Cùng quân hoan

Chương 77 : Cùng quân hoan

“Ngoan, đợi cha, cùng nhau…” Cây gậy sưng to của Thẩm Thiên Xu phá vỡ tầng tầng lớp lớp thịt non của con dâu, đầu nấm thọc mạnh vào trong tử cung mềm mại quý báu của nàng.   Con dâu đang bên bờ cực hạn, người run bần bật, thịt non cắn chặt nam căn của cha, áp bức hắn, ép hắn bắn ra tinh dịch trắng đục.   “Cha… Ưm ưm ưm a… Đừng cắm nữa… Cha… Mạnh quá…”. Kiều Nhược Nghiên bị cha đè dưới thân, không ngừng đưa đẩy, làm tình kịch liệt với nam nhân vốn đã tiêu hao hết sức lực trong cơ thể nàng.   Bây giờ cha mãi vẫn chưa bắn, còn nằm trên lưng nàng, đặt trọng lượng của hơn nửa bộ phận thân trên lên người nàng.   Hắn lại cắm vào trong nàng, mạnh mà nhanh, Kiều Nhược Nghiên lắc đầu, nước mắt nước mũi giàn giụa, nàng thật sự không chịu nổi nữa.   Thiếu nữ run rẩy bò về phía trước, muốn thoát khỏi háng cha, nàng nhích đầu gối bò một bước, hai bước, lúc kéo quy đầu to ra đến mép huyệt, nàng lại bị nam nhân bóp chặt eo hung ác lôi về, côn thịt thô cứng như thép lập tức xuyên qua nàng, đầu nấm bổ ra hoa tâm, cắm vào tử cung, đột nhiên lấp đầy nàng!   “A…” Kiều Nhược Nghiên ngẩng cao đầu, khuôn mặt trắng như ngọc đỏ bừng, khoái cảm hoàn toàn nuốt sống nàng.   Răng thiếu nữ va vào nhau, nước từ tử cung chảy ra ồ ạt, một ít chảy ra ngoài mép huyệt theo côn thịt, phần còn lại bị côn thịt chặn lại ở đường đi.   Tiểu huyệt trong cơn cao trào khiến Thẩm Thiên Xu cày cấy càng vất vả hơn, cũng càng sướng hơn. Dâm thủy ấm áp trơn dính tưới nhuần côn thịt nóng bỏng cường hãn của hắn, con dâu trong cơn cao trào rất nhạy cảm, bên trong cũng non mềm chặt khít không tưởng tượng nổi.   Thẩm Thiên Xu vuốt ve ấn nơi phồng lên trên bụng nàng, nộn huyệt của con dâu vang lên tiếng phụt phụt, hắn vui mừng gieo đầy vệt đỏ thẫm màu lên tấm lưng tuyết của nàng, giọng thô khàn như thể trong cổ họng có cát:   “Không phải ngày nào con cũng kêu muốn côn thịt lớn của cha cắm sao? Thế nào? Tiểu dâm phụ, bị cha cắm sướng hay không! Có sướng hay không!”   Lúc này Kiều Nhược Nghiên mới ý thức được giao hoan với nam nhân cao lớn luyện võ như cha là một chuyện đáng sợ cỡ nào, có thể nuốt hết cả cây gậy to nóng bỏng của hắn đã không dễ, huống chi còn bị nam nhân đè dưới thân, cắm không muốn sống…   Bây giờ hạ thể nàng đã bị cắm đến nỗi gần như chết lặng, nhưng cha vẫn chưa bắn, nàng thật sự sẽ chết dưới háng hắn mất!   Cổ họng thiếu nữ rất khô, ngay cả phát ra tiếng nức nở cũng rất khó khăn, thân trên của nàng mềm nhũn nằm sấp xuống, vầng trán mướt mồ hôi úp xuống chăn, không một tiếng động.   Sự im lặng của nàng làm Thẩm Thiên Xu phát hiện ra điều bất thường, hắn biết cơ thể con dâu đã không thể chịu được nữa.   Thẩm Thiên Xu thọc vào rút ra mãnh liệt mấy chục lần, quy đầu bắn tinh trắng đặc sệt rót đầy tử cung con dâu, tinh dịch nhiều đến nỗi tử cung ăn không hết, còn lại chảy ra đường đi.   “Sao lại không được thế này, cha chỉ cắm vào hơi lâu thôi, Nghiên Nhi đã không chịu nổi rồi.”   “Bặc”, một tiếng vang dội, Thẩm Thiên Xu rút côn thịt màu đen dính đầy dâm thuỷ đã mềm một nửa ra, hắn xoay cơ thể mềm mại bị chà đạp đến nỗi khó coi của con dâu lại, để nàng gối lên cánh tay mình, ôm nàng vào lòng.   Kiều Nhược Nghiên chưa bao giờ bị cha cắm như vậy, trước kia mỗi lần nàng và cha giao hợp, nàng luôn được yêu thương.   Tuy lúc cha cực kỳ hứng thú, cha cũng sẽ hưng phấn đẩy mông cắm mạnh rút mạnh, nhưng hôm nay hắn điên cuồng muốn cắm chết nàng dưới háng, hoặc là, đúng hơn là điên cuồng hận không thể chết trên bụng nàng. Kiều Nhược Nghiên chưa bao giờ thấy.   Hôm nay cha quá khác thường, làm nàng cảm thấy có điều gì đó không thích hợp, rất không thích hợp.   Môi đột nhiên bị hôn lên, suy nghĩ của Kiều Nhược Nghiên bị ngắt đoạn. Nam nhân bá đạo cạy răng nàng ra, đổ nước bọt trong miệng mình vào miệng nàng.   Kiều Nhược Nghiên nuốt nước bọt của nam nhân, cổ họng khô cạn đã dễ chịu hơn. Mắt nàng mê ly, ngón tay đặt lên lồng ngực có cảm giác an toàn của cha, đầu ngón tay mơn trớn vuốt ve, cảm nhận được sự cường tráng, cơ thể căng tràn lực lượng của hắn.   Giữa hai người khác giới, không chỉ là nam nhân si mê nữ nhân có cơ thể đầy đặn xinh đẹp.   Nữ nhân cũng vậy, cũng dễ dàng sinh ra hảo cảm với nam nhân có cơ thể cường tráng mạnh mẽ.   Thực sắc tính dã, người vốn có sẵn   “Hôm nay cha thật là lợi hại, làm con sợ.” Kiều Nhược Nghiên nâng gương mặt chưa tan tình triều lên đối diện với cha, nàng thích được nam nhân ôm vào lòng sau khi cao trào.   Hai cơ thể trần trụi ôm nhau, da thịt dính vào nhau, có được nhau, không buông ra.   Thẩm Thiên Xu gạt dúm tóc đen mướt mồ hôi dính trên mặt con dâu ra, sau khi cao trào, giọng hắn thấp mà trầm ổn, lại lộ ra sự thỏa mãn sau khi phóng thích, “Là Nghiên Nhi chưa được cắm nhiều, sau này cha phải huấn luyện con. Huấn luyện theo kiểu của quân doanh, làm cơ thể con rắn chắc hơn.”   “Đâu phải vấn đề của con, rõ ràng vấn đề ở trên người cha mà.” Kiều Nhược Nghiên mở miệng từ chối, một nữ tử yếu đuối như nàng, vừa không hành quân vừa không đánh giặc, vì sao lại bắt nàng luyện binh chứ.   “Quyết định vậy nhé.” Căn bản Thẩm Thiên Xu không cho con dâu cơ hội thương lượng, trực tiếp quyết định luôn.   “Cha độc tài chuyên trị quá rồi đấy.” Kiều Nhược Nghiên buồn bực lay cánh tay hắn, cấu da hắn, nhưng đối phương lại chẳng hề nhăn mày lấy một cái. Thấy hắn không hề nhúc nhích, tròng mắt Kiều Nhược Nghiên xoay chuyển, nàng cười tinh ranh, quyến rũ nói:   “Cha, con muốn sờ côn thịt lớn mềm nhũn của cha.”   “Được.” Thẩm Thiên Xu cụp mi, đôi mắt đen tối thâm trầm vẫn nhìn nàng không dao động, ngón tay móc đóa cúc hoa giữa kẽ mông nàng.   “Hôm nay cha vẫn chưa chạm vào hậu huyệt của con dâu đâu, nếu sờ nó cứng, con đừng có khóc lóc xin tha.”