Cùng quân hoan

Chương 80 : Cùng quân hoan

Thẩm Thiên Xu không kìm chế được dục vọng mất hồn này, sau nhiều lần buông thả, sự tỉnh táo sau khi xong việc lại tra tấn hắn. Nhưng cũng may, bây giờ con dâu không chán ghét không ruồng bỏ hắn, tình cảm trái luân lý này không nghiêm trọng như hắn nghĩ.   “Cha lừa con khi nào chứ?” Thẩm Thiên Xu cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán con dâu, hắn vuốt ve gương mặt bất an của thiếu nữ, an ủi nàng: “Cha đến thư phòng xử lý nốt vài công việc cuối cùng, sáng mai chúng ta lên đường rời phủ.”   “Nghiên Nhi ngoan, thả lỏng đi.”   Thấy nét mặt nam nhân chắc chắn, không giống giả vờ, trước kia hắn cũng chưa bao giờ nuốt lời điều gì. Kiều Nhược Nghiên im lặng, ngón tay chậm rãi buông ra, nàng nâng hàng mi dài và dày, đôi mắt trong như nước hồ phản chiếu lại gương mặt tuấn lãng của nam nhân.   “Đêm khuya nhiều sương, cha xử lý hết những chuyện còn lại, phải về sớm nhé.” Thiếu nữ giòn giã nói.   “Được, về sớm với tiểu dâm phụ, được không?” Hắn và con dâu rất gần nhau, hơi thở nóng rực gần trong gang tấc.   Tim Thẩm Thiên Xu nóng rực, hắn không nhịn được, há miệng cắn cánh môi xinh đẹp của con dâu, hắn nhìn nàng chăm chăm, nàng cũng đã bắt đầu mê ly, động tình.   “Ưm ưm… Cha ~~” thiếu nữ khẽ gọi, tiếng kêu quyến rũ đó lọt vào tai làm cơ thể hai người đồng thời chấn động, hai trái tim đột nhiên đập mạnh.   Đã có những lần bọn họ giao hoan chỉ là vì sự phù hợp mê luyến giữa hai cơ thể, còn sau khi Kiều Nhược Nghiên tỉnh táo, tiếng gọi này lại là sự ý loạn tình mê sau khi tâm ý tương thông, đây mới thật sự là cơ thể và linh hồn hòa làm một, sự triền miên giữa hai cơ thể, sự tương giao của hai tâm hồn.   “Nếu không phải thời cơ không đúng, cha thật sự rất muốn làm với tiểu dâm phụ câu dẫn cha.” Khẩu khi hung tợn che dấu tình dục thiêu cháy, Thẩm Thiên Xu nói ra những lời này, sau đó hối hả kéo khoảng cách với con dâu, xuống giường.   Kiều Nhược Nghiên nhìn nam nhân vội vã ra khỏi phòng, người hắn cao to, lúc bước đến bên cửa phòng đang mở, gần như che kín toàn bộ ánh chiều tà chiếu vào nhà.   Trong phòng tối rồi lại sáng, lúc thiếu nữ nhìn cửa một lần nữa, nơi đó đã không còn bóng người cao lớn mạnh mẽ của hắn.   Kiều Nhược Nghiên mơ màng ngủ, cả đêm ngủ không an ổn, mấy lần nàng muốn khoác áo bước xuống giường đi tìm cha, nhưng lại sợ sẽ quấy rầy hắn. Đi hay không, nàng rối rắm mãi, nghĩ đây là đêm cuối cùng trước khi rời khỏi thành đô, sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội ở bên nhau, cuối cùng nàng từ bỏ.   Tờ mờ sáng cuối đông, theo như bình thường thì không có nắng ban mai phá vỡ tầng mây gieo xuống, không có làn gió trong lành thổi qua, chỉ có một khoảng đất trời trắng xóa, sương sớm lượn lờ.   Lim dim thức dậy, Kiều Nhược Nghiên xoay người, nhưng vì eo bị giữ chặt nên nàng không thể nhúc nhích. Nàng không mở mắt, tay lần mò trên eo, hóa ra là bàn tay to mạnh mẽ của nam nhân.   “Về lúc nào vậy?” Thiếu nữ vừa mừng vừa sợ, như mọi buổi sáng, nàng thuần thục kéo vạt áo rộng thùng thình của hắn ra, đầu lưỡi quấn lấy một đầu nhũ của nam nhân, nhiệt tình liếm mút.   “Một canh giờ trước.” Thẩm Thiên Xu giữ gáy con dâu, nhìn nàng liếm ngực mình như mèo con, hắn khàn giọng cười nói: “Hóa ra tiểu dâm phụ gấp gáp muốn cha như vậy.”   “Cha.” Kiều Nhược Nghiên ngậm đầu nhũ đỏ sậm của nam nhân, kêu một tiếng, người nàng trượt xuống, bờ môi mềm mại cũng di chuyển theo, sau khi liếm cơ bụng và tuyến nhân ngư gợi cảm của nam nhân, nàng nhẹ nhàng móc cây gậy đen tím của cha ra khỏi quần lót.   “Mặt cha có vẻ hờ hững, nhưng côn thịt phía dưới lại vừa thô vừa cứng.” Cây gậy nóng bỏng làm ổ chăn ấm áp trở nên khô nóng hơn, lúc thiếu nữ xoa nắn thân gậy cứng rắn, đầu ngón tay vô tình sờ đến chất lỏng dính ướt trên da gậy, nàng ngọt ngào nói:   “Cha, cái lỗ nhỏ trên quy đầu của người phun ra không ít dịch trong suốt, dinh dính, chảy xuống thân. Nghiên Nhi dùng miệng mút khô giúp người nhé.”   Trong chăn ngập tràn mùi tinh của nam nhân, nồng nặc tanh tưởi, Kiều Nhược Nghiên gảy cái lỗ nhỏ trên quy đầu, quả nhiên nghe thấy tiếng hít hà liên tục truyền đến từ bên trên.   Thiếu nữ cảm thấy mỹ mãn, vuốt ve côn thịt cực đại của cha, cúi đầu, há miệng ngậm quy đầu tanh nồng vào miệng, hóp má liếm mút.   “Ưm… Nghiên Nhi, đừng mút cha nữa, không thì hôm nay không đi được đâu.” Thẩm Thiên Xu thở hổn hển, đỉnh nhạy cảm nhất bị con dâu ngậm trong miệng liếm mút, hắn sướng đến nỗi nói không liền mạch.   “Ngoan… Ư… Bỏ ra đã…”   Kiều Nhược Nghiên chưa đã thèm, nhả đầu nấm trong miệng ra, nàng rúc vào ngực nam nhân, hai tay vẫn đang vuốt ve cây gậy, thỉnh thoảng ngón tay vuốt đám lông tươi tốt hỗn độn dưới háng hắn.   “Nhưng côn thịt của cha sưng kinh lắm, mặc bào phục cũng sẽ bị người ta nhìn thấy đấy.” Nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên, giọng điệu như đang lo lắng.   “Phía dưới của Nghiên Nhi cũng ẩm ướt rồi, chảy rất nhiều nước vì cha đó.”   “Tiểu yêu tinh này.” Thẩm Thiên Xu mất khống chế kéo quần lót con dâu xuống, hắn đỏ mắt nghiêng người đè lên cơ thể mềm mại của thiếu nữ, quy đầu đen sì cứng rắn đặt lên mép huyệt của con dâu, một tiếng “phốc”, cả cây gậy cắm hết vào.   Bốp —— Thẩm Thiên Xu vung bàn tay to xuống cặp mông mịn màng của con dâu, hắn đẩy mông, côn thịt lớn nghiền áp đưa đẩy trong đường đi của thiếu nữ.   Toàn cơ thể nam nhân căng chặt, hắn tập trung tất cả sức mạnh lên côn thịt, cắm rút thật mạnh trong tiểu huyệt dâm đãng, mặt hắn mướt mồ hôi, hắn nói với con dâu: “Còn không mau co mông lại kẹp chặt cha hơn đi, tiểu dâm phụ.”