Cuộc sống mới tại dị giới

Chương 11 : Từ nay tên của ta là Nguyễn Thành

Trở lại với vạn thiên vũ. “hệ thống gần đây có cái hồ nước nào không ta muốn tắm sạch sẽ trước khi trở về vạn gia” (gằn đây có một ngọn thác khá nhỏ và hồ cũng nước cũng khá nông rất thích hợp cho túc chủ tắm rữa) “còn không mau dẫn ta tới chổ đó” ngay lập tức một bản đồ hiện lên trước mặt vạn thiên vũ và trên bản đồ chỉ dẫn con đường tới chổ của con thác. vạn thiên vũ ngay lập tức phi hành tới chổ của con thác. tuy là hắn có thể sử dụng không gian dịch chuyển để đến đó ngay lập tức nhưng tự do bay lượng rên bầu trời là ước mơ của nhân loại nên không dại gì mà bỏ lở cái cảm giác lần đầu được bay. tuy khoảng cách từ chổ của vạn thiên vũ tới chổ của con thác chỉ có vài km nhưng hắn lại không muốn bay quá nhanh vì không có gì để vội vàng nên chỉ bay với tốc độ vừa phải để vừa đi vừa ngấm cảnh. sau một lúc thì hắn cũng tới nơi. vừa đến nơi thì hắn thấy nơi này vô cùng đẹp, con thác không quá cao chỉ khoảng chừng 5 mét nước chảy trắng xoá. hồ nước lại trông vắt có thể nhìn thấy đáy hồ. phía bên mép của cái hồ là có một lỗ hổng chảy cho nước chảy xuống tạo thành một con suối nhỏ chảy róc rách nghe khá là vui tai. “hệ thống cho ta một cục xà bông” (túc chủ muốn loại nào? mùi hương gì) suy nghĩ một lác thì vạn thiên vũ trả lời. “loại nào mà làm từ 100 % nguyên liệu từ thiên nhiên, không có gây hại cho môi trường và sức khoẻ của con người cũng như động vật nếu uống phải. mùi thì bạc hà đi” (có ngay. đảm bảo sao khi sử dụng cho dù da của túc chủ có xấu đến cở nào thì cũng mềm mại như da em bé) sau đó vạn thiên vũ cởi hết quần áo trên người chỉ để lại một cái quần boxer ở trên người còn quần áo thì ném hết vào trong kho lưu trữ của hệ thống. tuy nói là trải nghiệm việc tắm tiên ngoài trời giữa một khu rừng rộng lớn thì cũng chẳng có ai lại muốn mình bị người khác vô tình nhìn thấy khi đang khỏa thần cả. vạn thiên vũ thò chân xuống hồ nước ở dưới con thác để cảm nhận nhiệt độ của nước ở trong hồ có thích hợp để tắm hay không. tuy là hiện tại cho dù là nước nóng cả trăm độ hay nước lạnh tới mức chỉ chạm vào thôi cũng đóng băng thì chả có tác dụng gì với hắn hết. nhưng với tính khá kỹ lưỡng của mình thì tắm là thư giãn chứ không phải tra tấn nên nếu thấy không thích hợp thì hắn sẽ điều chỉnh lại ngay cho thích hợp. “nước trong hồ cũng khá là mát, tắm ở đây cũng không đến nỗi nào” nói rồi vạn thiên vũ bước luôn xuống hồ nước. hồ nước khá là nông chỉ cao xấp xỉ tới đầu gối mà thôi. vạn thiên vũ không có thói quen ngăm mình trong dòng nước nên đi ngày tới chổ con thác đang đổ vào hồ và đứng ở dưới và cảm nhận áp lực của dòng nước đổ vào cơ thể. “u u u... thật là nhớ cái thời thơ ấu quá đi mất” vạn thiên vũ cảm nhận dòng nước đổ vào cơ thể của mình không quá mạnh cũng không quá yếu làm hắn nhớ lại cái thời trẻ trâu, cái thời còn là một đứa con nít, cái thời ăn chưa no lo chưa tới ở kiếp trước. lúc đó mỗi khi trời mưa là y như rằng hắn cùng mấy anh chị em cùng với mấy đứa hàng xóm lao ra tắm mưa mặc cho sự la hét của mấy vị phụ huynh. sau đó là những ngày cả đám vật vã vì bị cảm nhưng vẫn không ngăn niềm vui thích tắm mưa. sau khi thấy tắm đến mức vừa ý thì bước ra và lấy cục xà bông ra và chà khắp cơ thể tất nhiên là ngoại trừ phần đầu ra. vì đây là tu chân giới nên hắn không cần phải tự tay chà mà chỉ cần thuật pháp điều khiển là được. còn về bọt của xà phòng thì vạn thiên vũ chỉ muốn tự tay chà cho ra mà thôi. sau khi cảm thấy đã đủ vạn thiên vũ bước tới con thác và để dòng nước cuốn trôi bọt xà phòng ra khỏi cơ thể. sau khi cơ thể trở nên sạch sẽ và không còn bọt xà phòng, vạn thiên vũ cảm thấy da của mình trở nên sạch và có vẽ đẹp hơn một chút không những vậy mùi thơm nòng của bạc hà cũng còn vương vấn lại trên cơ thể. “oa thật không thể ngờ luôn, không ngờ hiệu quả lại ngoài mong đợi như vậy” (tất nhiên rồi, có gì ngạc nhiên đâu chứ. cục xà bông này hoàn toàn làm từ 100% nguyên liệu có nguồn gốc từ thiên nhiên hoàn toàn không có hóa chất độc hại. cho dù có đem vứt ra ngoài tự nhiên thì nó cũng không gây ảnh hưởng gì hết mà còn có thể trở thành dưỡng chất nữa đó. có công dụng cải thiện tình trạng của da, tăng cường sức sống cho da. ngoài ra còn có tác dụng làm đẹp cường độ nhẹ tăng thêm sự hấp dẫn đối với người khác giới) “kinh vãi” (xuất xứ từ hệ thống đều là tinh phẩm. hệ thống tuy có vẽ khá lười hoạt động nhưng đừng đánh giá thấp khả năng của hệ thống) “hệ thống cho ta thêm chai dầu gội nữa, cũng hương bạc hà và điều kiện y như của cục xà bông hồi nãy” (có ngay) sau khi nhận chai dầu gội vạn thiên vũ cho một ít ra tay xoa đều cho lên bọt, sau đó xoa lên tóc một cách nhẹ nhàng. “tóc dài quá chắc bữa nào tỉa bớt cho nó gọn lại mới được” tuy là than vãn về tóc tai nhưng vạn thiên vũ cũng không biết nên cắt tỉa như thế nào cho phù hợp nên bây giờ chỉ tập trung toàn lực vào gội cái quả đầu này. trong lúc tắm rửa vạn thiên vũ lại nổi hứng nên bắt đầu ngăn nga mấy giai điệu mà mình yêu thích. trong lúc vạn thiên vũ đang tắm rửa thì có một nhóm người đang đi tới nơi này. “sư phụ con không đi nổi nữa, chúng ta nghĩ mệt một chút được không sư phụ” một nữ đệ tử lên tiếng. “cố một chút nữa đi. theo bản đồ thì ở gần đây có một con thác nhỏ khá là an toàn. chúng ta sẽ nghĩ ngơi ở đó” người sư phụ của cả đám nhìn bản đồ rồi lên tiếng an ủi. “ủng hộ sư phụ” “sư phụ là tuyệt nhất” cả đám nghe vậy đều hoan hô mừng rở vì hiện tải đã quá mệt mõi rồi. cũng vì cái lôi kiếp kia mà mấy ngày nay cả đám phải chạy trống yêu thú cấp cao liên tục không nghĩ rồi. “khoang đã mọi người” người thanh niên đại sư huynh bổng nhiên lên tiếng rồi nhấm mắt lại. “có gì không vậy sư huynh?” “mọi người có nghe thấy âm thanh gì không?” người sư huynh trả lời mà vẫn nhăm mắt. thấy vậy mấy người sư đệ, sư muội và cả vị sư phụ của mấy người này cũng nhấm mắt lại và lắng nghe. “hình như là tiếng thác nước thì phải?” “còn hình như gì nửa mà hỏi, chờ gì nữa mau nhanh chân lên tiến về phía trước để còn nghỉ ngơi nữa” vị sư phụ này cũng quá mệt mỗi rồi. nói xong cả đám bật hết tốc lực để chạy đến con thác. nhưng ngay khi chạy thì nghe thấy có tiếng hát của một ai đó nên cả đám liền giảm tốc độ lại mà từ từ tiếp cận. lợi dụng bụi cây để che chắn mà quan sát mọi thứ. điều mà cả đám nhìn thấy đó là một người nam nhân cao ráo da dẻ trắng trẻo trông căng đầy sức sống. nhưng ngay khi thấy khuôn mặt của người nam nhân thì cả đám nữ nhân đều hầu như mắt đi vẽ bình tĩnh vốn có khi đối mặt với nam nhân khác. nhóm đệ tử nữ lên tiếng. “oa dáng người thật là đẹp quá đi mất” “nhìn cái đó kìa, chắc là ở trên giường hành sự chắc phải mạnh mẽ lắm” một người đệ tử nữ chỉ vào chỗ gồ lên ở giữa hai chân của vạn thiên vũ “a. sư tỉ này có cần nói rõ ra như vậy không?” “muốn lắm mà còn chê” “a. thật là muốn sinh con cho người đó quá” cả đám nữ nhân vừa nói vừa chảy nước miếng. còn đám nam nhân còn lại nghe nhóm nữ nhân nói thì chỉ biết câm nín và nhìn xuống phía đũng quần của mình mà thầm than sao mà ông trời lại bất công đến như vậy. người đại sư huynh lên tiếng hỏi người sư phụ đang ngồi kế bên mình. “sư phụ ... sư phụ... người.. người đó chẳng phải là...” “ừa là người thanh niên mà chúng ta đã gập lúc trước” “chúng ta nên làm thế nào bây giờ?” “không nên làm phiền người khác, chúng ta đi mau” nhưng thật không may lúc này có một nam đệ tử lại vô tình thốt lên. “sao của mình không thể to như thế được cơ chứ ?” một nam đệ tử thốt lên. nghe vậy cả đám đều quay lại nhìn người đệ tử này làm người đệ tử sợ muốn chết. thế nhưng chỉ vài giây sau khi người đệ tử này nói thì cả đám liền nghe thấy một âm thanh phát ra ở trong lỗ tai của mình. “có muốn cái đó to hơn không?” “còn các ngươi thì sau cũng muốn cái đó của mình to hơn không?” cả đám quay lại nhìn nhưng người thanh niên kia vẫn đang tắm mà trong miệng vẫn ngân nga hát. cả đám liền nỗi lên một ý nghĩ ‘vạn lý truyền âm’. “có” cả đám nam nhân đồng thanh trả lời ngay lập tức từ đệ tử cho đến sư phụ. ngay khi sau khi đám nam nhân trả lời câu hỏi của người thanh niên, thì nhóm người này thấy linh khí xung quanh tập trung lại rồi sau đó tụ lại thành những khối cầu trôi lờ lững xung quanh người thanh niên. sau khi linh khí đã kết tinh thành dạng cầu và thì thấy người thanh niên bước ra khỏi thác nước sau đó lấy một chiếc bình ra rồi nhỏ từng giọt một vào mỗi quả cầu bằng linh khí. những quả cầu linh khí từ màu vàng óng như những quả cầu ánh sáng bỗng chốc biến thành những quả cầu màu xanh lục bảo lấp lánh trong rất đẹp mắt. trong lúc cả đám từ các đệ tử đến người sư phụ đều còn đang sững sờ trước những gì mình thấy đã vượt qua những gì mà mình hiểu biết về thế giới, cả đám nam nhân liền bị mấy viên linh cầu đó công kích với tốc độ cao vào thẳng đũng quần của mình mà không kịp phản kháng. ‘aaaaaa...” cả đám nam nhân hét lên trong đau đớn và tất nhiên là cả đám đều theo bản năng lấy hai tay bụm lại và ngất đi ngay sau đó. mọi chuyện diễn ra quá nhanh làm đám nữ nhân không kịp đề phòng nên cũng không biết phải làm thế nào. đang trông lúc bối rối thì nghe tiếng của người thanh niên thốt lên. “không cần phải lo lắng, ta chỉ cho bọn họ ngủ một chút mà thôi. bởi quá trình này khá là đau nên ta cho họ ngủ để không phải chịu đau đớn thôi”. đám nữ nhân quay nhìn lại thì thấy người thanh niên đó đã tắm xong và lên bờ đến từ khi nào. “cái hồ này đã trở thành linh hồ rất có tác dụng trong việc tu luyện. các người ngâm mình trong đó khoảng chừng nửa canh giờ là có thể tăng cảnh giới lên một tiểu cảnh viên mãng rồi.” đám nữ nhân thấy người thanh niên đang định đi thì bỏng quay người lại và nói: “à mà quên, lúc mấy người kia tỉnh đậy thì nói với họ là nhờ không được bận quần khi ngâm mình và nhất định phải ngồi yên trong dòng ít nhất 30 phút thì cái đó mới có thể lưu giữ kích thước vĩnh cữu nếu không sau này mà không thể lên được thì đừng trách ta không cảnh báo đó” nói rồi người thanh niên lấy tay quơ nhẹ một cái ngay lập một bức tường bằng đá xuất hiện ở giữa hồ chia mặt hồ ra làm hai sau đó biến mắt ngay tại chổ. đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái