Công chúa của thần
Chương 10
Chương 10
Học viện Thiên sứ được dựng lên bởi các vị Thần Bất Tử, trước kia nó dùng để làm Thần Điện, và ngày nay là đào tạo Thiên sứ, thêm một bậc trở thành Thiên thần, phục vụ trong các Thần Điện khác nhau. Nằm dưới chân của ngọn núi cao nhất thế giới Thiên Đường, Học viện Thiên sứ trải rộng và chiếm hết bề mặt phía nam của ngọn núi, hướng nhìn thẳng về Cung Điện Paradise phía xa. Những bức tường bằng đá cẩm thạch đã được thay mới lại sau khi Thần Điện cũ bị dỡ bỏ, hàng cột trụ được đúc từ kim cương và dát toàn vàng lá. Dọc theo các bức tường có khảm những viên ngọc lục bảo quý giá và trên những bệ đá cao ngất có đặt vô số những chậu hoa rực rỡ. Học viện có ba tầng, xây theo hình vòng cung, bao quanh lại khoảng sân rộng ở giữa được lát toàn đá hoa cương và ngọc xanh. Có hai khu tầng một và tầng hai, ở mỗi khu đều có những lớp học ban hệ khác nhau cùng với một phòng khảo nghiệm riêng biệt. Tầng ba được bao trọn hoàn toàn bởi Thư viện, với trữ lượng sách khổng lồ. Phía sau Học viện, sát với vách núi, là một Đấu Trường rộng rãi, cũng là nơi để các học viên Thiên sứ so tài và tổ chức các cuộc tuyển chọn, để lựa ra người có năng lực trở thành Thiên thần.
Và… dường như không lúc nào tại Đấu Trường này lại không vang lên tiếng hú hét, hò reo. Chẳng hạn như lúc này đây…
“ Hú hú, Lauis vương tử, cố lên!”
“Yé yé, cố lên!”
“Iolauis vương tử, cố lên! Em ủng hộ ngài! Hú hú!”
“Cố lên, Kai điện hạ, cố lên! Chiến đi!”
….
“Dường như cái đống hỗn tạp này không bao giờ ngừng nhỉ?” Alrissa đứng xen lẫn trong đám đông, vừa cố lách người ra vừa nhăn mặt nói với Aqua bên cạnh.
“Hì hì, chuyện cơm bữa ấy mà!” Aqua sờ sờ mũi nói.
Chật vật vô cùng hai người mới thoát ra khỏi đám đông nhốn nháo, đồng phục váy trắng cũng nhăn nhúm khó coi. Aqua dùng phép Tẩy Sạch làm mất những vết bẩn và nếp nhăn trên váy, lại chỉnh đầu tóc cho gọn gàng cẩn thận, rồi toe toét quay sang Alrissa hỏi:
“Thấy thế nào?”
Alrissa phủi phủi chỗ mép váy bị nhăn, cau mày bất bình nói:
“Vớ vẩn, tạp nham, rặt những chuyện linh tinh không đáng để quan tâm!”
Aqua lại sờ sờ chóp mũi, khịt khịt mấy cái rồi nũng nịu nói:
“Alrissa, làm ơn đi mà. Xem mấy cái này cũng tốt đấy chứ?”
Alrissa nhăn mặt khó chịu, nàng chỉ tay ra đám người sau lưng, nói:
“Aqua, ta nhờ nàng dẫn đi tham quan khuôn viên Học viện để làm chuyện quan trọng, không phải để nàng dẫn tới chỗ này xem khỉ diễn trò!”
Thanh âm của nàng không lớn, rất nhanh bị nhấn chìm trong tiếng hò hét, nhưng một số người vẫn nghe thấy được, điển hình là ba “con khỉ” đang bay lượn trên không trung kia. Một trong ba người nhìn người đối diện, nhếch môi nói:
“Lauis, có người nói chúng ta là khỉ kìa, có nên diễn một chút trò mèo cho nàng xem không nhỉ?”
Dứt lời, kẻ vừa nói tung mình bay lên cao qua đầu hai người còn lại, đôi cánh màu trắng sải rộng, hắn cầm trong tay một thanh kiếm chói mắt như ánh mặt trời, chém một đường Ánh sáng đến chỗ hai người kia. Iolauis nhanh chóng tránh sang một bên, Thủy tiễn trong tay đánh mạnh về phía thanh kiếm. Ánh mắt Lauis vội vàng lướt qua đám người đi tìm hình dáng quen thuộc, Khiên bạc trong tay cũng đồng thời giương lên đỡ nhát kiếm kia. Một tiếng “Ầm” làm rung chuyển cả mặt đất dưới chân, kèm theo đó là chấn động gió và giao động của Quyền năng trong không khí. Alrissa tức thời đưa tay lên bịt tai lại, xoay người nhìn về phía đấu đài. Trong khoảnh khắc ánh mắt nàng lướt qua một đôi đồng tử màu tím đậm huyền ảo, Alrissa hơi sựng lại. Đột nhiên, đúng vào lúc nàng đang hoang mang, một vệt sáng hướng thẳng cổ nàng chém tới. Tốc độ của Ánh sáng rất nhanh, Alrissa không kịp tránh, vội vàng nhắm chặt hai mắt. Bên hông chợt ấm áp, chốc sau nàng liền cảm thấy thân mình bị người ôm lấy, bay vọt qua một bên. Alrissa khẽ hé ra đôi mắt nhắm tịt lại của mình, nàng sửng sốt khi thấy Lauis đứng ngay bên cạnh, đôi mắt màu tím của chàng đang chăm chú nhìn nàng. Càng ngạc nhiên hơn, nàng dường như nhìn thấy thứ gì đó lóe lên trong con ngươi màu tím đó. Một thứ gì đó, rất nhạt.
“E hèm!”
Cả hai người cùng giật mình, quay đầu nhìn về phía tiếng động phát ra. Alrissa nhìn thấy Aqua mặt đang tái mét vì sợ, hộc tốc chạy đến. Còn có hai người nữa cũng đang chậm rãi bước về phía này. Một người có mái tóc xanh và đôi mắt đồng màu, vị Vương tử nàng đã gặp lúc ở Cổng trời, Iolauis vương tử. Người đứng bên cạnh hắn, một chàng trai có mái tóc vàng rất đặc biệt và đôi mắt màu cam đậm, ngũ quan hoàn mĩ, thân hình cao ráo, đẹp trai. Anh ta khoác một chiếc áo choàng màu vàng nhạt, thắt lưng mạ vàng phản chiếu trong nắng. Alrissa còn đang phân vân không biết người này là ai, trong đầu nàng đột nhiên lóe lên một cái tên. Kai điện hạ, vừa rồi trong đám đông có một vài nữ Thiên sứ đã hét cái tên này. Liệu có phải Kai Allba Norharm, cháu trai của thần Helios không nhỉ? Trong lúc Alrissa đang mải nghĩ ngợi, phía đối diện Iolauis vương tử đã lên tiếng, quan tâm hỏi:
“Nàng có bị sao không?”
Alrissa giật mình, theo bản năng đáp lại:
“Ta không sao, tạ Vương tử Điện hạ đã quan tâm!”
Dường như Alrissa vẫn chưa ý thức được rằng mình đang bị ôm lấy, và người đang đứng sát bên cạnh nàng là vị Thần trong mắt tất cả các nữ Thiên sứ, vậy nên nàng vẫn ngu ngơ trước ánh mắt giết người của đám Thiên sứ xung quanh. Aqua lo lắng nhìn nàng, lên tiếng:
“Alrissa, nàng vẫn ổn chứ?”
Alrissa rất tự nhiên rời khỏi bàn tay đang ôm eo mình của Lauis vương tử, tiến tới trước mặt Aqua, đặt tay lên vai nàng, cười nói:
“Ta không sao, xem nàng kìa, mặt mũi tái xanh cả lại luôn! À đúng rồi…”
Nàng xoay người lại, cúi đầu trước mặt Lauis, nói:
“Tạ Vương tử Điện hạ đã ra tay tương cứu!”
Lauis lẳng lặng nhìn nàng, đáp:
“Không sao!”- chàng quay sang nhìn Kai Allba, kẻ từ nãy tới giờ vẫn đang bị “bơ” ở một bên- “Lần sau đừng làm như vậy nữa!”
Kai dường như không có vẻ gì là tiếp thu, hắn khoanh hai tay để trước ngực, cười một cách rất vô lại. Alrissa không nhìn đến hắn, nàng chú tâm kiểm tra xem trên người mình có chỗ nào bị tổn hại không. Aqua đứng ở bên cạnh, nhìn Kai không có ý tốt, tất nhiên với trình độ của nàng sẽ không nhận ra quầng sáng kia là do ai tạo ra, nhưng qua lời nói của Lauis vương tử thì nàng có ngu ngốc cũng sẽ hiểu nó ám chỉ cái gì. Vậy nên trong ấn tượng của Aqua, Kai Allba tuyệt đối không phải là người tốt.
------------------------------------------------------------------------------------
Trận đấu giữa ba người Lauis, Iolauis và Kai kết thúc mà không phân thắng bại, đám nữ Thiên sứ vây xung quanh cũng bị giải tán, Alrissa nhân lúc không ai để ý liền kéo Aqua rời đi. Hai người tiếp tục chuyến đi tới Thư viện của mình. Phải mất rất lâu Alrissa mới có thể hồi phục tâm trạng kích động khi mới bước chân vào Thư viện Hoàng gia của Học viện. Nó quá lớn so với tưởng tượng của nàng. Cả một khu tầng ba được bao trọn lại thành một căn phòng với hai bức tường hướng ra ngoài được tạo hoàn toàn từ thủy tinh và ban công rộng rãi có đặt những chậu hoa quý giá. Cánh cửa lớn xếp lại hai lớp, được đúc hoàn toàn từ vàng khối và khảm đầy những viên ngọc lục bảo, thứ ngọc được cho là quý giá nhất Thiên Đường. Cánh cửa được mở ra bằng phép thuật, và khi bước vào, hai bên bức tường sẽ xuất hiện những hàng chữ đủ màu sắc “CHÀO MỪNG CÁC HỌC VIÊN ĐẾN VỚI THƯ VIỆN HOÀNG GIA. CHÚC MỘT BUỔI SÁNG TỐT LÀNH.” chạy theo suốt chiều dài căn phòng và biến mất vào bức tường cuối Thư viện. Có đến gần bảy trăm kệ sách được đặt dọc căn phòng với tổng số sách là hơn 9000 cuốn, trong đó phân nửa là sách dạy các kĩ năng pháp thuật của Thiên sứ, các phương thức chiến đấu được áp dụng trên không. Trong số đó có một số ít những cuốn sách cổ được viết cách đây hơn hai nghìn năm, được xếp trong những kệ sách ở cuối Thư viện và được niêm lại bằng bùa bởi một vị Bạch phù thủy. Nhưng bà ta đã biến mất, sau khi Nữ hoàng đem Công chúa nhỏ ra làm vật hi sinh cho cuộc Thần chiến và chấm dứt nó. Ngay sau đó, Nữ hoàng đã đem quyền lực của mình giao lại cho Vương tử Lauis (người con trai thứ năm được các vị Thần chọn lựa và nuôi dưỡng), ấn định rằng chàng chính là người Kế Vị tương lai (cho dù không có Công chúa), và lui về sống im lặng trong căn phòng nhỏ trên đỉnh ngọn tháp cao nhất của Cung điện, chỉ xuất hiện vào những dịp quan trọng và cần có sự có mặt của bà. Sau hơn nghìn năm, những lá bùa Niêm Kín đã dần mất hiệu lực, và mới gần đây, Hiệu trưởng của Học viện đã thực hiện Bóc Niêm cho những kệ sách này bằng một túi bùa mà ông tìm được trong nhà kho của Học viện. Thường thì các Thiên sứ hay các Thiên thần và thậm chí là các vị Thần đều không được động đến bùa chú vì chúng chỉ được dùng cho Pháp sư hay Phù thủy. Mà cái bọn Phù thủy, loại trừ Bạch phù thủy (hay còn được gọi là Phù thủy Thiện) ra, hầu hết Thiên sứ đều chẳng ưa gì bọn chúng, đơn giản hơn đan rổ là vì chúng thuộc ban Bóng tối, nằm dưới sự thống trị của Vua địa ngục Hades.
Tuy đã được Bóc Niêm, nhưng gần như chẳng có học viên nào bén mảng đến cái khu để sách đầy bụi bặm và mạng nhện do không được quét dọn đàng hoàng này (những Thiên sứ trông coi Thư viện thường bỏ qua khu sách này trong hầu hết các buổi tổng vệ sinh), nói là gần như bởi vì trong số những người đó vẫn còn một số học viên thích đến những nơi bụi bặm để tìm hiểu về những thứ thời xưa. Chẳng hạn như Aqua và Alrissa, lúc này đang chật vật len qua đám mạng nhện chăng trên đầu, tránh không để cho chúng bám vào tóc, vì với mái tóc vừa dày vừa dài của các nàng, việc gỡ mạng nhện chính là cực hình. Aqua dẫn Alrissa đi sâu vào phía bên trong của một kệ sách, và chỉ cho nàng thấy dòng chữ mạ vàng khắc chìm vào lớp gỗ của cái kệ “SÁCH CẤM: LỊCH SỬ VỀ SỰ HÌNH THÀNH VÀ DIỆT VONG CỦA CÁC TRIỀU ĐẠI. BẮT ĐẦU VÀ CHẤM DỨT CỦA ÁC CHIẾN 1000 NĂM.” Alrissa chăm chú đọc hàng chữ, lại đưa tay chạm vào bề mặt chúng, cảm nhận cái sự lành lạnh của kim loại và chất mịn của lớp bụi màu xám. Kệ sách có khoảng hơn 100 cuốn sách, đều đã được phủ dầy bởi tầng tầng lớp lớp bụi. Khu sách ở cuối phòng này vốn ít Ánh sáng, bức tường thủy tinh đã mờ đục lại bị che phủ bởi những tấm rèm làm từ da dê được lấy từ những trang trại nằm bên kia dòng suối Cầu Vồng của Tinh vương Capricorn, vốn dày và trở nên sẫm màu sau cả quá trình bị bụi bẩn bám dính nên chỉ để cho một ít Ánh sáng đi vào, vừa đủ để người ta trong khoảng cách nào đó có thể nhìn rõ bàn tay mình có năm ngón. Alrissa bắt đầu với những ngăn sách ở phía dưới, trong khi Aqua- Thiên sứ có cánh kiểm tra phần sách phía trên. Tại tất cả những nơi nào Aqua đi qua, những tấm mạng nhện đều vị cuốn sạch bởi phép Tẩy Sạch tạo ra từ Quyền năng Nước, và những con nhện- có tám cái chân đầy lông và hai con mắt tròn to màu đỏ, sẽ giương những ánh nhìn kì lạ về phía Aqua, như thể chúng đang tự hỏi bản thân “Mình đã gây thù chuốc oán gì với con nhỏ tóc xanh hung dữ này nhỉ?”. Thật rất không may cho những con nhện, vì chúng đụng độ Aqua mà không phải Aquarius, vì như những gì mà Aqua đã kể cho Alrissa nghe, nàng ấy đã từng bị nhện cắn, kéo theo đó là một tuần liền bị nhốt trong nhà vì người ta nghĩ rằng nàng ấy muốn nhảy khỏi cửa sổ lớp học, từ đó Aqua rất ghét nhện, ghét những cái chân đầy lông và đôi mắt tròn tròn đỏ lòm đó. Nếu những con nhện mà gặp phải Aquarius, thì hẳn chúng sẽ cảm thấy sung sướng hơn vì nàng ấy chắc chắn sẽ để chúng trong lồng đầy thức ăn, chăm sóc cho chúng cẩn thận như những đứa em yêu quý (thậm chí- vào những ngày đẹp trời, Aquarius còn có thể sắm cho mỗi con nhện một chiếc áo nhỏ xinh có tám cái lỗ), đơn giản là vì nọc nhện, một thứ chất xúc tác mạnh mẽ, cần thiết cho mấy lò chế độc dược của nàng.
Các lớp học đã bắt đầu từ lâu nhưng hai người Alrissa vẫn đang lọ mọ trong đống sách cổ của Thư viện. Dường như việc tìm kiếm này là vô hạn bởi vì có khoảng hơn 1000 cuốn sách trong khu sách cổ này, và hai người Alrissa mới chỉ kiểm tra còn chưa được một phần ba sách của kệ thứ nhất, trong khi đã hít vào buồng phổi cả tấn bụi bẩn. Cả hai ngồi bệt xuống nền đất trải thảm len dệt từ lông cừu hảo hạng, rất dày và mềm mại (tuy bẩn), tựa lưng vào nhau thở hốc. Phần là vì bụi, phần là vì mệt. Aqua nói không ra hơi:
“Ặc, nhiều bụi quá, xem ra chúng ta cần phải mời Thần Gió Bắc đến một phen! Ta có cảm tưởng số bụi mình hít vào còn nhiều hơn cả không khí nữa!”
Alrissa mệt mỏi nói:
“Cứ việc, hắn sẽ làm tốt hơn chúng ta nghĩ nhiều! Không chỉ thổi bụi, hắn sẽ thổi tất cả mọi thứ lên không, sách vở, những tấm rèm và những con mọt!”
Aqua tiếp:
“Cả phân của chúng nữa!”
Alrissa mệt nhoài cả người, nếu như không phải những tấm thảm rất bẩn thì nàng sẵn sàng nằm lên chúng mà đánh một giấc. Trong lúc vô ý, ánh mắt nàng lướt qua một vật nằm dưới gầm kệ sách đối diện. Mặc kệ việc có rất nhiều bụi(có thể có cả những con mọt) ở dưới đó, Alrissa thò tay lần mò và nhặt lấy vật đó lên. Đó là một viên ngọc nhỏ xíu, thuộc dạng hay được đính lên trên mũ miện của các vị Thần. Từ viên ngọc tỏa ra ánh sáng màu hồng nhạt, và sau khi phủi lớp bụi bên ngoài đi, đó cũng là một viên ngọc đẹp. Alrissa cầm viên ngọc ngắm nghía một hồi, sau đó liền bỏ vào chiếc túi bên hông. Lúc này, đột nhiên Aqua reo lên:
“Này, ta tìm thấy rồi!”
Alrissa quay người, liền thấy Aqua cầm trên tay một cuốn sách cổ, bìa bọc ngoài bằng da mềm màu đỏ, sợi ruy băng màu xanh lục bảo quấn quanh đã bị đám mọt cắn nhá cho tơi tả. Tựa sách được mạ vàng in ngay ngắn trên đầu “LỊCH SỬ HÌNH THÀNH VÀ DIỆT VONG THẾ GIỚI”. Alrissa cầm lấy cuốn sách và mở nó ngay trong cái tối lờ mờ của khu góc. Và mặc dù đã vô cùng cẩn thận khi mở sách nhưng hai người vẫn ho sặc sụa khi có cả tá bụi bay lên.
Từ trang đầu tiên, chương I của cuốn sách được ghi cẩn thận bằng mực đen “GIAI ĐOẠN ĐẦU CỦA CUỘC PHÂN CHIA”.
---------------------------------------------------------------------------------------
Mặt Trời ngả dần về phía tây, một vệt sáng dài vụt cắt ngang qua bầu trời khi cỗ xe của Helios lướt qua đem theo những tia nắng cuối cùng và kéo bức màn đêm tối phủ xuống. Những dãy hành lang dài của Học viện đồng loạt sáng lên nhờ những ngọn nến đặt dọc các bức tường, hắt những cái bóng dài xuống mặt đất. Học viên ùa ra từ những căn phòng sau khi kết thúc buổi học, và thời gian buổi tối là dành cho việc nghỉ ngơi và tự học. Thư viện tầng ba được thắp sáng bởi nguồn sáng từ chiếc gương đặt trên trần nhà, nó khiến cả Thư viện sáng bừng lên, và không như ban ngày, tất cả mọi ngõ ngách của Thư viện đều được chiếu sáng.
Alrissa ôm cuốn sách cũ mèm trong tay, chăm chú ngồi đọc bên cạnh Aqua đã ngủ gật. Mê mải với những điều khám phá được từ những tài liệu cổ, Alrissa thậm chí còn không nhận ra rằng ngày đã tắt. Sau một giấc ngủ dài, Aqua vươn vai ngáp dài một cách thoải mái, lại dụi dụi mắt mấy cái, nàng nhìn xung quanh sáng bừng với vẻ lạ lẫm, quay sang Alrissa, mờ mịt hỏi:
“Alrissa, nàng kiếm ở đâu ra Ánh sáng vậy?”
Alrissa giật mình nhìn lên, ánh mắt nàng nhìn khoảng không tối tăm ngoài cửa sổ thủy tinh, ngạc nhiên hỏi:
“Đã tối rồi sao?”
Aqua lại vươn vai thêm vài cái nữa, vặn vẹo cái cổ mỏi nhừ, nói:
“Ta nghĩ chúng ta nên về rồi. Kẻ quái dị sẽ lo lắng rồi lại làm ầm lên cho xem!”
Alrissa gật đầu, nàng cẩn thận gấp cuốn sách đang đọc dở lại, đặt nó vào lại chỗ cũ, không quên đánh dấu số trang mà mình đang đọc dở. Hai người len lách qua đống mạng nhện đi ra ngoài, Aqua làu bàu:
“Khu này chắc chắn phải được quét dọn đi thôi!”
Ra khỏi Thư viện, cánh cửa sau lưng két một tiếng liền tự động đóng lại. Bước lặng lẽ trên những thảm cỏ dày của khoảng sân rộng, Alrissa chầm chậm nhớ lại những thứ mình đã đọc. Hầu hết chúng đều không phải thứ nàng muốn tìm hiểu, nhưng dường như có điều gì đó mách bảo nàng rằng tất cả chúng đều liên quan với nhau, móc xích để nối đến chìa khóa cuối cùng cho mọi việc. Còn ghi chú về chiếc Vương miện Hoàng gia của người Kế Vị nữa, trong sách còn vẽ lại hình dáng của chiếc Vương miện, nhưng vẫn còn thiếu sót khi tất cả những viên ngọc khảm trên đó đều biến mất. Có một cái gì đó, liên quan mật thiết giữa những viên ngọc và nàng Công chúa mất tích năm xưa. Alrissa vẫn mải nghĩ ngợi, trong khi Aqua đi ở đằng sau, thầm cảm thấy không khí xung quanh lạnh đến ghê người. Nàng run run nói với Alrissa:
“Ê, nàng không thấy lạnh hả?”
Alrissa ngạc nhiên quay đầu, hỏi:
“Lạnh? Lạnh chỗ nào đâu?”
Aqua vẫn run lập cập:
“Thực sự không thấy lạnh sao? Nhưng ta lại cảm thấy cả người chuẩn bị đóng thành băng luôn rồi!”
Alrissa búng tay, tạo ra một đốm sáng nho nhỏ, nói:
“Xòe tay ra!” Nàng đặt đốm sáng vào giữa hai tay của Aqua, ngay lập tức, một vòng sáng bao quanh cơ thể của Aqua, và nàng thấy cơn lạnh của mình rút đi. Aqua mỉm cười:
“Cảm ơn nhiều!”
Alrissa cười, xoay người đi trước. Hai người nhanh chóng quay trở lại căn nhà nhỏ trong thị trấn của Alrissa. Mặt Trăng trên cao vẫn tỏa sáng, tạo những cái bóng nhảy nhót trên mặt đất. Từ sau những lùm cây um tùm và tối đen của cánh rừng, đi giữa một rừng những Cái Bóng, một thiếu nữ khoác trên mình chiếc áo choàng đen, từ từ xuất hiện. Đôi mắt màu đỏ ngược với ánh trăng lóe lên quỷ dị, vệt đen rất nhạt cắt ngang qua đôi con ngươi màu đỏ máu đó. Trong bóng đêm, người thiếu nữ lột bỏ tấm áo choàng đen, bộ cánh trắng với bốn cánh dài sau lưng mở rộng, mái tóc đen dài từ từ chuyển màu, biến thành sắc vàng tinh khiết, chói lọi. Từ sau lưng nàng ta xuất hiện một gương mặt quỷ với đôi mắt màu máu và mái tóc rắn ghê rợn. In giữa sắc trắng bạc của Mặt Trăng, hai thân hình quỷ dị đứng lặng trong gió, phía sau là những Cái Bóng lập lòe, như một sự báo hiệu cho cái chết và ma quỷ, đang đến gần…
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
17 chương
17 chương
69 chương
140 chương
74 chương