Tiểu Ngưu ngơ ngác bị Mỹ Duyên lôi vào xe nhét vào bên gế phụ còn bản thân mình thì nhảy vào bên ghế lái . Hắc Báo Bạch Hổ trừng mắt , ấp a ấp úng lên tiếng. - Chị hai ...hay là chị để chúng em lái xe đưa hai người đi . - Stop... Trương Mỹ Duyên cắt ngang , bàn tay giơ tay xua xua. - Tôi tự lái được hai cậu vào ghế sau ngồi đi . À , còn nữa thắt dây an toàn vào phòng ngừa bất trắc . Hắc Báo Bạch Hổ nhìn nhau , tâm ý tương thông mà rùng mình một cái . Nhưng vẫn nghe theo lời của Trương Mỹ Duyên mà ngồi vào ghế . Chiếc xe mui trần khởi động liền tăng tốc chạy nhanh ra khỏi biệt thự Lăng Gia . Trương Mỹ Duyên vừa lái xe vừa liếc mắt sang nhìn Tiểu Ngưu liền tán thưởng . " Oa cô bé này không sợ tốc độ sao ? " Bên cạnh Tiểu Ngưu mắt tròn xoe nhìn phong cảnh lao vun vút qua . Cô ngước mặt nhìn lên bầu trời đầy sao lấp lánh kia. " Wa , cái hộp này còn nhìn thấy bầu trời được nha , chẳng giống xe Tiểu Thần Thần phải nhìn qua cửa kính , ngước lên lại không thấy gì cả." Đang suy nghĩ thì lại nghe giọng nói của Trương Mỹ Duyên vang lên. - Tiểu Ngưu , em có sợ không ? Tiểu Ngưu ngoảnh mặt sang nhìn Trương Mỹ Duyên mỉm cười . Nụ cười này khiến Trương Mỹ Duyên hơi sửng sốt một chút rồi cũng nhẹ nhàng cười lại với cô. " Cô bé này rất đặc biệt , giờ thì cô hiểu tại sao thằng trời đánh kia lại thích con bé như thế " Mãi mê nhìn nhau cười mà Trương Mỹ Duyên quên mất rằng mình đang lái xe . Chợt nghe Hắc Báo Bạch Hổ hết lên. - Chi hai , xe tải phía trước kìa ... Trương Mỹ Duyên giật mình quay mặt nhìn phía trước thì thấy chiếc xe mình đang lao vun vút về phía chiếc xe tải lớn , mà chiếc xe tải thì đang tít còi ầm ỉ . Trong tình thế nguy cấp bất chợt một giọng nói bình tĩnh vang lên. - Mau dậm thắng ... Theo phản xạ Trương Mỹ Duyên dậm mạnh thắng . - Kíttttttt.... Chiếc xe bị thắng bất ngờ bánh xe ép phải dừng lại khi đang chạy ở tốc độ cao , khiến cho bánh xe ma sát mặt đất kéo một đường dài lúc tưởng chừng như sắp đâm vào đầu xe tải thì Tiểu Ngưu lại lên tiếng. - Đánh tay lái sang phải , dậm chân ga . Theo bản năng sinh tồn Trương Mỹ Duyên làm theo , xe thắng chưa kịp dừng thì đánh tay lái dậm ga chiếc xe liền quay đầu lao vút sang con đường bên phải . Vừa lúc chiếc xe tải cũng chạy qua . Xe chạy vun vút thì từ từ dừng lại , bốn người trên xe liền thở phào một hơi. Trương Mỹ Duyên lầm bầm nói nhỏ . - Ôi , nguy hiểm quá xém chút nữa thì... Tiểu Ngưu cảm ơn em. Tiểu Ngưu ngơ ngác nhìn nhưng cũng gật gật đầu. Lúc này phía sau Hắc Báo Bạch Hổ nhào tới phía trước mặt phấn khích nói. - Wa , chúng tôi không nghĩ cô còn có thể lợi hại vậy nha. Bạch Hổ phụ họa. - Đúng đó , tuy chúng tôi cũng thuộc dạng lái xe không phải hạng xoàn nhưng với tình huống lúc nãy nếu là tôi tôi sẽ k kịp phản ứng mà đâm đầu vào xe tải rồi. Nghe mọi người khen mình dù ngốc đến đâu Tiểu Ngưu cũng biết , cô đỏ mặt cúi đầu cầm tà váy vò vò. Thấy thế Trương Mỹ Duyên cười to giải vây. - Này ...này... mọi người vào lại vị trí đi nào , phải đuổi theo xe thằng trời đánh kia không nó lại tới nơi rồi vào mất . Tiểu Ngưu tò mò tròn xoe mắt suy nghĩ. " Thằng trời đánh ?.. chị Mỹ Duyên muốn mình đi gặp cái người tên thằng trời đánh sao ? " Suy nghĩ không ra mình đã từng gặp ai tên thằng trời đánh , cô buộc miệng hỏi thăm. - Chị Mỹ Duyên chị muốn đưa em đi gặp thằng trời đánh sao ? thằng trời đánh là ai vậy chị ? Trương Mỹ Duyên bất ngờ bị hỏi mới phát dát ban nãy mình lở miệng . Cô dở khóc dở cười nhìn về hướng Tiểu Ngưu giải thích - A ....à ..là không có gì đâu í chị là chị đi gặp thằng trời đánh , thằng trời đánh là bạn chị. Tiểu Ngưu vẻ mặt như " À thì ra là vậy " gật gật đầu. Trương Mỹ Duyên nhìn nhìn thoáng qua vẻ mặt thản nhiên của Tiểu Ngưu rồi liền quay sang chăm chú lái xe , trên môi còn vẻ ra một nụ cười nhẹ. " Cô bé này ở chung vs mafia thế nhưng cuộc sống trong ánh mắt lại là yên bình vô tận " Trương Mỹ Duyên âm thầm thở dài một hơi. " Cô luôn mong muốn những đứa nhỏ này sẽ có một gia đình thật tốt , một cuộc sống thật tốt " Sau một quảng đường im lặng không ai nói chuyện với nhau , cuối cùng cũng đến cửa công ty Hoàng kim . Vì hôm nay là tiệc chúc mừng nên đại sảnh công ty được trang hoàng rất lộng lẫy . - Hả , chị hai chị đưa chúng tôi đến chổ lão đại sao ? Hắc Báo Bạch Hổ hoảng hốt hét lên. Trương Mỹ Duyên vẻ mặt đương nhiên cười híp mắt . Tiểu Ngưu nghe đến chổ Tiểu Thần Thần liền ngó xung quanh. Chợt một bàn tay đặt lên vai của Tiểu Ngưu. - Trước cửa đại sảnh đó. Tiểu Ngưu quay sang nhìn gương mặt cười của Trương Mỹ Duyên ngơ ngác gật gật đầu , không chịu được mà nói lên một câu. - Chị cười rất đẹp. Trương Mỹ Duyên bị khen bất ngờ nên có chút không kịp phản ứng , một phút sau đột nhiên Trương Mỹ Duyên há miệng cười to . - Ha Ha Ha ..ha ha ha Hắc Báo Bạch Hổ cùng Tiểu Ngưu đầu chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh. " Chị hai chị cười cũng quá là ...hoành tráng rồi " Xe vừa dừng Lăng Tử Thần bước xuống xe nhìn đại sảnh có chút cảm giác không muốn vào . Phía sau Hàn Hạo Thiên đi lên. - Tử Thần sao thế ?