Sáng nay sau khi tỉnh dậy, cô không thấy Chấn Nha đâu cả. Cô đi tìm và không thấy nên đâm ra buồn. 1 lúc sau Chấn Nha về, thấy vậy anh bước đến ôm cô vào lòng và nói. - Chấn Nha: Anh về rồi đây, bảo bối. Nghe vậy cô mừng lắm và cảm nhận được cái ôm ấm áp làm cô vui hẳn lên. Cô mừng rỡ nói. - Đóa Đóa: anh đi đâu mới về vậy? - Chấn Nha: Anh đi xin việc làm. - Đóa Đóa: Um rồi sao nữa? - Chấn Nha: Họ nhận anh và nói ngày mai anh có thể đi làm đó. - Đóa Đóa: Vậy mừng quá. Anh làm nghề gì vậy? - Chấn Nha: Làm lễ tân trong quán bar. Nghe xong, cô phản kháng. - Đóa Đóa: Không được, trong quán bar toàn mấy cô trẻ đẹp chân dài em không muốn. - Chấn Nha: Bảo bối à. Anh không dễ dụ bởi người ngoài đâu, chỉ có em mới dụ được anh thôi. đừng có trẻ con như thế nữa. Ngoan đi anh thương! Nghe xong Đóa Đóa thấy nhẹ lòng. - Hết chap 8 -