Cô vợ tí hon " cô dâu 10 tuổi"
Chương 3 : Ẩn số
Nó đang ngủ khò khò ở nhà thì mẹ nó vô và nói nhỏ nhẹ:
- Con gái yêu của mẹ! Dậy thôi con!
Nó không cần nhìn cũng biết mẹ nó vào gọi dậy. Nó ngồi dậy dụi dụi mắt như một chú mèo trông rất dễ thương. Nó đi vô VSCN xong đi ra:
- Mẹ ơi! Sáng nay mẹ ăn sáng với con nhé!
Nó kéo kéo cổ tay áo của mẹ, mặt ánh lên ánh mắt long lành làm ai cũng phải xiêu lòng. Mẹ nó mỉm cười hiền hậu, xoa mái tóc óng ả của nó:
- Rồi! Mẹ sẽ ăn với con!
Nó vẻ mặt cực kì vui vẻ, lâu rồi cả gia đình nó không ăn con cùng nhau, bố nó thì tất bật công việc công ty nên nó rất ít khi gặp nó ở nhà. Chỉ có mẹ nó là thường xuyên ở nhà nhưng cũng như ba nó rất ít ăn cơm chung. Hôm nay tâm trạng nó cực kì phấn khởi. Vẻ mặt tươi tắn, vì hôm nay là chủ nhật nên nó ở nhà. Nó đang ngồi coi phim hoạt hình thì bỗng nhiên, anh từ đâu đã ngồi kề nó, vuốt mái tóc óng ả của nó, nó thấy có động tĩnh lạ con mẳ liền mở ra, trước mặt nó là anh mà đã cứu nó, nó nhíu mày:
- Sao anh lại ở đây!
- Rồi em sẽ biết!
Anh cười một nụ cười tỏa nắng làm bao trái tim ngây ngất trừ nó, nó cũng gật đầu" Dù gì anh ấy cũng là người tốt mà, cũng không sao đâu", bố mẹ nó bước vào cùng với một cặp vợ chồng đã đứng tuổi:
- Con chào cô chú đi con!
- Dạ con chào cô chú ạ!
Nó khoanh tay lễ phép chào hỏi, cặp vợ chồng nhìn nó gật đầu:
- Ad! Đây là anh Minh, con sẽ gặp anh ấy dài dài đấy!
Nó nhìn anh nở một nụ cười trong sáng:
- Hihi! Hồi trước quên hỏi tên anh rồi! Anh cùng em đi ra chỗ này nhé!
Nó cầm tay anh lôi đi, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn nà đang dắt anh đi, anh không biết tại sao lại như thế, mỗi khi gặp nó tim anh không ngừng đập mạnh. Một lúc sau anh đã đứng trước một vườn hoa rất lớn, nó không chú tâm đến các loài hoa tuyệt đẹp kia mà chạy tới nhìn cây hoa cúc dại. Nó nhìn với vẻ mặt rất chăm chú, anh nhìn nó không khỏi suy nghĩ:
- Sao em không nhìn mấy loài hoa đẹp khác mà em lại nhìn một cây hoa dại vậy!
- Em thấy hoa nào cũng đều đẹp chỉ có loài hoa này mang vẻ đẹp khác biệt, dù bề ngoài nó không bằng ai nhưng bên trong nó có một sự cô đơn không hề nhỏ, khi em còn nhỏ em không quen chơi được với ai, suốt ngày chỉ có học thôi, bây giờ thì em lại nhận ra thêm một điều mấy người giàu có thường rất thiếu tôn trọng với người nghèo mà hắt hủi hành hạ không ngừng, không biết tại sao những cảm giác ấy lại rất thân thương đối với em! Em không thể nào nhớ ra được!
Nó với vẻ mặt đang trầm ngâm suy nghĩ, anh nhìn nó, một cô bé nhỏ tuổi mà đã có suy nghĩ xâu xa như thế, cô bé này không giống như những cô gái khác, luôn tươi cười như thế nhưng bên trong chứa rất nhiều nội tâm bí ẩn chưa được giải mã. Nó là một ẩn số trong mắt anh.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
24 chương
108 chương
62 chương
58 chương
5 chương