Cùng quân hoan

Chương 76 : Cùng quân hoan

Kiều Nhược Nghiên không nhìn thấy vẻ mặt của cha, nghe hắn nói rất thành khẩn, giọng điệu thương tiếc, điều này làm nàng thỏa mãn, dịu dàng nói: “Cha… A ha… Con không trách cha… Muốn cha dùng côn thịt lớn cắm… Ưm ưm a a… Cắm con…”   Tư thế chó bò làm Kiều Nhược Nghiên bị cha cắm rất sâu, quy đầu to cắm vào trong tử cung như thể thọc đến trái tim nàng, bụng phồng to lên, biến mất rồi lại phồng lên, biến mất rồi lại phồng lên...   Cây pháo dài đến tận trời của cha đang nhét đầy nàng, quy đầu to cắm vào hoa tâm, thọc vào rút ra làm nàng sướng đến nỗi hít thở không đều. Khoái cảm khiến người ta rùng mình điên cuồng tích tụ lại trong cơ thể Kiều Nhược Nghiên, người nàng hòa tan thành một bãi nước xuân, không thể suy nghĩ được gì nữa, chỉ nhớ phải kẹp chặt hai chân để cây gậy to kia cắm rút dũng mãnh hơn.   “Tuy rằng tư thế của Nghiên Nhi rất… Mất mặt… A… Ha… Nhưng bị cha chiếm hữu toàn bộ thế này… Ưm ưm a…”   Nàng bị nam nhân đâm cho run liên tục, hai bầu ngực cũng được tẩm bổ bởi trận hoan ái tràn trề sảng khoái này, phình phình trướng to ra cực kỳ nhạy cảm, mỗi lần đầu nhũ sưng to cọ với chăn gấm, nàng đều cảm thấy tê dại và một chút đau đớn.   “Hóa ra Nghiên Nhi thích làm tư thế này với cha nhất, bò như một con chó cái ăn cây gậy thịt của cha.”   Thẩm Thiên Xu túm chặt vòng eo một tay có thể ôm hết của con dâu, đẩy cặp mông rắn chắc, cây gậy đen sì to như pháo giữa hai làm con dâu điên cuồng chảy nước, mép hoa dính đầy nước, khiến người ta không nhìn thấy rõ màu đỏ ban đầu.   Hai cánh tay giao nhau tách ra, Kiều Nhược Nghiên nằm bò úp nghiêng mặt, ngón tay bấu chăn làm nó nhăn lại.   Thiếu nữ kẹp chặt côn thịt lớn giữa hai chân, ý loạn tình mê rên rỉ, “Cha… Ưm ưm ưm a… Cha… A a… Cha…”   Thẩm Thiên Xu lau chất dịch vẩn đục ở gốc côn thịt và bên mép hoa huyệt của con dâu đi, thấy cánh môi lớn nhỏ của con dâu đã bị hắn cắm mở rộng ra, thịt đỏ lật ra ngoài vẫn đang bọc lấy hắn, mấp máy liếm mút.   Nam nhân vừa lau gậy vừa khẽ cười nói: “Nghiên Nhi có một cái tiểu huyệt dâm đãng có thể nuốt côn thịt của cha đến tận gốc, đã vậy, thịt dâm cũng bị cắm lật ra ngoài, mà vẫn muốn nuốt gậy thịt không buông.”   “A a… Ưm ưm… Cha…” Cuộc giao hoan mãnh liệt với cha làm Kiều Nhược Nghiên quên đi tất cả, bụng nhỏ bị quy đầu to đùa bỡn đến nỗi vừa mỏi vừa trướng.   Nàng chỉ muốn ăn côn thịt lớn vào sâu hơn, có được nam nhân nhiều hơn, “Ưm a… Cha… Hôn con… Con muốn hôn…”   Nghe thấy lời mời nồng nàn của con dâu, Thẩm Thiên Xu cắm tận gốc côn thịt vào, sau đó bất động, vòng eo nóng bỏng đè lên mông thiếu nữ, để nàng kẹp lấy côn thịt bò về phía trước một bước, chừa lại một chút khe hở ở mép giường.   Nam nhân quỳ trên giường với tư thế cắm vào từ phía sau, mở rộng hai bắp đùi đứng bên cạnh đôi chân khép lại của con dâu, đẩy hông, cắm cho con dâu kêu rên.   “Tay chống lên, tiểu dâm phụ tự ngồi dậy.”   Kiều Nhược Nghiên hao rất nhiều sức mới miễn cưỡng chống được người dậy trong khi đang bị côn thịt lớn cắm, hai cánh tay tê dại của nàng run lên, đầu vô lực gục xuống giữa hai tay. Cả người nàng không còn chút sức nào.   “Ngoan lắm.” Thẩm Thiên Xu khen thưởng con dâu bằng cách đâm thọc thật mạnh.   Bàn tay đặt trên eo con dâu của Thẩm Thiên Xu mơn trớn lên trên, một tay vui vẻ bóp ngực nàng, một tay nâng gương mặt ửng đỏ mê say của nàng lên, vươn đầu lưỡi dày ướt khô nóng liếm hai cánh môi khô ráo vì rên rỉ quá lâu.   “Ân ân… Cha…”   Kiều Nhược Nghiên híp mắt, khóe mắt vương nước mắt vì quá sung sướng, nàng lè cái lưỡi đinh hương quét đầu lưỡi của cha, đầu lưỡi đảo quanh chiếc lưỡi dày của cha.   Lưỡi của hai cha con giao nhau trong không trung, giống như thiên lôi câu lấy lửa, đầu lưỡi một lớn một nhỏ truy đuổi quấn lấy nhau, liếm nhau, không tách ra được, rất nhiều chỉ bạc trong suốt kéo ra giữa hai đầu lưỡi ướt át.   Kiều Nhược Nghiên và cha hôn nhau càng lúc càng sâu và si mê, khoảng cách giữa hai miệng không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng bốn cánh môi dán lên nhau kín kẽ, lưỡi nàng đã bị cha hoàn toàn ngậm vào trong miệng liếm mút.   Bàn tay to luân phiên nắn bóp ngực nàng, côn thịt lớn nhét căng nàng, bị cha ăn cái miệng nhỏ, Kiều Nhược Nghiên cảm nhận được sự sung sướng thoả mãn xưa nay chưa từng có.   Nàng lún sâu trong biển dục vọng, bị nam căn hùng vĩ trong cơ thể liên tục đẩy lên bờ, sau đó lại bị kéo vào trong cơn sóng tình dục.   Hoa kính co rút lại mấp máy, tầng tầng mị thịt liều mạng cắn chặt nam căn rút ra ngoài. Tiểu huyệt của con dâu bỗng chặt khít đến nỗi khiến người ta phát điên, đường đi bị hắn nghiền phẳng, chặt đến nỗi di chuyển cây gậy cũng khó khăn, Thẩm Thiên Xu vội vàng kìm nén hơi thở, ổn định lại tinh quan suýt thì thất thủ.   Hắn nhả môi con dâu ra, nằm trên tấm lưng trần trắng nõn của nàng, hai tay bóp hai bên ngực mềm mại thưởng thức.   Hắn chơi ngực rất đa dạng, hoặc là bàn tay ép phẳng, lòng bàn tay hướng về phía trước, làm nhũ quả trên bộ ngực run rẩy của con dâu quét qua lòng bàn tay hắn.   Hoặc là ngón cái cùng ngón trỏ kéo núm vú đỏ tươi. Lại hoặc là bóp ngực con dâu nhỏ cho đến khi nó đỏ lên nóng lên, ngón tay dịch xuống xoa bóp nhũ thịt, làm cho ngực nàng giăng kín vệt đỏ mới chịu bỏ qua.   “Ưm a… Cha… Không được rồi… Con sắp ra rồi… Cha tốt mau bắn cho con… Cha tốt… A a…”