Cực phẩm lão bà: tống thiếu cưng chiều cô vợ bí mật
Chương 39 : Cuộc hẹn ở cape town
Cape Town, Nam Phi.
Matthew ngồi trên ghế lớn, hắn ngả ngớn cười, trên tay cầm một cục xí ngầu bằng ngọc.
“Đã gửi đến cho Tống Tư Thần chưa?”
“Bẩm lão đại, đã gửi.”
“Được, làm tốt lắm.”
Nếu thị trường đại lục có một Tống Tư Thần nắm trùm giới hắc đạo thì ở Đông Bắc Á và châu Phi, người ta lại sợ vị hung thần tên là Matthew.
Matthew thực chất là người thuần châu Á, nhưng gã là bị bọn buôn người bán qua đây làm nô lệ. Không lâu sau đó gã trốn được rồi sống cuộc sống lang thang ở Nam Phi. Đến năm mười lăm tuổi, Matthew tự cầm đầu một đám trẻ lang thang đường phố, rồi gia nhập ACE. Matthew lắm tiền, tàn độc gấp nhiều lần Tống Tư Thần. Gã buôn vũ khí, súng ống đạn dược, cai quản sòng bài, nô lệ, còn cả... ma tuý. Gã ta lớn lên trong sự tàn nhẫn và thù ghét, phân biệt chủng tộc, vậy nên gã càng trở nên vô nhân tính, tàn độc đối với xã hội. Ở Nam Phi, quyền lực của Matthew to lớn một tay che trời, và người ta cũng tự giác biết đến gã như một vị ma vương, đế chế ACE.
ACE từng là một tổ chức ngầm khét tiếng nhưng không tàn bạo, lão đại cũ của ACE là người châu Âu, vì vậy ông ta chúa ghét bọn da màu, thứ ông ta muốn khi đặt quyền ở đây chính là sự phục tùng của những kẻ dưới trướng. Đó chính là lí do Matthew lật đổ ông ta, nắm quyền ACE.
Lần này gã nhòm ngó đến Hắc Sát chính là vì muốn nhòm ngó thế lực hùng mạnh của Tống Tư Thần. Nếu chiếm được Hắc Sát, mọi thứ tài nguyên dồi dào của Tống Tư Thần sẽ chảy về tay gã, bao gồm cả Đế Quốc. Gã ta sẽ đường đường chính chính bước chân vào cai quản mạch kinh tế đại lục, tạo nên một đế chế mới, thống trị giới hắc đạo của châu lục.
“Lão đại, Tống Tư Thần đó không đơn giản đâu.”
“Ta lại không tin hắn có nhiều thủ đoạn và tàn độc hơn ta.”
“Nhưng Brian đã bị hắn giết, kể cả Erris cũng bị thâu tóm.”
“Lão già ngu xuẩn Brian kia có chết cũng đúng. Tống Tư Thần không giết thì chính ta cũng giết ông ta thôi.”
“Nhưng lão đại muốn chiếm lấy thứ của Tống Tư Thần làm gì, chẳng phải người nói quyền lực thế này là đủ rồi sao?”
“Thực ra thứ ta muốn là quyền lực ở đất nước đó...”
“Ý ngài là gì?”
“Steve, cậu cùng tôi đào tẩu khỏi trại nô lệ, đồng hành cùng tôi hai mươi năm, cậu từng nhớ tôi nói không?”
“Lời ngài kể thực sự nhiều, ngài muốn nhắc tới điều gì?”
“Sau này cậu sẽ biết thôi.”
Matthew cầm viên xí ngầu ngắm nghía, ánh mắt lạnh lẽo thanh thuý lại mơ hồ dâng lên một tia ấm áp khó tin.
Tống Tư Thần ngồi trên ghế da, âm trầm nhìn bức thư gửi đến.
“Mười lăm ngày sau ở Cape Town, đến mang người về.”
Bên dưới đề tái bút, lại là cái tên Matthew. Hắn từ từ đưa tay lên vuốt mặt, điện thoại kết nối đường truyền quốc tế, Alan không nghe máy. Hắn phần nào đoán ra.
Matthew hai lần gửi thư đến, lần này lại là ấn định cuộc hẹn ở Cape Town, e rằng đích thân hắn phải ra mặt, nếu không với tính cách tàn bạo điên loạn của Matthew, gã sẽ giết Alan.
Hai phong thư, một cái gửi đến nhà riêng, một cái gửi đến nội bộ Hắc Sát, có lẽ trước khi tuyên chiến trận chiến một mất một còn này, Matthew cũng đã tìm hiểu kĩ càng về Tống Tư Thần. Đối phương không hề yếu, lại có dã tâm lớn, Tống Tư Thần e rằng đây sẽ là một trận chiến nhuốm mùi máu tanh đây.
Điện thoại trên bàn đổ chuông, là Arthur gọi từ Anh Quốc. Vì không liên lạc được với Alan nên Tống Tư Thần buộc phải sai Arthur về Anh Quốc đàm phán với lãnh đạo bên đó về Matthew. Bởi vì Nam Phi nằm trong Khối thịnh vượng chung của Anh nên ít nhiều cái tên Matthew cũng có tác động một số phần.
Chính phủ Anh bên đó luôn e ngại cái tên này, gã ta là một kẻ ngông cuồng thực sự, mặc dù là hoạt động tổ chức ngầm nhưng nhiều lần lại muốn nhúng tay vào chuyện của đất nước, đôi khi còn cả Khối thịnh vượng chung. Chính phủ Anh cũng biết gã ta không phải là kẻ quân tử gì, hoạt động cũng chẳng hợp pháp nên ít nhiều chướng tai gai mắt. Arthur liên hệ với họ để lấy thêm chứng cứ về ACE.
“Thần, không ngoài dự đoán, ACE có tham gia buôn lậu ma tuý.”
“Matthew vừa gửi thư đến.”
“Thư sao?”
“Đúng vậy, e rằng Alan bị phát hiện rồi.”
“Chết tiệt! Hắn ta nói gì?”
“Hẹn ở Cape Town nếu không sẽ giết Alan.”
“Đừng tin lời hắn, tên khốn đó giỏi lật lọng lắm, cậu đến e rằng hắn đã giết Alan rồi.”
“Nhưng tôi vẫn sẽ đến, trận chiến này không biết ai là kẻ khơi mào nhưng nếu Alan chết trong tay hắn thì cả ACE cũng phải bị diệt để tế cậu ấy.”
Arthur biết việc Tống Tư Thần quyết là không một ai có thể lung lay. Matthew không giống như Tống Tư Thần, hắn ta xảo trá, chỉ mong cho Alan có thể gắng gượng đến lúc Tống Tư Thần đến.
Tống Tư Thần rơi vào trầm tư, hiện tại hắn là đang cần nhiều lực lượng nhất, Alan không rõ tình trạng, bên cạnh hắn thực mất đi một vệ binh tinh nhuệ. Điện thoại lại đổ chuông, hắn nhìn cái tên trên màn hình, khẽ nheo mắt.
Là Vân Hạo.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
16 chương
42 chương
67 chương
99 chương
9 chương
10 chương