Con Nhóc Giả Trai
Chương 17 : Trận đấu cuối cùng
Gần đến ngày hội trường, khỏi phải nói cũng biết bọn học sinh trường này háo hức đến mức nào. Đơn giản vì lễ hội năm nay sẽ khác với năm ngoái, đó là Phong thiếu gia giả gái và cuộc thi giữa cậu và Hàn Như Thiên.
Trong khi Phong nhà ta tất bật với việc chọn trang phục, thuê chuyên gia để hóa trang làm sao cho thật giống con gái, thì Thiên hình như không mảy may quan tâm đến, điều đó làm Vũ Hàn tò mò. Cậu ta tự tin mình sẽ thắng sao? Nhưng ở đời mà, ai biết đâu được chữ ngờ.
*******************************************************
Cuối cùng, ngày hội trường được mong đợi nhất từ trước đến nay cũng diễn ra. Tất cả những cánh cửa sổ lớn của hậu trường được treo rèm trắng muốt. Một dãy bàn dài cũng phủ khăn trắng bày những đĩa đồ ăn ngon lành và đẹp mắt. Những học sinh và giáo viên của trường cởi bỏ những cái gọi là thường ngày để khoác lên mình những bộ cánh đẹp đẽ của những bữa tiệc. Năm nay không chỉ có trường Night, trường nam Thánh Ân mà các học sinh trường khác cũng có thể tham dự. Hội trường kín, người tới người đi nhộn nhịp. Không khí hội trường được hâm nóng, học sinh đứng nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng lại cười khúc khích. Trong một chỗ khuất, Vũ Duy đang đứng, có mấy cô gái tiến lại gần để làm quen nhưng đều bị cậu lơ hết. Tâm trí của cậu đang bận tưởng tượng về một người.
Trong khi bên ngoài hội trường náo nhiệt thì bên trong, không khí đang nóng dần lên. An Vũ Phong đang ngồi để cho những nhà tạo mẫu chuyên nghiệp hóa trang. Chính cậu cũng không biết sao mình lại tham gia cái cuộc thi ngớ ngẩn này nữa. Nhưng cậu biết bản thân mình muốn gì, đó là chiến thắng. Mất hơn hai tiếng đồng hồ, Phong tự ngắm mình trong gương. Cậu không tin vào mắt mình nữa. Người trong gương hình như không phải là cậu nữa mà là một cô gái đẹp. Mái tóc giả được uốn xoăn buông rủ trên bờ vai. Chiếc đầm màu đen như tôn lên khuôn mặt baby. Nhìn cậu thế này, nhiều thằng con trai chảy máu mũi. Vũ Hàn bước vào cũng phải ngạc nhiên mà kêu lên
- Trời, cậu đẹp quá Phong ơi, sau vụ này có nhiều thằng tương tư mày mất.
- Đừng có châm chọc mình nữa. An Vũ Phong phải giả gái, thật nhục.
- Sẽ còn nhục hơn nếu cậu thua đứa mới chân ướt chân ráo vào trường. Mà mình thấy kỳ lạ, nó chẳng chuẩn bị cái gì.
- Rồi nó sẽ hối hận khi đối đầu với mình. Phong hừ lạnh
Trong khi đó, Thiên vẫn an ổn ngủ. Hình như nó đã quên hôm nay là ngày gì. Chợt có người lay nó
- Thiên, dậy đi
- Biến đi, đừng làm ồn – Thiên phất phất tay rồi tiếp tục ôm gấu, vùi mặt vào gối êm.
Quân không biết nên khóc hay nên cười nữa. Đến lúc này mà Thiên vẫn còn an tâm ngủ, thật không biết trong cái đầu kia đang nghĩ cái gì.
- Dậy, sắp đến giờ khai mạc rồi. Cậu không định đến đó với bộ dạng này chứ??? Cậu quên cuộc thi với Phong rồi sao
Nghe đến từ “thi” , Thiên bật dậy nhanh như cái lò xo. Nó cũng quên khuấy đi mất cái vụ giả gái này. Thiên lủi thủi trở vào trong nhà tắm, một lát sau đi ra với bộ đồ rất style. Một chiếc áo sơmi dài tay xắn lên quá khuỷu, kết hợp với quần jean đen thật giản dị làm cho Thiên trông có vẻ thư sinh, yếu đuối với mái tóc khá dài buông hờ hững phía sau. Nhưng phải nói là dù thế nào thì Thiên cũng rất thu hút.
- Đi, đi nơi này với mình. Thiên nói rồi kéo Quân ra ngoài.
**********************************************************
Tiết mục đọc diễn văn chào mừng của ông hiệu trưởng kéo dài hơn 30 phút cuối cùng cũng kết thúc. Bọn học sinh hớn hở, chờ đợi màn hóa trang trăm năm chưa có tại học viện này. Thằng MC bước ra, giọng vẫn ồm ồm làm người ta phải chú ý.
- Năm nay, trường Night có một chương trình đặc biệt. Một trăm bạn nam trường Thánh Ân, mỗi bạn sẽ nhận được một phiếu. Trong đó có ghi biệt hiệu của hai người. Các bạn chỉ được chọn một trong hai người bọn họ. Các bạn hiểu ý tôi chứ???
- Hiểu. Bọn học sinh toàn hội trường đồng thanh.
- Vậy xin mời thí sinh thứ nhất ra sân khấu
Thằng MC vừa dứt lời, tất cả những người có mặt ở hội trường đều hướng về phía sân khấu. Ánh đèn mờ của sân khấu hắt lên bóng một cô gái mà thực ra là con trai đóng giả. Vâng, người đó không ai khác, chính là An Vũ Phong. Bọn con trai phía dưới cứ gọi là đơ hàng loạt. Bọn nó không ngờ có thằng con trai giả gái đẹp đến thế này. Còn đẹp hơn mấy đứa con gái đang có mặt trong hội trường này. An Vũ Phong đi một vòng trên sân khấu, không quên tặng bọn học sinh nụ cười nửa miệng và nụ hôn gió. Không phải nói chứ, bọn con trai cũng có đứa thấy xôn xao với nụ hôn ấy. Giọng thằng MC lại vang lên, có chút kích động
- Và xin mời người thứ hai lên sân khấu.
Đã qua ba phút mà chẳng thấy người thứ hai đâu, thằng MC định tuyên bố thí sinh thứ hai bỏ cuộc thì.
- Người thứ hai có mặt. Giọng nói của Quân vang lên từ phía cửa. Bọn học sinh ngoái nhìn lại.
Ngay lúc đó, một người khoác tay Quân tiến vào hội trường. Một người con gái không thể nói là quốc sắc thiên hương, nhưng có cái gì đó cuốn hút. Mái tóc đen tuyền dài thướt tha rủ xuống bên bờ vai nhỏ nhắn, tương phản với làn da trắng và đôi mắt đen mơ màng dưới hàng mi dài. Bờ môi hồng nở một nụ cười thật dịu, điểm thêm nét nhẹ nhàng cho khuôn mặt vốn đã quá đỗi thanh tú và đẹp đẽ. Bộ đầm trắng bằng vải sa-tanh ôm sát cơ thể hòa hợp với nét mặt hơi lạnh của cô gái, và gương mặt đó giống Thiên. Những học sinh,nhất là học sinh của khối 11, đứa nào đứa nấy há hốc mồm nhìn theo Thiên và tự động dạt sang hai bên,tao một lối đi dẫn thẳng đến chỗ sân khấu
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
92 chương
3 chương
25 chương
97 chương
10 chương
25 chương