Trương Mỹ Duyên ai thán một hồi liền không vòng vo tam quốc nữa , chính thức vào vấn đề chính . - Chị chào em Búp Bê Sứ. Tiểu Ngưu hơi giật mình cảnh giác lùi về phía sau vài bước. Giọng cô run run trả lời vẻ mặt hoảng hốt. " Tại sao chị ấy lại biết cô là Búp Bê Sứ , trước lúc mẹ đi mẹ đã dặn không được cho ai biết thân phận của mình , chỉ có mẹ và cô biết được cô là Búp Bê Sứ đời thứ 2 " - Em... Tiểu Ngưu mặt trắng bệch bàn tay nắm váy siết chặt . Trương Mỹ Duyên nhìn phản ứng của Tiểu Ngưu liền nhớ đến cuộc đối thoại ban nãy. Vài phút trước cô đã đi tìm Long Phượng Ca. - Phượng Ca , chị muốn hỏi em một chuyện. Long Phượng Ca mỉm cười , bỏ ống sét nghiệm xuống đi tới đối diện với Trương Mỹ Duyên. Thấy Long Phượng Ca đến trước mặt Trương Mỹ Duyên liền đi vào vấn đề chính. - Tôi có một người bạn , anh ta rất có năng lực và sức chiến đấu nhưng mà ... phải nói sao đây , lúc làm một việc gì đó anh ta rất thông minh nhưng khi việc đó xong thì anh ta lại trở nên ngu si đần độn . Cậu nói xem đó là bệnh gì thế có thể chữa được hay không ? Tiếp thu tình huống của bệnh nhân , Long Phượng Ca hơi có chút nhíu mày lên tiếng. - Em nhớ không nhầm thì có một chứng bệnh như thế , bệnh đó không có tên nhưng khi đọc sách qua một lần thì em tự ý đặt cho nó cái tên chậm tiêu. Những người mắc bệnh chậm tiêu một là não bộ họ hoạt động chậm chạp , hai là họ bị một vấn đề gì đó ở não bộ , suy nghĩ của họ chỉ có thể phát huy nhanh trong một thời gian nhất định , những người như thế này rất cố chấp nếu họ đã quyết định chuyện gì thì họ sẽ làm cho đến cùng , và họ rất thích những thứ lạ lẫm nếu nó thu hút được ánh mắt của họ , người chậm tiêu sợ nhất là ý định của mình bị phát hiện khi đó đầu óc họ chỉ nghĩ mình bị phát hiện rồi sẽ liên tưởng những thứ không cần thiết đâm ra họ hoãn loạn và phát điên , lúc đó cách tốt nhất chị nên an ủi và đánh lạc hướng suy nghĩ họ đi . Trương Mỹ Duyên hơi nhíu chân mày . - Vậy có thuốc chửa trị không ? Long Phượng Ca lắc đầu. - Không thưa chị , người mắc bệnh chỉ có thể tiếp thu từ từ rồi phát triển lên , hoặc là không phát triển bộ não được nữa . Giật mình Trương Mỹ Duyên liền ra sức vỗ về Tiểu Ngưu , cặp mắt đảo tròn - Bình tĩnh nào , không sao cả chị sẽ không làm gì e cả chị là người tốt . Nhìn sắc mặt Tiểu Ngưu hơi hòa hoản Trương Mỹ Duyên lại lên tiếng , nhằm theo lời Long Phượng Ca mà đánh lạc hướng đối phương. - À , không sao ... Tử Thần nhờ chị tới đây dẫn em đi tới chỗ Tử Thần. Vừa nói ánh mắt của Trương Mỹ Duyên liền đảo qua nhìn sắt mặt của Tiểu Ngưu . Cô lại cầm bàn tay của Tiểu Ngưu ma sát nhẹ. - Em cũng muốn gặp Tử Thần mà phải không. Tiểu Ngưu cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay truyền đến , không biết sao tâm trạng đang hỗn loạn liền cảm thấy an tâm. Tiểu Ngưu nhìn Trương Mỹ Duyên , một lát sau liền gật gật đầu. Trương Mỹ Duyên nở nụ cười nắm tay Tiểu Ngưu bước vào trong nhà. - Đi nào chúng ta sửa soạn lại một chút. Ba mươi phút sau ... Tiểu Ngưu xuất hiện như một cô búp bê , mái tóc đen đã trở thành màu vàng tây được búi lên , Tiểu Ngưu khoác lên mình một chiếc đầm body cúp ngực bó sát màu đỏ , váy dài xuống chân bên hông xẻ tà làm lộ ra một bên chân trắng noãn. Bước xuống cầu thang , Tiểu Ngưu lo lắng nhìn nhìn bản thân mình rồi lại nhìn mọi người trong nhà đang chụm lại ngó mình. Tiểu Ngưu khó xử lên tiếng. - Nhìn rất xấu sao có phải nó rất là lạ không ? Hắc Báo miệng hớn hở to tiếng nhất trong đám người. - Đúng , nhìn rất lạ nha xém chút là tôi đã không nhận ra cô rồi. Bạch Hổ cũng ha ha cười giơ ngón cái về phía cô. Lúc này phí sau Tiểu Ngưu xuất hiện một bóng người , Trương Mỹ Duyên một thân màu vàng chói tóc thả xoăn yểu diệu đi xuống cầu thang . - Tôi nói là thời trang do tôi thiết kế bao giờ cũng đẹp mà . Trương Mỹ Duyên giơ tay che miệng cười hì hì. Hắc Báo Bạch Hổ miệng chữ a mồm chữ o nhìn Trương Mỹ Duyên. " Thiên nha , dù biết rằng xưa nay chị hai rất hay tự mãn với bản thân mình nhưng tới mức độ này thì hóa siêu cấp tự mãn vũ trụ rồi " Hắc Báo Bạch Hổ nhìn nhau đưa ra kết luận ." Chị hai vì quá tự mãn nên đã bị tẩu hỏa nhập ma rồi " Trương Mỹ Duyên nhìn biểu cảm hai người kia vẻ mặt trầm xuống , công phu sư tử gầm liền lên. - Hai thằng nhóc kia còn không mau lấy xe , đứng đó mà bàn tán từ khi nào hai đứa nhiễm bệnh phụ nẫy rồi . Nghe quát Hắc Báo Bạch Hồ giật mình , mặt xanh mét cuối gập người chào rồi liền chạy biến dạng . - Vâng , vâng em sẽ đi lấy xe ngay . Bên cạnh Tiểu Ngưu đứng nhìn cô cười hì hì . Bỗng bên vai có đôi bàn tay chụp tới bất ngờ , cô giật mình quay sang liền thở phào nhẹ nhõm. - A , là chị sao . Trương Mỹ Duyên mặt nghiêm túc khiến Tiểu Ngưu không dám nhúc nhích , các dây thần kinh căng ra như giây đàn đợi Trương Mỹ Duyên mở miệng . Trương Mỹ Duyên hít một hơi . - Chị em phụ nữ mình phải mạnh mẽ lên. Rồi giơ nắm đấm lên gật đầu một cái . " Quác ...quác... quác ... Tiểu Ngưu hai mắt trống rỗng nhìn Trương Mỹ Duyên . Sau khi làm động tác tiến lên với Tiểu Ngưu xong thì xe cũng vừa lái tới .