Sáng hôm sau, khi mở mắt dậy thì Chấn Nha, anh thấy Đóa Đóa nằm trên người anh ngủ rất mê say và anh tự nghĩ. - Chấn Nha: Hèn gì đêm qua ngủ cứ thấy nặng người. * tự nghĩ * Nói rồi anh thở dài. Lúc đó Đóa Đóa mở mắt nhìn anh, và ngồi trên người của anh, nói. - Đóa Đóa: chào buổi sáng~ - Chấn Nha: Đêm qua em ngủ ngon chứ? - Đóa Đóa: Um rất ngon! - Chấn Nha: Vậy giờ em có thể leo xuống không? Đóa Đóa nhìn và nói. - Đóa Đóa: Em xuống liền. Nói rồi cô leo xuống và lăn vào vách tường và 1 tiếng * bốp * vang lên. - Đóa Đóa: Ái... chà...chà * đau đớn * - Chấn Nha: Em không sao chứ? * xoa chỗ đau * - Đóa Đóa: Hơi đau nhưng không sao, em mạnh lắm nhé! * tự tin * - Chấn Nha: Ngoan, lại đây anh cõng em đi rửa mặt! * cười * Làm Thủ tục của mỗi bữa sáng xong, cô và anh cùng ăn sáng. Rồi cô và anh cùng phơi đồ. Đứng trên ban công, cô nói. - Đóa Đóa: anh biết không. Không có anh em chẳng làm được gì, em chỉ muốn theo anh suốt đời như hình với bóng vậy á. Dù anh có chết em cũng sẽ theo anh! Chấn Nha im lặng và cười thầm. - Hết chap 7 -