Công Chúa Lưu Manh Và Hoàng Tử Côn Đồ

Chương 22 : Gây chuyện ở quán bar (2)

- Tôi biết- Giọng nói đặc biệt rõ ràng trong bầu không khí yên lặng. Giữa đám đông một chàng trai bước ra, khuôn mặt góc cạnh, mái tóc nâu đỏ càng làm nổi bật ngũ quan nhu hòa của cậu, dưới một không khí quỷ mị như vậy thì cậu ta càng thêm huyền bí. Nhìn chiếc khuyên tai màu bạc lóe sáng dưới ánh đèn làm nó hơi nheo mắt, giọng nói càng thêm lạnh lùng - Cô ấy ở đâu?- Chàng trai cũng không vội vàng trả lời, khóe môi hơi nhếch lên, đôi chân dài lẳng lặng bước đến quầy bar thuần thục rót cho mình một ly rượu, nhấm nháp xong tư vị ở trong miệng mới bình tĩnh lên tiếng - Tôi không làm việc không công- Câu này không chỉ làm nó muốn đánh người mà còn làm mọi người xung quanh nóng nảy không ít, kiên nhẫn chờ cậu ta làm xong mọi việc còn tưởng nói được lời gì hay ho nào ngờ.... - Cậu đang giỡn với tôi sao? Rốt cuộc là có biết hay không- Nó tiến tới nắm lấy cổ áo cậu ta, không biết là nó quá lùn hay cậu ta quá cao mà tư thế có chút kì cục. - Đừng nóng nảy, tôi chỉ có một điều kiện nho nhỏ, đôi bên đều có lợi- Cậu ta vẫn bình tĩnh trả lời lại làm nó càng thêm tức giận, nếu bây giờ đánh người vừa mất thời gian mà câu ta chắc gì đã khai, đành phải cắn răng chấp nhận - Nói, rốt cuộc cậu muốn gì- Nó càng thêm nằm chặt cổ áo cậu ta - Tôi muốn................- Cậu ta hơi cúi người, nói nhỏ vài lời vào tai nó, hơi nóng phả vào mặt làm nó hơi rụt người lại nhưng câu nói sau đó lại làm nó lập tức cứng người, khuôn mặt nhỏ nhắn không biết vì tức giận hay ngại ngùng lập tức đỏ bừng - Cậu.....- Nó trợn tròn mắt nhìn tên " bệnh" trước mặt vừa đề nghị điều " điên rồ" gì - Sao? Không chấp nhận, tôi cũng không ép buộc đâu, chỉ là bạn của cô.....- Gương mặt đẹp trai nhanh chóng xuất hiện một nụ cười đểu - Được, tôi chấp nhận, lập tức dẫn tôi đi gập cô ấy- Nó cũng không muốn tiếp tục đôi co với tên này, chỉ mất thời gian và đối với Tường Lam cũng không tốt, mặc dù biết điều kiện này rất vô lí - Theo tôi- Nói rồi cậu ta liền dẫn nó ra khỏi đám đông, trực tiếp bước lên lầu hai bỏ lại một đám người nhiều chuyện tò mò không biết họ đã nói gì với nhau (t/g cũg tò mò >_