thay đổi ngoại hình mà thôi, còn về là người dùng muốn dùng cho ai thì tùy theo ý muốn của người đó)
“hazz rắc rối vãi”
(tự túc chủ tìm đến rắc rối nên xin đừng có than vãn nữa)
“ngươi có phải hệ thống của ta không vậy?”
(tất nhiên là của túc chủ. nhưng bây giờ hệ thống không có nhiệm vụ chính tuyến nào nên công việc chủ yếu của hệ thống là cà khịa túc chủ mọi lúc mọi nơi) kèm theo đó là một icon cười tươi với hai bàn tay xòe ra hai bên. nhìn thấy vạn thiên vũ cũng chẳng biết nói gì với cái hệ thống quái đản này. sau đó vạn thiên vũ đứng dậy kiểm tra một chút, rồi gọi tiểu hắc ra dạy dỗ một chút cho ẻm biết cách hành xử. tiểu hắc tuy còn nhỏ tuổi nhưng đã là yêu thú cấp 4 nên cũng đã khai mở linh trí nên cũng hiểu rõ ngôn ngữ của nhân loại và sau khi được vạn thiên vũ dạy dỗ một chút cũng biết mình nên làm làm gì cho giống một con thú cưng, một con yêu thú đáng yêu.
“rồi tất cả đều không còn gì hết nữa thì lên đường thôi nào. điểm đến 1km phía bên ngoài của lục lâm thanh.hệ thống chỉ đường”
(túc chủ cứ mở không gian thông đạo còn đi như thế nào hệ thống sẽ hỗ trợ) nói xong vạn thiên vũ mở ra một không gian thông đạo sau đó bế tiểu hắc lên và cả hai nhảy vào đó. ngay sau khi vạn thiên vũ nhảy vào thì lỗ hỏng của thông đạo đó cũng biến mất như chưa từng xuất hiện.
...... lục lâm thành, một trong những thành trì lớn của thiên vân quốc. tuy là nằm khá xa và khá hẻo lánh hơn mấy thành trì khác nhưng lục lâm thành lại nằm gần với tử vong sâm lâm nên có thể nói về mặc tài nguyên cũng như về mặt lực lượng sức mạnh tổng thể thì chỉ thua quốc đô mà thôi. dân số của thành trì này cũng vô cùng nhiều tính sơ sơ cũng vài trăm triệu nhân khẩu hơn một nửa trong số đó là thường dân, các tu sĩ cấp thấp, chi nhánh của các môn phái hoặc tán tu tự do. phần còn lại thì thuộc về các gia tộc tiểu, trung, đại và của thành chủ. cũng có thể nói vì đây là phòng tuyến đầu tiên của thiên vân quốc trước những đợt thú triều từ tử vong sâm lâm nên lực lượng mới mạnh như vậy. các thế lực trong lục lâm thành đều khá là căn bằng với thế lực đứng đầu là thành chủ. tuy vậy thì chả có gia tộc nào muốn lật đổ cái ghế của thành chủ hiện tại vì toà thành này thuộc quản chế của thiên vân quốc, làm không cẩn thận có thể bị diệt tộc như chơi. với lại do dân cư quá đông nên chẳng có gia tộc nào lại điên tới mức khi không lại đi rước khổ cực vào người để lên ngồi vào vị trí của thành chủ rồi phải xử lý mỗi ngày cũng có hơn chục tranh chấp lớn nhỏ không đâu của dân chúng. cũng có thể nói khi nhìn từ bên ngoài vào thì thành trì này giống như là một con cự thú đang ngủ đông chỉ cần có kẻ đến phá rối là xẽ thức dậy ngay lập tức.
......- vạn thiên vũ bước ra từ trong không gian thông đạo trong một bìa rừng vắng vẽ cách lục lâm thành gần 1km như dự tính.
“tới nơi rồi hả hệ thống?” vạn thiên vũ nhìn quanh và không thể nhận ra đây là đâu.
(đã tới nơi thưa túc chủ)
“cụ thể là nơi nào mới được chứ”
(cụ thể là cổng thành phía nam của lục lâm thành)
“trời lệch xa dữ vậy, sao ngươi không đưa ta tới cổng thành phía đông là cổng phía nam cơ chứ”
(ai biểu túc chủ không nói sớm nên hệ thống tự chọn chổ đáp ngẫu nhiên. giờ ở đó mà than vãn có ít gì)
“hazzz đành vậy tự ta đi tìm tốt hơn”
(chúc túc chủ không bị lạc đường) nghe xong vạn thiên vũ cũng không để ý tới hệ thống nữa mà tự mình phi hành tới gần cổng thành. đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái
Truyện khác cùng thể loại
95 chương
10 chương
22 chương
36 chương
16 chương
224 chương