Cô vợ đánh tráo

Chương 1646 : Chị Dâu

Giá Nhỏ không đạt được mục đích lập tức tủi thân khóc huhu khiến cô hoảng sợ. “Chị dâu, chị dâu của em, nếu như chị đồng ý với em thì sau này em sẽ báo cáo cho chị nghe về anh trai em mỗi ngày được không?" Đường Viên Viên mím môi nghiêm mặt nói: “Không cần đầu, chị biết chuyện của anh ấy mà “Chị không biết đâu.” “Cái gì cần cũng biết hết rồi.” Quan hệ giữa hai nhà rất khăng khít, sao Đường Viên Viên có thể không biết về chuyện của Uất Trì Diệc Thù được chứ? “Vậy chị có biết lần trước có một chị gái học cùng lớp với anh trai em đến tận nhà em tìm anh ấy hay không?” Nghe cô bé nói vậy, sắc mặt của Đường Viên Viên khẽ thay đổi: “Bạn nữ cùng lớp tới tìm anh trai em?” Thấy biểu cảm này của cô, Giá Nhỏ biết mục đích của mình đã đạt được rồi, cô bé nở nụ cười giảo hoạt: “Xem ra không phải tất cả mọi chuyện chị đều biết rồi, chị Viên Viên, chị có muốn biết chị gái kia tới tìm anh trai em để làm gì hay không nào?” Còn có thể làm gì nữa chứ? Đường Viên Viên gần như đã có thể đoán được rồi, đơn giản chính là thích Uất Trì Diệc Thù nên tới tận nhà anh ấy để tìm gặp anh mà thôi. “Haiz, đều tại anh trai em đẹp trai quá mức mà, rất nhiều bạn nữ trong lớp thích anh ấy, cả ngày chỉ tìm nhà em để chạy tới thôi, em có cảm giác cổng nhà em sắp bị họ chen lấn xô đẩy tới sập luôn rồi đó. Đường Viên Viên trừng lớn mắt. “Ý của em là không phải chỉ có một bạn nữ cùng lớp thôi à?” “Đương nhiên không phải chỉ dừng lại ở một người rồi, anh trai em được bao nhiêu người yêu thích theo đuổi có phải chị không biết đâu, sao có thể chỉ có một bạn nữ cùng lớp tới tìm anh ấy được chứ?” “Sau đó thì sao? Anh trai em...!“Nếu như chị muốn biết những chuyện sau đó thì phải đồng ý với em trước đã.” Đường Viên Viên không nói tiếp nữa. Giá Nhỏ cũng không nói nữa, cứ yên tĩnh như vậy ngồi đối diện cô, lúc này có lẽ đang chơi đòn đánh vào tâm lý, tâm lý của ai vững vàng hơn thì người đó thắng. Một phút, rồi lại hai phút. Đường Viên Viên cúi đầu xuống trước, yếu ớt mở miệng hỏi: “Sau đó thì sao?" Giá Nhỏ cố gắng kìm chế cảm xúc rất lâu, vốn tưởng rằng Đường Viên Viên sẽ không cảm thấy hứng thú chứ, không ngờ cuối cùng cô vẫn đặt câu hỏi trước, cô bé lập tức vui vẻ ra mặt. “Em đã đoán là chị không nhịn được quá ba phút mà lại, từ nhỏ đến lớn chị vẫn luôn như vậy đó chị Viên Viên à?” Hai người họ đã ở chơi chung với nhau nhiều năm như vậy rồi, Giá Nhỏ tuy nhỏ tuổi hơn Đường Viên Viên nhưng tính cách cô bé lại hoàn toàn trái ngược với Đường Viên Viên, nếu như dùng một loài vật để hình dung về hai cô nàng này mà nói, vậy thì Giá Nhỏ hẳn là một chủ hồ ly giảo hoạt, mà Đường Viên Viên ư, chỉ là một chủ sóc nhỏ vừa đáng yêu vừa ngốc nghếch thôi. Cho nên Giá Nhỏ có thể hiểu rõ Đường Viên Viên, nhưng Đường Viên Viên chưa chắc đã hiểu rõ Giá Nhỏ. Chuyện này không phải là Giá Nhỏ dễ như trở bàn tay đã có thể nằm trong tay cảm xúc của cô, bắt được điểm yếu hay sao? Đường Viên Viên cũng nhận ra được, cô duỗi tay nhéo nhéo gương mặt trắng nõn của Giá Nhỏ một chút: “Em đó, chỉ biết bắt nạt chị thôi.” “Trời ạ, dù sao sau này cũng là người một nhà cả mà, chị cho em tham dự cùng là được, lễ phục em sẽ tự mình chuẩn bị, tới lúc đó em chụp vài tấm ảnh được chứ?” Có cảm giác không đồng ý với cô bé này thì nhất định sẽ bị cô bé quấn lấy cả ngày, Đường Viên Viên không nói thêm gì nữa, đành phải gật đầu. Sau khi Giá Nhỏ đạt được mục đích thì nói một loạt lời hay ý đẹp với Đường Viên Viên, sau đó chuẩn bị rời đi. Đường Viên Viên giữ chặt cô bé lại: “Chờ một chút. “Sao vậy chị dâu?” “Em còn chưa nói cho chị nghe xem sau đó như nào mà." Điều cô để ý tới chính là chuyện này đó, sao Giá Nhỏ lại không nói tiếp nữa chứ? “Ôi trời chị dâu ơi, chị có phải là đồ ngốc không thể? Chắc chắn là không có sau đó nữa rồi, nếu như còn có sau đó thì em lại gọi chị là chị dâu được chắc? Trời ạ, chị thật sự là vừa ngốc vừa đáng yêu đấy, chẳng trách anh trai em lại thích chị như vậy. Đường Viên Viên: “ Cô vô cùng ngạc nhiên, cho nên nói nửa ngày trời, cô đây là bị cô bé đùa giỡn sao? “Giá Nhỏ em thật là!” “Chị dâu ơi em còn có chuyện phải làm, em đi trước nha!” Giá Nhỏ rời khỏi phòng của Đường Viên Viên rất nhanh, Đường Viên Viên muốn đuổi theo xử lý cô bé cũng không được nên chỉ có thể thở dài một hơi. Đều do cô ngốc quá mới có thể bị cô nhóc kia tính kế đặt bẫy như vậy. Sau này cô nhất định phải nhớ thật kỹ, không thể bị cô nhóc Giả Nhỏ lanh lợi như con hồ ly nhỏ này lừa gạt lần nữa được. Sáng sớm ngày tổ chức lễ trưởng thành, Đường Viên Viên đã dậy sớm trang điểm, vì muốn giữ vững trạng thái tốt nhất nên đêm qua trước khi đi ngủ dù cô có khát nước nhưng cũng không dám uống quá nhiều, hôm nay dậy sớm khát nước chết đi được, cho nên khi chuyên viên trang điểm giúp cô trang điểm, cô cứ thỉnh thoảng lại nhấc ly nước lên nhấp vài ngụm. Sau khi trang điểm gần xong, chuyên viên trang điểm không nhịn được lên tiếng khuyên nhủ: “Cô Đường à, lát nữa tôi sẽ tô son lên môi cô, sau đó cô thật sự không thể uống nước như vậy được đâu, son môi sẽ bị trôi hết mất, hơn nữa nếu như cô uống quá nhiều thì khi đang thực hiện nghi thức sẽ buồn đi vệ sinh đó.” "À được.” Nghe chuyên viên trang điểm nhắc nhở như vậy, Đường Viên Viên cũng cảm thấy mình đã uống quá nhiều nước rồi, vì thế nhanh chóng đặt ly nước về chỗ cũ, bồn chồn không chịu nổi. “Cô Đường đừng quá lo lắng, người tới đây tham dự hôm nay đều là khách quý của gia đình em, hơn nữa bọn chị sẽ giúp em trang điểm vô cùng xinh đẹp, đến lúc đó chắc chắn em sẽ là cô gái đẹp nhất của bữa tiệc này “Em cảm ơn ạ.” Đường Viên Viên nhỏ giọng cảm ơn, sau đó cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua. Sáng nay cô đã nhắn tin cho Mạnh Khả Phi rồi nhưng cô ấy vẫn chưa trả lời lại. Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cо*м để ủng hộ team nha!!! Cô ấy đã đồng ý với cô hôm nay sẽ tới đây rồi, cũng không biết rốt cuộc có thể tới đây hay không nữa. Hy vọng Mạnh Khả Phi sẽ không nuốt lời. Mãi cho đến lúc trang điểm xong, Đường Viên Viên mới nhận được tin nhắn trả lời của Mạnh Khả Phi “Tôi đã tới gần nhà cậu rồi, bây giờ cậu đang ở đâu?” Đường Viên Viên vừa nhìn thấy lập tức dò hỏi chuyên viên trang điểm. “Chị ơi, em sắp trang điểm xong chưa a?" “Sắp rồi, còn một chút nữa thôi, bạn em tới rồi sao?” “Vâng, cô ấy cũng tới trang điểm và thay lễ phục. "Nhưng mà bây giờ em như vậy không thể trực tiếp chạy xuống đó được, nếu không chị nhờ trợ lý của chị xuống đó đón bạn em lên đây được không? Em có ảnh của cô bé đó không?” “Có a!” Đường Viên Viên tìm ảnh chụp chung của mình và Mạnh Khả Phi trong bộ sưu tập ảnh trên điện thoại rồichỉ vào Mạnh Khả Phi: “Đây là bạn của em, cô ấy là Khả Phi” Trợ lý bước tới mở điện thoại ra chụp một tấm ảnh rồi nói: “Tôi sẽ xuống đó đón cô bé, mọi người chờ một lát nhé.” “Cảm ơn chị a Sau đó Đường Viên Viên gửi cho Mạnh Khả Phi một tin nhắn. “Khả Phi ơi, bây giờ tớ vẫn chưa trang điểm xong, nhưng mà chuyên viên trang điểm của tớ đã nhờ trợ lý của chị ấy xuống đón cậu rồi, chị ấy mặc chiếc váy màu vàng, tớ sẽ gửi ảnh cho cậu nhé, cậu cứ đứng đó đừng đi đâu hết, một lát nữa chị ấy sẽ tìm được cậu thôi” “Xong chưa em? Xong rồi thì em nhắm mắt lại đã, chúng ta trang điểm nốt phần mắt nhé.” “Vâng a.” Đường Viên Viên đặt điện thoại sang một bên rồi nhắm mắt lại. Quả nhiên một lúc sau trợ lý đã đưa Mạnh Khả Phi lên trên. Rất lâu rồi chưa gặp, Mạnh Khả Phi đã gầy hơn một chút rồi, cả người thoạt nhìn vô cùng tiều tụy, khi thấy Đường Viên Viên, cô ấy miễn cưỡng nở một nụ cười, sau đó đưa một món quà tới. “Chúc mừng cậu đã trưởng thành, đây là quà tôi đã chuẩn bị cho cậu Đường Viên Viên sửng sốt một chút, sau khi nhận quà xong thì nói: “Thật ra cậu không cần mua quà tặng tớ đâu Khả Phi, chúng ta sẽ cùng nhau hoàn thành lễ trưởng thành mà, nhưng mà không sao hết, tớ cũng đã chuẩn bị qua cho cậu rồi. Lát nữa tớ sẽ đưa cho cậu, cậu cứ trang điểm trước đi.” Cô kéo tay Mạnh Khả Phi ngồi xuống bên cạnh mình. Mạnh Khả Phi lại lùi về sau một bước: “Không được đầu, tôi chỉ tới đây tặng quà rồi thăm cậu một chút thôi, không trang điểm cũng không tham gia. Nghe cô ấy nói vậy, Đường Viên Viên sững sờ tại chỗ, có chút không biết làm sao nhìn cô ấy. “Khả Phi?”.