Cực Võ

Chương 10 : Thiên Hạ Phong Vân

Những ngày tiếp theo của Vô Song gắn với hai chữ bình yên, ở Tiêu Dao Cốc những ngày này bản thân Vô Song dần dần hình thành một loại thói quen, hắn cùng Dạ Xoa cũng tạo thành một loại ăn ý đặc biệt. Cả hai tương đối quen thuộc với nhau cũng không còn tình trạng quá xấu hổ như trước, đến ngày thứ ba bản thân Dạ Xoa cũng đã có thể cử động cho dù còn chút đau đớn nhưng vẫn làm khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng xuất hiện một nụ cười vui vẻ, không thể không nói Dạ Xoa cười lên rất đẹp. Thời gian cứ như vậy trôi qua, buổi sáng liền dạy sớm bổ củi hoạt động gân cốt sau đó liền lo bữa ăn cho toàn bộ Tiêu Dao Cốc, nguyên liệu nấu nướng hoàn toàn do Vạn lão trợ giúp, đến trưa thì ăn cơm cùng Dạ Xoa, nói với nàng vài câu vui vơ, nghe nàng kể về võ lâm thế sự, buổi chiều liền bắt đầu tiến vào rừng rậm Tiêu Dao Cốc, học Vô Hà Tử cách đi ra ngoài... Nhờ có Dạ Xoa bản thân Vô Song liền rốt cuộc biết bên ngoài Tiêu Dao Cốc là hình dạng gì. Hắn đang sống trong triều Thanh. Đất nước hiện nay có thể coi là hòa bình thinh thế, dân chúng ấm nó có điều lại dính phải tình trạng thù trong giặc ngoài. Theo lời Dạ Xoa, Thanh triều hoàng đế là kẻ thù của Thiên Long Giáo, cũng là lý do chính khiến Thiên Long Giáo bị diệt. Sau khi Thiên Long Giáo bị diệt bản thân triều đình cũng rút khỏi tranh giành giang hồ, việc trong giang hồ liền rất ít khi quan tâm dù sao những đại phái trên giang hồ quả thực cũng không có mấy phái nguyện ý cùng triều đình là địch. Trong những năm nay nổi lên nhất là Thiên Địa Hồi cùng Hồng Hoa Hội. Thiên Địa Hội – Trần Cận Nam cùng Hồng Hoa Hội – Trần Gia Lạc được gọi là Đại Minh Song Trần, phong trào Phản Thanh Phục Minh những năm gần đây cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng nở rộ cũng là nhờ hai nhân vật này. Đáng nói nhất cả Trần Cận Nam cùng Trần Gia Lạc đều là đương thời anh tài, năm nay mới ngoài 20 tuổi đã lộ phong mang liền làm triều đình vạn phần đau đầu. Dạ Xoa bản thân thông thường cũng sẽ không quan tâm đến Thiên Địa Hội hay Hồng Hoa Hôi, bằng vào thực lực Thiên Long Giáo ngày xưa căn bản không để hai hội vào mắt có điều từ khi Thiên Long Giáo bị diệt, nàng liền chú ý đến tất cả các thế lực muốn trả thù triều đình, chỉ cần đối địch với triều đình nàng liền chú ý một hai. Theo lời Dạ Xoa nói hai hội này hiện nay còn nhỏ yếu nhưng chỉ cần trong 10 năm không bị Thanh triều diệt liền có cơ hội thật sự trở thành chí mạng vết thương cho Thanh triều. Đây là thù trong, về phần giặc ngoài lại càng đáng sợ. Thanh triều nằm ở Trung Nguyên màu mỡ, là nơi giàu có số một trong thiên hạ bất quá bốn phương đều không yên tĩnh. Phía tây chính là Tây Vực, Tây Vực còn được gọi là bách quốc địa phương, nếu bách quốc thống nhất liền quả thực có khả năng trực tiếp khai chiến với Thanh triều, cho dù thỉnh thoảng cũng bị dị tộc tấn công bất quá hiện nay Tây Vực chiến loạn liên miễn vẫn là không đáng lo. Phía Nam giàu có cùng màu mỡ liền được coi là huyết mạch của Thanh triều, bất quá nơi này giặc cướp thường xuyên nổi lên cũng làm Thanh triều tương đối đau đầu, càng đáng nói hơn, làm Vô Song ngạc nhiên, phía Nam không ngờ lại tồn tại một nhân vật cực kỳ kinh người – Trấn Nam Vương – Ngô Tam Quế. Ngô Tam Quế vốn là Bình Tây Vương, Vô Song không rõ tại sao ở đây hắn lại là Trấn Nam Vương bất quá Vô Song dám chắc đến chín phần, chỉ cần Ngô Tam Quế này đúng là Ngô Tam Quế trong Kim Dung, Thanh triều liền gặp họa. Phía Bắc lại càng đàng sợ, phía bắc là đại thảo nguyên đồng thời cũng là nơi hai con mãnh hổ cắn xé nhau, người Khiết Đan cùng người Mông Cổ. Mông Cổ những năm nay thế lực tăng mạnh, mơ hồ có xu hướng ăn tươi nuốt sống Khiết Đan, chỉ cần Khiết Đan bị giải quyết lúc đó Thanh triều liền phải trực tiếp đối mặt với một đầu hổ đói. Phía Đông trái lại tương đối bình tĩnh, nơi này liền là Đại Tuyết Sơn, Đại Tuyết Sơn cũng chỉ có những bộ lạc du mục nhỏ lẻ, bản thân Đại Tuyết Sơn quá khó để phát triển thế lực, nơi này quá lạnh, Đại Tuyết Sơn chủ nhân chính là Tuyết Sơn phái, Tuyết Sơn phái chủ nhân liền là một cái lợi hại nhân vật, người này là Bạch Tự Tại. Theo lời Dạ Xoa, phụ thân hắn năm đó từng tự mình lên Đại Tuyết Sơn một lần, không ai biết trên đó rốt cuộc xảy ra việc gì bất quá từ đó về sau Tuyết Sơn Phái của phía Đông cùng Thiên Long Giáo phía Tây liền kết thành minh hữu, phụ thân của hắn Lệ Thương Thiên còn gọi Bạch Tự Tại một tiếng đại ca. Năm đó Thiên Long Giáo bị vây công, đúng là chỉ có một mình Tuyết Sơn phái ra sức trợ giúp, đáng tiếc nước xa cũng khó có thể cứu được lửa gần, Tuyết Sơn Phái cũng chỉ đành vô lực. Thế cuộc trong thiên hạ này rất loạn rất loạn, nhìn như bình yên nhưng trong mắt Vô Song lại trăm ngàn lỗ hở, như một quả bóng bị thổi lên quá căng sẵn sàng bùng nổ vậy. Minh triều dù sao vẫn được coi là Trung Nguyên chính thống chủ nhân, sau khi Mãn Thanh xâm chiếm Trung Nguyên cho dù luôn cố gắng đoạt lấy dân tâm bất quá dân tâm cũng không ổn định, rất nhiều người vẫn còn nghĩ đến triều Minh, rất nhiều cao thủ trong thiên hạ vẫn hướng về tiền triều, Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội liền coi là ví dụ điển hình nhất, phía sau hai thế lực này còn thế lực nào khác hay không thì ai có thể biết?. Đối thủ bên ngoài của Minh triều lại là Mông Cổ, cái này có chút đáng sợ. Vô Song dù sao trước kia cũng là mọt sách, hắn không biết đời này Mông Cổ đại hãn là ai bất quá nếu là Thiết Mộc Chân... chỉ sợ Thanh Triều dữ nhiều lành ít, về phần Khiết Đan căn bản không đủ nhai, nội trong 10 năm cho dù có sự trợ giúp từ phía sau của Thanh Triều thì Khiết Đan vẫn chắc chắn thất bại. Ngồi trong căn phòng nhỏ, Vô Song hoàn toàn tập trung, hắn bắt đầu vẽ ra một bản kế hoạch cho chính mình, không vì cái gì chỉ là thói quen khó bỏ của hắn. Kiểu chữ Vô Song viết cũng rất đặc biệt, tuyệt đối không có người nào trong thiên hạ có thể đọc được, đây chính là chữ Việt Nam. Đôi khi hắn cũng thấy tương đối buồn cười, người Việt Nam dĩ nhiên lại xuyên về Trung Quốc?, cho dù hắn biết thế giới này căn bản không phải là thế giới trước kia đang sống, căn bản không giống quay về quá khứ. Lại nói về bản kế hoạch, Vô Song tương đối chú tâm, trên trang giấy trắng chằng chịt toàn chữ là chữ, đôi lông mày của Vô Song nhíu càng ngày càng sâu. Theo lời Dạ Xoa bản thân Thanh triều vốn là tử thù của Thiên Long Giáo, một điểm này liền khiến Vô Song với Thanh triều liền trở nên không mặn cũng không nhạt, chưa nói là thù nhưng cũng không phải là bạn. Thanh triều cho dù bề ngoài đẹp đẽ nhưng bên trong lại có vô số việc phải lo bất quá cũng không hẳn cả thiên hạ liền đối địch với Thanh triều. Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi tam đại phái này liền giữ cho mình siêu nhiên địa vị, căn bản đứng ngoài tranh đoạt bất quá Võ Đang – Trương Sinh Chân Nhân lại tương đối ủng hộ Thanh triều, cái này liền là một loại trợ lực rất lớn, Trường Sinh Chân Nhân người này năm đó liền là Ngũ Đế đứng đầu, hiện nay cũng là Thái Sơn Bắc Đẩu. Tất nhiên Trường Sinh Chân Nhân là thế ngoại cao nhân rất ít khi ra mặt, trong võ lâm trợ lực lớn nhất của triều đình phải kể đến Cái Bang cùng Minh Giáo. Tương Dương thành Cái Bang. Quang Minh Đỉnh Minh Giáo. Đây tuyệt đối là hai đại cự đầu của võ lâm, Cái Bang là thiên hạ đệ nhất bang, trong chính phái địa vị hiện nay cũng chỉ thua Thiếu Lâm cùng Võ Đang, còn nhỉnh hơn Nga Mi. Minh Giáo thì không phải nói, Minh Giáo vốn xuất thân từ Tây Vực Ba Tư gọi là Mani Giáo, ở Tây Vực còn được biết với tên Thánh Hỏa Giáo. Thánh Hỏa Giáo liền là một đại quái vật ở Tây Vực, bất quá Thánh Hỏa Giáo năm đó chính là bị phụ thân của Vô Song – Lệ Thương Thiên diệt. Thiên Long Giáo liền thay Thánh Hỏa GIáo trở thành đệ nhất đại giáo của Tây Vực, về việc này Minh Giáo cùng Thiên Long Giáo thế bất lưỡng lập, một bên ở Trung Nguyên, một bên Tây Vực cũng đã không ít lần đại chiến, việc này chỉ chấm dứt khi phụ thân hắn cùng Lệ Thương Thiên cùng đệ đệ Lệ Thương Long, hai người tiến về phía Quang Minh Đỉnh mới dần dần kết thúc. Thiên Vương cùng Long Vương năm đó độc tiến Quang Minh Đỉnh rồi toàn thân trở ra, việc này liền trở thành truyền kỳ võ lâm cũng là lúc đánh dấu vị trí một trong Ngũ Đế của phụ thân hắn – Lệ Thương Thiên. Cho dù là người hậu thế đồng thời cũng không có mấy cảm xúc với phụ thân nhưng Vô Song vẫn phải công nhận, phụ thân của hắn liền là một cái kinh người nhân vật. Diệt Thánh Hỏa Giáo, đè ép Quang Minh Đỉnh, độc xông Đại Tuyết Sơn, quét ngang Tây Vực, nếu cho phụ thân hắn thêm 10 năm, thống nhất toàn bộ võ lâm cũng không hẳn là không thể. ........ “Cây cao đón gió, phụ thân năm đó liền vô địch một thế hệ, liền là một cái kinh người nhân vật nhưng chung quy vẫn là người”. “Cho dù muốn hay không muốn, thân phận làm con ta vẫn phải tiếp nốt đoạn nhân quả của phụ thân, chỉ là sau này làm gì cũng phải cẩn thận một chút, hoặc... “. Vô Song đột nhiên dừng bút, hắn không tiếp tục viết nữa, trong ánh mắt dần dần hiện lên một tia sáng tà dị. “Hoặc hai thân phận?”. Dùng tay vò nát tờ giấy, sau đó đốt cháy dưới ngọn nến, cây bút lông khẽ xoay trên tay Vô Song một vòng sau đó nhẹ nhàng rơi xuống bàn, Vô Song rốt cuộc cũng đứng lên. Nhìn lên vầng trăng trên bầu trời, hắn mỉm cười. “Bước đầu tiên, liền phải học võ công”. Võ công thứ này Vô Song luôn muốn học có điều lão đầu trước đây chưa bao giờ dạy hắn, hơn nữa trước đây lão đầu suốt ngày uống rượu, căn bản làm gì có phong phạm cao nhân bất quá hiện nay thì khác, ít nhât sở ngay cạnh có một cái Ngũ Đế cấp nhân vật, có điên mới không đi tận dụng.